Lúc này Điền Phi Vũ giống như đứa nhỏ đã phạm phải lỗi lớn, núp sau lưng mẹ run rẩy.
“Thằng khốn nạn”
Mặc dù Điềm Lâm Khải không tiếp tục đánh Điền Phi Vũ, nhưng cơn tức giận của ông ta vẫn chưa xuôi.
“Tao chỉ mới rời đi vài ngày, mày đã làm rối tung công ty rồi.”
“Tao đã nhắc nhở mày từ rất lâu rồi, đừng có trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, mày lại đi tìm một con đĩ như Vương Ngô Thiến.”
“Ngoài ra, chuyện gì đang xảy ra giữa mày và thằng ăn xin đó?”
Điền Phi Vũ rùng mình, trả lời: “Cha, con đã bị con khố Vương Hoa Thiến đó lừa”
“Về phần thắng ăn mày đó, con không biết chuyện gì đang xảy ra, anh ta chính là một thằng bị điên”
“Tin tức lan truyền trên Internet là hoàn toàn hư cấu.”
“Cha, con cảm thấy rằng tất cả những điều này đều là do tập đoàn Ngọc Thanh sắp đặt, chúng ta bị chúng chơi xỏ rồi.”
Điềm Lâm Khải hít một hơi thật sâu, gân xanh trên trán đã bật ra rồi.
“Tập đoàn Ngọc Thanh, một công ty nhỏ mới thành lập vài tháng, dám thách thức tập đoàn Phi Vũ của tao.”
“Bọn chúng đúng là không biết chữ ‘chết biết thế nào mà.”
Điềm Lâm Khải vội vàng nói: “Cha, Ngọc
Thanh là quá kiêu ngạo, chúng ta phải làm gì tiếp theo, chúng ta phải áp chế Ngọc Thanh một cách toàn diện?” Điền Lâm Khải hừ lạnh, “Bây giờ tập đoàn Phi Vũ bị mày làm cho loạn lên, làm sao có nhiều thời gian nhàn rỗi mà từ từ trấn áp?”
“Để tao nghĩ xem.”
Điềm Lâm Khải tiếp tục xoa xoa thái dương của mình, rất nhanh, một sự âm u quẹt qua mặt ông ta.
Ông già này có thể đưa tập đoàn của mình trở thành tập đoàn quần áo có quy mô số một ở tỉnh Tam Giang, ông ta chắc chắn là một nhân vật vô cùng tài giỏi và có dã tâm.
Thủ đoạn của ông ta, tất nhiên cũng là nhiều vô cùng tận.
Sau đó, ông ta trực tiếp nghĩ ra một đối sách sấm vang chớp giật, thu mua Ngọc Thanh!
Ngày hôm sau, trong phòng họp cấp cao của tập đoàn Ngọc Thanh.
Lâm Ngọc Ngân, Đặng Văn Vũ, Lâm Thanh An, Lý Hà và các quan chức cấp cao khác đều đang tập trung tại đây, và một cuộc họp khẩn cấp đang được tổ chức.
“Khinh người quá đáng, thực sự là khinh người quá đáng.”
Lâm Thanh An đã không thể kiềm chế cơn tức giận dữ dội trong lòng từ lâu rồi.
“Tập đoàn Phi Vũ này quá hống hách, lại còn muốn cưỡng ép mua lại Ngọc Thanh với giá 2800 tỷ.”
“Đây thực sự là khinh người quá đáng rồi.”
Không chỉ Lâm Thanh An tức giận, mà các lãnh đạo cấp cao khác của Ngọc Thanh cũng đều là vẻ mặt âm u.
Quyết định này của tập đoàn Phi Vũ quả thực là quá đáng.
Trước đó khi thành tập Tập đoàn Ngọc Thanh đã tốn 700 tỷ rồi, sau vài tháng phát triển mạnh mẽ, giá trị thị trường của Tập đoàn Ngọc Thanh đã vượt qua hơn 3500 tỷ.
Ngoài ra, thời gian này, thương hiệu mới của Ngọc Thanh Group đang nở rộ cả kênh trực tuyến và ngoại tuyến.
Ngọc Thanh đến hôm nay có giá trị thị trường ít nhất là hơn 7000 tỷ.
Quan trọng hơn, dựa vào đà phát triển của Ngọc Thanh hiện nay, có thể thấy tiềm năng không giới hạn.
Thậm chí có thể vươn ra quốc tế chỉ trong vài năm, trở thành một tập đoàn giá trị hàng trăm nghìn tỷ, trở thành thương hiệu nổi tiếng thế giới.
Vì vậy, theo giá mua thông thường, hiện tại để thu mua Ngọc Thanh ít nhất phải tốn 10500 tỷ.
Tập đoàn Phi Vũ thực sự lại suy nghĩ viển vòng, muốn thu mua Ngọc Thanh với mức giá 280 tý.
Bọn họ sao không bay lên trời luôn đi.
Sắc mặt Lâm Ngọc Ngân cũng rất khó coi, hai tay nắm chặt, vẻ mặt như băng giá.
“Tập đoàn Phi Vũ này, dùng thủ đoạn chính đáng không thể đánh bại Ngọc Thanh chúng ta.”
“Bây giờ, liền nghĩ ra cách ỷ thế hiếp người sao?”
Đặng Cương ở bên cạnh nói: “Tổng giám đốc
Ngân, bên đó đã đưa ra thông cáo, cho chúng ta ba ngày suy nghĩ.”
“Trong ba ngày nếu không đáp ứng yêu cầu vô lý của bọn họ, bọn chúng sẽ áp dụng thủ đoạn đặc biệt.