Thế nhưng mà Thái Tuế muốn thành lập điện Thái Tuế, vậy mà Tôn Tề Thiên từ trước đến nay đều chưa từng nghe nói qua, chuyện này là vì sao?
Trong lúc vô thức, trong lòng Tôn Tề Thiên lại một lần nữa dâng lên sự phẫn nộ cùng với không cam lòng.
Tuy rằng ngay từ đầu tập đoàn Ngọc Tề chính là chủ yếu dựa vào Thái Tuế để thành lập, nhưng trên thực tế từ sau khi tập đoàn Ngọc Tề được thành lập cho tới bây giờ, mọi chuyện đều là Tôn Tề Thiên xử lý. Vì thế ông ta gần như là dùng tất cả tinh lực của mình tiêu hao cho tập đoàn Ngọc Tề.
Hiện giờ một câu điện Thái Tuế mà Thái Tuế nói ra chẳng phải chính là muốn lấy đi tất cả quả ngọt mà Tôn Tề Thiên đã làm ra sao?
Lấy đi thì cũng coi như thôi, quan trọng nhất chính là, Thái Tuế muốn lấy đi tập đoàn Ngọc Tề để đổi thành điện Thái Tuế, vậy mà trước đó ngay cả một câu nói cũng không có, đây có phải là rất quá đáng hay không?
Tuy rằng trong lòng có rất nhiều suy nghĩ, nhưng trên mặt Tôn Tề Thiên lại không dám biểu hiện ra một chút bất mãn nào.
Bởi vì người ông ta đối mặt chính là Thái Tuế, là người mà cho dù Tôn Tề Thiên có nỗ lực cả đời cũng chỉ có thể ngước nhìn. Cho nên dù trong lòng có nghĩ gì ông ta cũng chỉ có thể giấu nhẹm đi, không dám có bất cứ lời phản bác nào.
Lúc này Thái Tuế đã gọi điện thoại với Kim Thành xong, đơn giản nói mấy câu liền đạt thành hiệp nghị. Một khi khởi động kế hoạch, gió tanh mưa máu ở phương Nam sẽ chính thức triển khai.
Vào đêm hôm đó, nhà họ Kim cũng đã bắt đầu động thủ.
Những năm gần đây nhà họ Kim ở bên kia vẫn luôn làm chuẩn bị, toàn bộ các gia tộc quyền thế lớn lớn bé bé ở phương Nam cộng vào cũng có mấy chục nhà, đồng thời gia tộc quyền thế hạng nhất cũng có khoảng hơn bảy tám nhà.
Mà ở trong thời gian mười năm này, nhà họ Kim lấy một tốc độ hung mãnh dị thường mà không ngừng khuếch trương ra bốn phía, rất nhiều gia tộc quyền thế lớn nhỏ đều bị nhà họ Kim thâu tóm.
Mà đối với những gia tộc quyền thế mà nhà họ Kim không cách nào có thể thâu tóm trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ cũng đã sớm sắp xếp tốt tất cả mọi thứ trong các gia tộc đó, những thứ đó đều là từng mảnh bom.
Một khi nhà họ Kim ấn xuống nút điều khiển từ xa, phối hợp với tập đoàn Ngọc Tề ở Tô Hàng, chỉ trong khoảng thời gian vài ngày ngắn ngủi, những mảnh bom đó sẽ nổ tung khiến các gia tộc quyền thế này thương tích đầy mình.
Cho dù là nhà họ Kim hay là tập đoàn Ngọc Tề cũng đều là những gia tộc quyền thế hạng nhất ở trên đất phương Nam, một khi bọn họ liên hợp với nhau thì lực lượng này sẽ giống như một cơn lốc xoáy!
Chỉ trong khoảng thời gian một đêm ngắn ngủi, xung quanh thành phố Quý Nam có rất nhiều gia tộc quyền thế cùng với những tập đoàn lớn lần lượt ngã xuống, vô luận là chiến đấu về thương nghiệp hay chiến đấu sinh tử, tất cả đều bị nhà họ Kim nghiền áp.
Đồng thời bên phía tập đoàn Ngọc Tề cũng như vậy, trong thời gian một đêm, kế hoạch bọn họ chuẩn bị tốt trước đó đã khởi động toàn bộ. Điều này giống như mở ra một con tàu cực lớn, nghiền áp tất cả gia tộc ở phương Nam đến không còn mảy may.
Mà tất cả những thứ này mới chỉ là bắt đầu.
Tiếp đó đại khái có thời gian một tuần, càng ngày càng nhiều gia tộc lớn ở phương Nam ngã xuống dưới sự nghiền áp của nhà họ Kim cùng tập đoàn Ngọc Tề. Thậm chí ngay cả những gia tộc hạng nhất như nhà họ Trương, nhà họ Triệu cũng không chịu nổi thế công kết hợp của nhà họ Kim cùng tập đoàn Ngọc Tề mà lựa chọn thần phục.
Chỉ ngắn ngủi một thời gian, bố cục ổn định trong thời gian mười năm này ở phương Nam rốt cuộc cũng hoàn toàn thay đổi.
Khu biệt thự bên hồ Tây Tử, đám người Viên Trọng Chi cùng Trần Hùng đã sớm chết lặng khi nghe những tin tức này.
Mấy ngày nay, gần như là mỗi ngày bọ đều có thể nghe được mật báo truyền tới từ phía Tô Quang Huy, gần như là mỗi ngày đều sẽ có một gia tộc nào đó ở phương Nam ngã xuống, hoặc là trực tiếp bị giết sạch, hoặc là thần phục dưới chân nhà họ Kim cùng tập đoàn Ngọc Tề.
Mà đối mặt với tất cả những chuyện này, Trần Hùng cùng Viên Trọng Chi lại không hề làm gì.
Nói cách khác, trước mắt bọn họ cũng không tất yếu phải làm cái gì, bởi vì chuyện này là kết cục đã định. Nhà họ Kim cùng tập đoàn Ngọc Tề đã chuẩn bị bố cục này thật nhiều năm, còn bàn cờ mà đám người Trần Hùng hạ xuống ở phương Nam còn chưa đến một năm, bọn họ đương nhiên là không thể thay đổi được cái gì.
“Ha ha, quả nhiên chúng ta vẫn xem thường phương Nam này.”
Trần Hùng cùng Viên Trọng Chi ngồi trong đình hóng gió, cùng nhau uống trà đánh cờ.
Tình huống như vậy cũng không phải bọn họ chưa từng nghĩ tới, chỉ là khi mà một loạt những sự kiện này chân chính xảy ra, dù đổi lại là bất cứ ai cũng đều rất khó có thể tiếp thu.