Giông bão qua đi chưa chắc đã để lại cầu vồng.
Vương Khả Thy tuy đã an toàn nhưng cô lại trở nên nhạy cảm và suy nghĩ nhiều hơn trước.
- Em xin lỗi, cái đầm trắng anh tặng bị hỏng mất rồi...
Cô lí nhí hối lỗi trong khi ngồi trên chiếc xe hơi thơm nức mùi bánh kẹo của Gia Bạch.
Ở hàng ghế sau là đủ loại đồ ngọt mà anh mua để an ủi tinh thần cô gái nhỏ của mình.
Gia Bạch lái xe, lâu lâu lại lén nhìn cô.
- Thôi, sao phải xin lỗi. Anh phải xin lỗi mới đúng...
Cho dù Gia Bạch không hề có lỗi trong chuyện này, nhưng anh vẫn luôn cảm thấy canh cánh trong lòng.
Đột nhiên, anh ngập ngừng, có chuyện gì đó muốn nói.
- Khả Thy, mai là thứ 7, em không phải đến trường. Liệu em có thể...?
Cô nhìn chằm chằm đợi anh nói hết câu. Nhưng có vẻ chuyện này hơi khó để bày tỏ chăng?
"Ting"
Thông báo tin nhắn đến làm cắt ngang cuộc trò chuyện.
Khả Thy liếc ra hướng cửa sổ, cô nói đểu:
- Điện thoại anh kìa, chắc gái nhắn á.
Câu nói tưởng chừng như là đùa giỡn nhưng lại mang tính chất thăm dò. Có lẽ cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi chăng?
Mà "cây ngay không sợ chết đứng", để bạn gái yên tâm hơn, Gia Bạch một tay lái xe, một tay đưa điện thoại ra trước mặt cô, dịu dàng nói:
- Nè, đọc đi cô nương. Chắc là mẹ cô nhắn đấy.
Khả Thy đỏ mặt cầm lấy điện thoại bằng hai tay.
Đúng thật là mẹ đã nhắn. Nhưng khi đọc tin nhắn của hai người, mặt cô lại càng đỏ rực hơn nữa.
[Ngày mai Khả Thy không phải đi học, cháu xin phép đưa em ấy đi thăm mẹ cháu ạ.]
[Vậy cháu đón nó từ bệnh viện về nhà cháu ngủ tối nay luôn đi, sáng mai phải xuất phát sớm mà]
[Cháu nghĩ không phù hợp lắm, nên hỏi ý em ấy trước. Với lại, mai đi trễ xíu cũng được, không sao ạ.]
[Thằng này nghe lời cô, đón về đi, kệ con bé ]
Khả Thy ho khụ khụ vài cái. Cô có vẻ hơi ngại khi đọc đoạn tin nhắn này.
- E hèm, v- vậy là tối nay em ngủ với anh à?
Gia Bạch đỏ mặt, anh vô thức giảm tốc độ xe.
- À, ừm... Anh có thể ngủ chung với Huyền Vũ để nhường phòng cho em. Nhưng nếu em không phiền thì...
Không khí trong ô tô đột ngột trở nên ngượng nghịu.
Khả Thy dùng điện thoại bạn trai để trả lời tin nhắn của mẹ.
[Không thể tin nổi là mẹ lại bán đứng chính con gái ruột của mình (`0´) ]
Mẹ cô nhận được cũng nhanh chóng phản hồi.
[Ơ con cầm máy thằng Bạch à? Vậy thì tốt, tối nay con ở đó đi. Bố mẹ muốn có không gian riêng ]
[Mẹ à :)))?]
--------------------
Suốt cả chặng đường cho đến khi về tới nhà, gương mặt của chàng trai và cô gái cứ đỏ ửng lên ngại ngùng.
Chẳng biết trong đầu họ nghĩ cái gì mà cứ xấu hổ nhìn nhau.
Gia Bạch xách túi bánh kẹo lên lầu rồi để ngay đầu giường cho Khả Thy. Anh lấy điều khiển mở máy lạnh rồi gãi đầu nói:
- Ừm... Em ở trong phòng chơi đi, anh xuống nhà nấu gì đó ăn tối đã.
Vì Khả Thy đã ăn chiều ở trong bệnh viện nên bây giờ cũng chẳng đói lắm. Cô gật đầu, đôi mắt cong lên như thể biết cười.
- Dạ!
Anh không quên xoa đầu bạn gái trước khi ra ngoài.
Căn phòng gọn gàng, sạch sẽ, thơm nức một mùi hương thanh nhẹ khó tả. Khả Thy ngồi trên giường một mình nhìn quanh phòng, nghĩ vẩn vơ.
"Bữa ảnh hôn trộm mình ở đây thiệt hả ta?"
Hai bàn tay cô ôm lấy hai bên má, xấu hổ lăn qua lăn lại trên giường.
"Aaaaa, muốn thử lại ghê"
.
.
.
"Meow"
Tiếng kêu làm cô gái nhỏ giật mình. Trong góc tường, chú mèo ngáp lên vài tiếng rồi tiếp tục ngủ trên một chiếc giường nhỏ xinh.
Tuy Gia Bạch nói rằng con mèo này theo chân anh nên chỉ tiện tay mang về nhà, nhưng anh đầu tư hẳn một góc phòng để toàn là đồ chơi, thức ăn cho mèo.
Khả Thy cười tủm tỉm. Đúng là một người đàn ông bên ngoài đáng yêu, bên trong đáng yêu hơn.
Bỗng nhiên cô nhớ lại lúc chiều khi vừa thức giấc, vô tình nghe Gia Bạch nói chuyện điện thoại với thầy hiệu trưởng.
"Mình nhớ là họ bàn bạc cái gì mà học sinh làm loạn. Không lẽ trên lớp có vụ gì rồi?"
Cô suy nghĩ một lúc rồi thoải mái nằm ngửa ra giường như thể nhà của mình, nhanh trí nhắn tin hỏi Ngọc Anh.
[Ủa lớp mình nay có vụ gì hả? ._. ]
Phải đợi thêm một lúc thì có có phản hồi.
[À, chuyện giáo viên mới đó. Hôm nay bà này bắt làm xong 10 đề mới được về. Còn bắt đi học thêm vào buổi tối. Chưa kể bả mới báo, ngày nào cũng sẽ kiểm tra 15p :v ]
Khả Thy ngồi bật dậy. Kể ra cả ngày nằm ngủ trên bệnh viện cũng hên ra phết.
[Sao tui mới nghỉ 1 ngày mà nhiều chuyện mới thế? ヽ(゚0゚)ノ ]
[Vấn đề là cô này còn thiên vị, hay chửi kiểu trì triết ác ý nữa. Mới dạy 1 ngày là học sinh phát ngán :))) Lớp 12A nhớ thầy Bạch huhu T.T ]
Không ngờ thầy nghiêm khắc như vậy mà cũng được học sinh quý mến.
Lúc này cô mới vào vấn đề chính.
[Ủa? Còn chuyện làm loạn là sao? ._. ]
[Thì lớp mình biểu tình, không muốn học cô giáo này. Phụ huynh nghe con cái kể chuyện rồi lên tận phòng hiệu trưởng đòi thầy Bạch quay lại \=\=" ]
Đột nhiên lại có nhiều thắc mắc ập đến.
Khả Thy để điện thoại lên chóp mũi rồi nhìn lên trần nhà. Cô nghĩ ngợi 1 lúc lâu cũng không tài nào hiểu nổi.
Hàn Gia Bạch chỉ đơn thuần làm giáo viên thì ở độ tuổi 25 làm sao giàu cỡ này được?