Hoàng hậu cũng rất muốn tìm cho nhi tử một nữ nhi tương xứng để có thể giúp ích cho công cuộc tranh giành ngôi vị trữ quân.
Tuy nhiên nhi tử lại một lòng với vị tiểu thư này nên cuối cùng bà cũng chiều theo nhi tử.
Vị đích nữ hầu phủ này chỉ có danh tiếng chứ không có thực lực gì mạnh nên không thể giúp gì nhiều cho nhị hoàng tử.
Cũng chính vì thế nên đời trước nhị hoàng tử mới có kết cục như vậy, bị tứ hoàng tử gài bẩy dẫn đến suýt nữa mất ngay cả mạng mình cuối cùng bị đuổi về đất phong không thương tiếc.
Tiểu thư Hầu phủ là người có tình có nghĩa từ đầu đến cuối đều đi theo nhị hoàng tử không xa rời không uồng công tình nghĩa của nhị hoàng tử giành cho nàng ấy.
Khi An Bình được tam hoàng tử dìu vào chỗ ngồi thì theo thói quen nàng ngước mắt lên nhìn ngó xung quanh, mãi đến khí nhìn thấy Phi Yến thì ánh mắt mới dừng lại đưa tay vẫy nàng rối rít khiến cho Phi Yến bật cười.
Thật sự chỉ có mỗi An Bình mới lúc nào cũng vô tư và trẻ con như thế, mong rằng nàng ấy kiếp này được mẹ tròn con vuông thuận lợi bình an sinh ra không giống như kiếp trước.
Cuối cùng dáng vẻ hiên ngang dõng dạc của Dương Vương tiến vào khiến cho các tiểu thư ở đây vô cùng ngưỡng mộ.
Có ai không mong ước được trèo lên cành cao cơ chứ, Dương Vương là một trong ngững hình mẫu của các tiểu thư trong kinh thành.
Là một người tài giỏi, anh tuấn và cái quan trọng nhất là trong phủ không có một thê thiếp nào, nếu lấy được Y thật sự là một bước lên mây.Dương Vương bước vào vẻ mặt lúc nào cũng thâm trầm lạnh lùng giống như hoàng cung là một nơi ăn thịt người khô bằng.
Trừ phi có chuyện quan trọng thì Dương Vương mới tiến cung còn không thì chẳng bao giờ xuất hiện cả cho dù vị thái hậu và hoàng thượng trong cung đều là ruột thịt của Y.
Khi liếc mắt nhìn sang thấy Phi Yến lúc ấy Thiên Dương mới nở một nụ cười khiến cho các tiểu thư đều vui mừng cứ nghĩ rằng Vương gia đang cười với mình.
Chỉ có A Hoa mới biết rõ Vương gia cười với ai thôi, có lẽ trong đây chỉ có một mình cô cầu mong cho hai người họ thành đôi.
Trong mắt A Hoa Vương gia vừa tài giỏi anh tuấn rất hợp với tiểu thư vừa xinh đẹp lại thông minh, hai người mà kết hợp với nhau thì không còn gì bằng.
Phi Yến theo phản xạ vội vàng cúi đầu xuống mặt đỏ bừng, không hiểu vì sao từ sau hôm Thiên Dương thổ lộ nàng có phần hồi hộp và mong chờ.
Lúc nãy vừa nhìn thấy huynh ấy bước vào mà tim nàng đập liên hồi cảm giác này thật khó tả.
Một lúc sau mọi người đã đến đông đủ lúc này hoàng thượng và hoàng hậu mới đến, buổi cung yến chính thức bắt đầu.
Mọi người đều vui vẻ ngồi nghe ca múa ai ai cũng vui mừng, ngày hôm nay các nàng công chúa thay nhau trình diễn các màn vũ đạo vô cùng đẹp mắt.
Thật ra Phi Yến rất không muốn đến những buổi tiệc như thế này, nàng cảm thấy vô cùng tẻ nhạt chẳng bằng ở nhà với phụ thân còn vui hơn.
Tuy nhiên với thân phận là đích nữ của phủ Trấn quốc đại tướng quân nàng không thể không đến, Phi Yến ngồi gật gù như gà mổ thóc mà không biết từng cử chỉ và điệu bộ của mình đều lọt vào mắt của Dương Vương.
Cuối cùng buổi yến tiệc cũng kết thúc, mọi người đều đứng nhìn ngắm pháo hoa, đây là tiết mục mà mọi người mong chờ nhất tuy nhiên đối với Phi Yến lại vô cùng tể nhạt.
Đã từng, nàng đã từng đứng trên đài cao danh vọng, nghe được lời chúc mừng của tất cả các văn võ bá quan nhưng thời gian đó lại trối qua rất nhanh.
Mọi người cùng nhau trở về nhà để ăn tết đoàn viên, Phi Yến được phụ thân chờ ở cửa hoàng cung để hộ tống về.
Về đến phủ theo lời căn dặn của nàng một bàn tiệc nhỏ đã được bầy sẵn, Thượng Quan Lạc vì thấy xấu hổ nên không dám ở lại đành xin phép về phòng.
Cái này thật đúng với ý của Phi Yến, nếu nàng đuối Thượng Quan Lạc về thì thật là quá vô tình cũng may là nó biết ý sớm.
Thượng Quan Vũ mỉm cười nói :"Nữ nhi của ta hôm nay thật có ngẫu hứng, hôm nay hai người chúng ta nhất định phải say, mừng cho một năm cũ đã qua để đón chào một năm mới sắp đến, năm mới nữ ngi của ta đã đến tuổi cập kể rồi".
Phi Yến ra hiệu cho A Phù mang bình rượu mà nàng đích thân ủ ra, Thượng Quan Vũ uống khá là nhiều,vừa uống vừa luôn miệng khen rượu ngon.
Dưới ánh trăng hai phụ tử uống khá là nhiều, tuy là rượu trái cây ngưng do ủ lâu ngày nên vẫn khiến người ta cảm thấy say.
Ngày hôm nay Phi Yến phá lệ, nàng muốn say một lần cho qua hết năm nay để năm sau nàng sẽ có động lực trả thù nhiều hơn.
Phụ thân nàng, người hết mực lo lắng và quan tâm đến nàng kiếp trước vì nàng mà cuối cùng gặp phải kết cục vô cùng thê thảm.
Kiếp này nàng sẽ là một nữ nhi ngoan, nữ nhi có hiếu của người, chưa bao giờ nàng cảm thấy chân trọng tình cảm đến thế.