Tần Thư Dao ở trong biệt viện của Mộ Thiếu Dục tĩnh dưỡng một ngày, đã phải lập tức trở về chùa Thanh Phong. Bởi vì Tần phủ cũng có người của Mộ Thiếu Dục, đương nhiên cũng rõ ràng nhất cử nhất động của Tần gia. Hơn nữa Tần Thư Dao cũng đã uống thuốc giải mà Bạch Tu Sinh đưa, khí sắc cũng tốt hơn trước đó nhiều, Mộ Thiếu Dục cũng yên tâm không ít.die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on
Cho nên khi biết được Tần Lương sẽ đón Tần Thư Dao trở về, lập tức đưa Tần Thư Dao trở về chùa Thanh Phong. Chuyện phát sinh đêm qua coi như không có gì!
Vài ngày nay Tần Thư Dao đều luôn mơ màng, chỉ cảm thấy thân thể của chính mình rất suy yếu, hoàn toàn không biết đến rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi trở lại Tần phủ, cảm thấy ánh mắt người trong phủ nhìn nàng đều là lạ, nàng cảm thấy nhất định có chuyện gì đó nàng không biết.
Quả nhiên qua hai ngày, hoàng thượng hạ thánh chỉ, đưa Tần Thư Dao xuống làm Trắc phi, đợi đến khi bệnh Tần Thư Dao lành mới nâng vào cửa. Mà chính phi là một tiểu cô nương không biết tên, Tần Thư Dao nghe được tin tức này kinh ngạc không thôi.
Nhưng mà lúc này, Hàn Thế Quân lấy lý do đến thăm hỏi, mua chuộc được nha hoàn Tần gia, tặng một phong thư đến trong tay Tần Thư Dao.
Tần Thư Dao mở tờ giấy ra nhìn, hận ý trong mắt càng ngày càng đậm. Nàng cho rằng nàng hủy hôn sự của hai người Tần Khả Cầm và Hàn Thế Quân, Hàn Thế Quân sẽ phải bó tay.
Nhưng không nghĩ tới Hàn Thế Quân lại chừa đường lui cho mình.
Tần Thư Dao nhắm mắt một lát, lại mở mắt ra, lại nhìn kỹ phong thư này, sau đó mới hỏi Thi Vận: "Ngươi xác định người đưa thư này là Hàn công tử?"
Tuy rằng Thi Vận kinh ngạc vì sao Tần Thư Dao lại có bộ dạng này, nhưng vừa nãy nha hoàn đưa tin đã nói rõ ràng.
Tần Thư Dao nắm chặt phong thư, sau đó ra lệnh cho Thi Vận lấy chậu than đến, đốt phong thư này đi, thẳng đến khi đốt thành tro, Tần Thư Dao vẫn còn chưa bình tĩnh.
Nàng đuổi tất cả mọi người ra ngoài, sau đó ngồi một mình trong phòng.
Ngày hôm qua nàng trở về, Mộ Thiếu Dục từng cho nàng uống một chén thuốc, sau khi uống xong Tần Thư Dao lập tức cảm thấy thân thể dường như đỡ hơn nhiều, mà ngày nay nàng cũng càng thêm tỉnh táo.
Ngày hôm qua nàng còn cảm thấy tò mò, Mộ Thiếu Dục tìm được thuốc giải thế nào. Nhưng hôm nay nghe được nàng bị đưa xuống làm Trắc phi, mà Mộ Thiếu Dục lại cưới người khác, nàng mới dần dần hiểu được.
Nếu như nàng suy nghĩ, như vậy nàng cũng trách không được Mộ Thiếu Dục. Chỉ là Hàn Thế Quân yêu cầu hơi quá đáng chút, do lúc trước bản thân đã nhìn lầm hắn ta, hắn ta cũng không một lòng đi theo Mộ Thiếu Dục như kiếp trước, lúc trước sở dĩ hành động như thế kia, hoàn toàn là muốn làm nội gián cho Mộ Tử Liệt.
di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.
Hiện tại xem ra Hàn Thế Quân đã sớm thông đồng với Bạch Tu Sinh, bằng không Hàn Thế Quân có được độc Tương Tư Dẫn từ đâu.
Chính là làm sao Hàn Thế Quân chắc chắn, không có sự uy hiếp từ Tần Khả Cầm, bản thân sẽ giúp hắn ta, chẳng lẽ là nhìn thấy bản thân bị đưa xuống làm Trắc phi?
Tần Thư Dao bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, nàng khẽ đưa tay lên, nhìn bàn tay gầy yếu, giống như cảm thấy cuộc sống này quá mệt mỏi.
Tần Tuyết Như nghe nói hôn sự của Tần Thư Dao, thì lập tức mang theo Tiết Nhã cùng đến Hinh Hương Viện, muốn châm chọc khiêu khích một chút, lại không nghĩ rằng đóng cửa, Tần Thư Dao hoàn toàn không muốn thấy bọn họ.
Tần Tuyết Như cũng không tức giận, ở cửa lớn tiếng nói: "Tỷ tỷ, tỷ an tâm dưỡng thân thể cho tốt, tuy rằng Tam hoàng tử lại tìm kiếm người khác, nhưng dù sao cũng không từ hôn."
Lời như vậy, Tần Thư Dao cũng nghe đến phát ngấy, chỉ cảm thấy rất đáng ghét.
Thẳng đến khi Tần Tuyết Như mang theo Tiết Nhã đi xa, Tần Thư Dao mới lại mệnh Thi Vận tiến vào.
"Ta đi đứng không tiện, không thể ra khỏi phủ. Ngươi giúp ta mời Ngũ hoàng tử đến, nhớ kỹ không thể để người ta nhìn thấy!"
Hẹn gặp riêng nhau như vậy, kiếp trước Tần Thư Dao làm không được. Nhưng hôm nay sự tình khẩn cấp, nàng cũng bất chấp nhiều như vậy.di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn.
Thi Vận đương nhiên thận trọng, qua đại khái nửa canh giờ sau, Mộ Thành Hi vụng trộm trèo tường vào Hinh Hương Viện, đến khuê phòng Tần Thư Dao.
Vừa mới bắt đầu Tần Thư Dao còn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vừa nghĩ đến sự việc cấp bách, thì cũng bất chấp nhiều như vậy.
"Hôm nay, ta gọi Ngũ hoàng tử tới chỗ này, là có chuyện quan trọng muốn nhờ!"
Mộ Thành Hi thấy sắc mặt của Tần Thư Dao đã tốt hơn nhiều, giọng nói cũng không yếu ớt, cũng yên tâm không ít.
"Nói đi, chuyện gì!"
Tần Thư Dao lại trầm tư một lát mới nói: "Ngũ hoàng tử còn nhớ rõ Tình Họa cô nương ở Quần Phương lâu không?"
Mộ Thành Hi nghe được tên này thì ngẩn ra, nhưng vẫn gật đầu.
Nếu Tần Thư Dao đoán không sai, Tình Họa cũng đã sớm là người của Hàn Thế Quân, về phần vì sao Hàn Thế Quân chậm chạp không thu Tình Họa vào trong phòng, sợ cũng bởi vì lúc này Hàn Thế Quân không giống với kiếp trước.
"Ngươi có thể tặng cô nương kia cho ta không!"
Tình Họa chỉ là một nữ tử thanh lâu, tuy rằng nàng giữ mình trong sạch, nhưng đã sớm không còn tấm thân xử nữ, huống chi nữ tử ở trong thanh lâu, làm sao so được với tiểu thư khuê các.
Tần Thư Dao thấy Mộ Thành Hi do dự, lại nói: "Ta lấy nàng có tác dụng khác, hơn nữa tuyệt sẽ không tổn thương đến nàng một phần!"
Chuyện này đối với Mộ Thành Hi mà nói, không có gì khó. Chỉ kinh ngạc vì sao Tần Thư Dao làm như thế.
"Nàng chỉ là một nữ tử thanh lâu, làm sao có thể hầu hạ nàng!"
Tần Thư Dao hơi nở nụ cười: "Không phải muốn nàng đến hầu hạ, mà là ta có dụng ý khác!"
Nàng biết nếu Hàn Thế Quân biết, Tình Họa ở trong tay mình, sợ sẽ không tự tin như vậy.
Mộ Thành Hi thấy Tần Thư Dao không muốn nói, cũng không có hỏi lại, gật đầu nói: "Nàng đã muốn, ta sẽ sai người đưa qua đây!"
Tần Thư Dao lại lắc đầu nói: "Không cần gấp như vậy, chờ Tam hoàng tử thành thân rồi đưa qua!"
Mộ Thành Hi nghe vậy kinh ngạc nhìn Tần Thư Dao, thấy nàng im lặng, có chút kinh ngạc cũng có chút không nỡ, hắn nắm chặt tay, bỗng nhiên giống như hạ quyết tâm, ôn nhu nói: "Dao Nhi, tuy rằng Tam ca có nỗi khổ, nhưng nếu như nàng không đồng ý gả cho huynh ấy..."
"Ngũ hoàng tử lo lắng nhiều rồi, Tam hoàng tử thành thân như thế nào, ta không thèm để ý. Đa tạ Ngũ hoàng tử hôm nay đặc biệt tiến đến, chỉ là lúc này canh giờ cũng không còn sớm, kính xin Ngũ hoàng tử trở về!"
Tần Thư Dao biết Mộ Thành Hi sẽ nói gì kế tiếp, cho nên nàng kịp thời ngăn lại.
Mà Mộ Thành Hi cũng biết cho dù hắn nguyện ý, Tần Thư Dao cũng không đồng ý. Huống chi hoàng thượng cũng sẽ không đồng ý, cho nên ngượng ngùng gật đầu, lại dặn vài câu mới rời đi.
Thời gian cực nhanh, khi vết thương của Tần Thư Dao cũng dần dần khôi phục, mà hoàng gia cũng nghênh đón một việc vui.
Ngày hôm đó, Mộ Thiếu Dục mặc xiêm y đỏ thẫm, trên người cũng mang một đóa hoa đỏ thẫm, cưỡi một con tuấn mã dũng mãnh, đi từ từ.
Mọi người trong kinh thành ào ào tò mò, lúc trước còn truyền ra Mộ Thiếu Dục cưới nữ tử Tần gia, lúc này lại thay đổi, nói là muốn thành thân với một nữ tử Bạch gia không biết tên.
Chỉ nghe nói cô nương kia đã từng cứu Mộ Thiếu Dục một mạng, cho nên Mộ Thiếu Dục mới nhịn đau bỏ những thứ yêu thích, lấy nàng về nhà. Chỉ có thể thương hại cho cô nương Tần gia, vốn là chính thê, hiện tại lại thành thiếp.
Mọi người đều tò mò với lễ thành thân này, ào ào vây quanh ở hai bên ngã tư đường xem. Mà lúc này ở trên lưng ngựa, Mộ Thiếu Dục không có nửa điểm vui mừng của tân lang chút nào, trên mặt vẫn lạnh lùng, giống như không phải đón dâu mà là tang sự.
Lúc này có nhiều người nói, Mộ Thiếu Dục làm bẩn thân thể cô nương nhà người ta, cho nên mới bị ép cho bất đắc dĩ. Chỉ là loại chuyện này làm sao dám nói trước mặt mọi người, cũng chỉ lưu truyền trên phố mà thôi.