Lần này này không chỉ làm Tiết phu nhân mà cả Tiết Nhã cũng có chút xấu hổ cùng bất an, hai người bọn họ lại tùy ý hàn huyên đôi câu mới tìm cớ lui ra ngoài.
Sau này thời gian Tiết Nhã sống nhờ ở Tần gia cũng sẽ không tốt hơn thế này.
Sinh nhật của Tần Tuyết Như là ngày mùng sáu tháng sáu, là lúc khí trời nắng ráo trăm hoa đua nở, Ngô thị còn đặc biệt mời không ít phu nhân cùng thiên kim tiểu thư trong kinh thành.
Bởi vì Tần Tuyết Như cũng cùng học chung với hoàng tử và công chúa, cho nên cũng đặc biệt mời các hoàng tử cùng công chúa.dieendaanleequuydonn
Nam nữ triều đại này cũng không quá khắt khe với nhau, hơn nữa tuổi bọn họ lại nhỏ cho nên lén ngẫu nhiên đi lại cũng là bình thường.
Mỗi một năm Tần Lương đều dốc sức tổ chức sinh nhật cho Tần Tuyết Như, mà hai người Tần Thư Dao cùng Tần Khả Cầm dường như là ông ta đã quên mất rồi, cho tới bây giờ cũng chưa từng đề cập qua lại càng chưa từng làm qua.
Trong đình bát giác của Bách Hoa Viên có năm sáu thiếu nữ đang ngồi hóng mát, trong đó có một người mặc y phục màu hạt lựu trước ngực có thêu một bông hoa mẫu đơn đó là Bát công chúa đương triều Mộ Phương Hoa, trên trán nàng còn đeo một sợi dây gắn hồ điệp, nghiêng nghiêng trên hai búi tóc trên đầu có ba chiếc trâm phượng, bên tai thì mang khuyên tai hình hồ điệp có vẻ đáng yêu lại hoạt bát.dieendaanleequuydonn
Tuổi của hai người Bát công chúa và Tần Tuyết Như xấp xỉ nhau lại cùng học chung, hơn nữa Tần Tuyết Như giỏi nhất là khiến cho Bát công chúa vui vẻ, cho nên giao tình của hai người Bát công chúa và Tần Tuyết Như không tồi.
Kiếp trước cũng vì có Bát công chúa âm thầm hỗ trợ, cho nên Tần Tuyết Như mới dám lớn gan như thế, cũng dám mưu hại làm cho nàng suýt chút nữa mất trong sạch.
Hôm nay trang phục của Tần Thư Dao rất lộng lẫy, nàng đi tới đình hóng mát.
Tần Tuyết Như đã nhìn thấy Tần Thư Dao từ rất xa, trong mắt thoáng qua một chút chán ghét, sau đó cười đứng lên thân thiết kéo Tần Thư Dao đến trước mặt mọi người, nàng ta cố ý cất cao giọng nói:(dieendaanleequuydonn) "Tần gia lại có thêm một tài nữ, ngày trước các ngươi chỉ biết tài hoa của ta, lại không biết tỷ tỷ của ta mới là tài nữ nổi tiếng nhất Tần phủ, trước đó vài ngày cha ta còn khen ngợi tỷ ấy đó."
Bát công chúa Mộ Phương Hoa biết Tần Lương rất nghiêm khắc, ngay cả Tần Lương cũng khen ngợi, thì nhất định là vô cùng giỏi. Nàng cười nhìn thoáng qua Tần Thư Dao nhẹ giọng nói: "Nàng cũng là nữ nhi của Tần gia tự nhiên là có tài hoa, nhưng ngoài tài năng thì những cô nương như chúng ta còn phải tinh thông bốn loại cầm kỳ thư họa, bằng không sao có thể gọi là tài nữ được?"
Người Yến kinh đều biết đến Tần Tuyết Như tinh thông cầm kỳ thư họa, ngồi ở chỗ này không là thiên kim tể tướng thì cũng là tiểu thư tướng quân, hôm nay nếu Tần Thư Dao bị xấu mặt ở trước mặt mọi người, như vậy ngày tiếp đó sẽ truyền khắp toàn bộ Yến kinh, đến lúc đó nhất định Tần Lương sẽ trách phạt nàng.
Hơn nữa Tần Tuyết Như cũng biết Ngô thị vốn không có mời thầy giáo dạy Tần Thư Dao mấy thứ này, nàng ta cảm thấy sự tình lần trước hoàn toàn là mèo mù vớ phải chuột chết.
Nhưng mà Tần Thư Dao kiếp này không bao giờ ngu dốt cái gì cũng không hiểu như Tần Thư Dao kiếp trước, nàng nghe được lời nói của Bát công chúa thì biết là Tần Tuyết Như muốn để cho mình xấu mặt.
Nàng hơi nở nụ cười: "Hôm nay là sinh nhật của tam muội, ta cũng đã chuẩn bị một phần lễ vật cho muội ấy."
Nói xong nha hoàn một bên lập tức dâng lên một bình phong tử đàn còn cao hơn người một chút, hai nha hoàn mở bình phong ra, lập tức hiện ra bức tranh hoa có một trăm con hồ điệp đang trêu đùa rất sống động, đây chính là dùng kỹ thuật thêu song diện (hai mặt) mà thêu nên.
"Cái này tỷ mua ở chỗ nào vậy?" Tần Tuyết Như không tin cái này là Tần Thư Dao thêu.
Tần Thư Dao che miệng cười nói: "Tam muội nói cái gì vậy, cái này tất nhiên là tỷ tự mình thêu."
Từ khi nàng trọng sinh oán hận vẫn luôn ứ đọng ở trong lòng, chỉ có mỗi ngày đều thêu mới làm cho tâm tình của bản thân bình tĩnh trở lại, sở dĩ thêu tinh xảo như vậy là vì Tần
Tuyết Như đã từng ở trước mặt mọi người cười nhạo nữ công của nàng, khiến cho nàng mất hết thể diện. Đến sau khi chính mình lên làm phu nhân Hầu gia liền đặc biệt mời tú nương giỏi nhất kinh thành đến dạy nàng.
Tần Tuyết Như lập tức phản bác lại: "Ngươi gạt người, ngươi chưa từng học qua những thứ này..." Lời vừa nói ra liền hối hận.
Trong đôi mắt của Tần Thư Dao thoáng qua một chút cười lạnh, châm chọc nói: "Mẫu thân luôn luôn hiền lương, muội học những gì ta cũng sẽ học những thứ đó, nếu muội muội không tin cũng có thể đi hỏi tổ mẫu."
Bầu không khí có chút ngưng trọng, trên mặt của Tần Tuyết Như càng thêm khó coi. Trước kia Ngô thị đều nói với bên ngoài, bản thân đối xử với hai kế nữ trong nhà tốt thế nào.
Sau khi nghĩ thông suốt, Tần Tuyết Như lại lộ ra tươi cười, nàng ta đi đến bên cạnh Tần Thư Dao, lôi kéo tay nàng, thân thiết nói: "Đa tạ tỷ tỷ, tỷ tỷ đưa lễ vật này muội rất thích đó."
Tần Thư Dao cười nói: "Muội muội thích là tốt rồi!"
Lúc này, vài thiếu niên trẻ tuổi cũng đi tới nơi này, Mộ Phương Hoa vui mừng đứng lên chạy về phía bọn họ, sau đó ôm lấy cánh tay của một nam tử còn trẻ tuổi, cười nói: "Sao lúc này Hoàng huynh mới đến? Chúng ta đều ở đây chờ mọi người đó!"
Cùng đến là đại hoàng tử Mộ Phượng Thiên, tam hoàng tử Mộ Thiếu Dục, ngũ hoàng tử
Mộ Thành Hi, ba hoàng tử này đều là hoàng tử được hoàng đế đương triều yêu thương nhất. Hơn nữa tam hoàng tử Mộ Thiếu Dục đã từng xuất chinh đánh giặc, diện mạo anh tuấn kia chính là một đôi mắt phượng luôn thủy chung mang theo một chút lạnh nhạt.
Những thiếu nữ ngồi ở trong đình hóng mát nhìn thấy những thiếu niên trẻ tuổi tuấn lãng này, đều ào ào đứng lên. Có chút trắng trợn nhìn bọn hắn chằm chằm, nhưng lại có chút thẹn thùng cúi đầu.
Kỳ thực gia thế của những thiếu nữ này cũng giống bọn họ vậy, cũng thường nhìn thấy vài hoàng tử trẻ tuổi tài hoa hơn người, làm dao động tâm hồn thiếu nữ.
Kiếp trước tính cách của Tần Thư Dao hướng nội, lại yếu đuối, mỗi lần đều là đứng từ xa nhìn những hoàng tử vừa trẻ tuổi vừa anh tuấn này. Cho tới bây giờ đều không đến quá gần, hơn nữa giống trường hợp vừa nãy, Tần Thư Dao vốn không có khả năng xuất hiện.
Tần Tuyết Như nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, thấy nàng hơi hơi cúi đầu, cho rằng nàng thẹn thùng, liền nắm tay của Tần Thư Dao, sau đó lôi kéo nàng đi đến trước mặt những hoàng tử này, cúi người thi lễ, giới thiệu: "Điện hạ, vị này là tỷ tỷ của ta."
Tiếp đó lại chỉ vào bình phong một bên nói; "Tấm bình phong đó là tỷ tỷ tự mình thêu, tỷ ấy khéo tay lại tinh thông ca phú, đợi lát nữa còn muốn múa một điệu, mừng sinh nhật ta đó."
Tần Tuyết Như vô cùng thân thiết ôm cánh tay của Tần Thư Dao, tựa hồ hai người bọn họ thật sự yêu thương lẫn nhau, thật sự thân như tỷ muội.
Tần Thư Dao thản nhiên nới tay của Tần Tuyết Như ra, sau đó cúi người thi lễ, nhẹ giọng nói: "Điện hạ thiên tuế."
Mộ Phượng Thiên, Mộ Thiếu Dục cùng Mộ Thành Hi đều hơi hơi vuốt cằm, lúc này bọn họ đã được mời vào bên trong đình hóng mát, ba người đều đã ngồi xuống.
Ba người bọn họ đã sớm chuẩn bị tốt lễ vật đưa cho Tần Tuyết Như, Mộ Phượng Thiên cười nói: "Tuyết Như muội muội ngươi yêu nhất chính là cây cỏ hoa lá, hôm nay bổn hoàng tử đã cho khắc hoa lan trên ngọc, hi vọng Tuyết Như muội muội thích.
Tần Tuyết Như nhìn thoáng qua hiển nhiên là hoa lan trân quý, nàng vui mừng không thôi, lại là cúi người thi lễ; "Đa tạ đại điện hạ, Như Nhi rất thích." Thiên kim tiểu thư xung quanh đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Mộ Thiếu Dục luôn là lạnh lùng nhàn nhạt, Mộ Thành Hi cũng cười nói: "Tuyết Như muội muội, chẳng lẽ không thích quà bổn hoàng tử tặng sao?"