Lời này vừa nói ra trên mặt Ngô thị lúc xanh lúc đỏ, gắt gao cắn môi dưới, lạnh mặt nói: "Đại tiểu thư là có ý gì? Chẳng lẽ con cũng hoài nghi ta sao? Mặc dù ta không phải mẹ đẻ của con, nhưng cũng là mẫu thân của con, ta hãm hại con thì có lợi ích gì?"
Hừ, lợi ích? Có rất nhiều, nếu nàng chết, nếu Tần Khả Cầm cũng chết, như vậy đích trưởng nữ của Tần gia chính là Tần Tuyết Như, vậy thân phận cùng địa vị liền khác nhau rồi. Hơn nữa mẹ đẻ của nàng để lại rất nhiều đồ cưới, chỉ cần hai người bọn họ đều chết, như vậy số đồ cưới này tự nhiên rơi xuống trong tay Ngô thị.
Tần lão phu nhân lạnh lùng nói: "Đây là do ngươi quản giáo không nghiêm, dạy dỗ nha hoàn như vậy. Ta thấy bên người Dao Nhi quả thật thiếu một người trung thành, không bằng từ chỗ của ta đưa qua một người đi." Nói xong liền chỉ vào nha hoàn một bên nói:
"Đây là Lục Trúc, từ trước đến nay làm việc thành thật cũng thận trọng, không bằng cho nàng ta đến hầu hạ Dao Nhi. Về phần nha hoàn này, Dao Nhi muốn xử lý thế nào thì giao cho con bé đi."
Tần Thư Dao nghe xong, lập tức cúi người thi lễ nói: "Đa tạ tổ mẫu."
Trên mặt Ngô thị lúc xanh lúc đỏ, tuy rằng Tần lão phu nhân không có mắng bà, nhưng những lời này những câu này đều đang chỉ trích bà cố ý khó xử Tần Thư Dao. Nếu Tần Lương biết chuyện này sợ rằng bản thân cũng bị quở trách một trận. Hơn nữa hiện tại Trà Hương rơi vào trong tay Tần Thư Dao, nếu như bị Tần Thư Dao biết sự kiện kia, như vậy nhất định sẽ huyên náo xôn xao, sợ rằng mạng sống của bản thân cũng khó thoát khỏi!
Tần Thư Dao thật sự vui mừng trong lòng, xem ra Tần lão phu nhân không thích Ngô thị.
Dù sao Tần lão phu nhân cũng đã lớn tuổi lại bị kinh hách, xử lý xong chuyện này, liền cảm thấy mệt nên để cho tất cả mọi người tản ra.
Sau khi Ngô thị trở lại Tiêu Tương Uyển, tức giận ném tất cả những đồ có trên bàn xuống mặt đất, tức giận mắng: "Xú nha đầu này, khi nào thì trở nên giảo hoạt như vậy, làm sao nó biết mình hạ độc ở trong tổ yến?"
Quý ma ma thấy ngoài cửa không có người, mới nhẹ giọng nói: "Đại phu nhân, lão nô nghĩ là đại tiểu thư đánh bậy đánh bạ, có thể là nàng ta thật sự muốn hiếu kính lão phu nhân mới..."
"Cái gì hiếu kính lão phu nhân, từ trước giờ nó không thích nhất chính là đi Vinh Thọ Viện, còn nói lão phu nhân âm dương quái khí. Sao hiện tại lại thông suốt, mỗi ngày đều đi tới chỗ lão phu nhân." Ngô thị cắn răng hung hăng nói: "Còn có chuyện Như Nhi rớt xuống hồ sen lần trước cũng có liên quan đến nó."
Quý ma ma cau mày hỏi: "Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Ngô thị suy nghĩ rồi nói: "Không phải nó muốn đi theo Như Nhi vào hoàng cung, theo hoàng tử học tập sao? Không bằng chúng ta cho nó cơ hội này, để lão gia kiểm tra nó."
Tần Lương có tiếng là nghiêm sư (thầy giáo nghiêm khắc), mặc kệ là hoàng tử công chúa trong hoàng cung hay là con cái nhà mình, nếu đọc sách mà không tiếp thu thật sự hoặc là có sai lầm đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, Hoàng thượng không có bởi vậy mà trách phạt Tần Lương ngược lại còn tán thưởng ông ta nghiêm sư xuất cao đồ. (thầy giáo nghiêm khắc dạy ra những học trò giỏi)
Mà người trong phủ đều biết đến tình hình học tập của Tần Thư Dao chỉ bình thường mà thôi, hơn nữa lúc trước còn bị Tần Lương đánh rất nhiều lần. Một lần nghiêm trọng nhất là bị đánh tới nỗi trong lòng bàn tay đều là máu, suốt cả một tháng không thể cử động được.
Từ sau lần đó Tần Thư Dao càng thêm sợ hãi Tần Lương, cũng càng thêm chán ghét đọc sách.
Ngô thị cũng mặc kệ không mời thầy giáo đến dạy riêng cho nàng, mà chỉ để cho nàng tùy tiện học một ít nữ công mà thôi.
Quý ma ma nghe xong lập tức vỗ tay trầm trồ khen ngợi: "Chủ ý này không tệ, ngài lo lắng cho tình hình học tập của đại tiểu thư, sau khi lão gia biết cũng sẽ khen ngợi phu nhân mà thôi."
Tần gia nhiều thế hệ là thư hương thế gia, nhiều thế hệ đều là đế sư (thầy giáo của vua), cho nên Tần gia cực kỳ coi trọng vấn đề học tập, tài tử tài nữ trong kinh thành đều từ Tần gia mà ra.
Hiện tại tài nữ nổi tiếng nhất Yến kinh chính là Tần Tuyết Như, mười tuổi làm được bài thơ khiến cho các tài tử trong Yến kinh vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Hơn nữa mọi người trong Yến kinh cũng cho rằng Tần Lương chỉ có một nữ nhi mà thôi, gần như không ai biết Tần Lương còn có hai đại nữ nhi.
Có Quý ma ma đề nghị, hai ngày sau Ngô thị liền nói chuyện này cho Tần Lương nghe. Bởi vì lần trước Tần Thư Dao liều chết lao vào đám cháy cứu Tần lão phu nhân ra, cho nên khi Tần Lương nhìn Tần Thư Dao cũng có một chút thay đổi, cũng thật sự muốn dạy dỗ nàng thật tốt. Cho nên sau khi nghe Ngô thị đề nghị, lập tức gật đầu.
Sau khi Tần Thư Dao nhận tin tức này thì vẻ mặt rất bình tĩnh, nàng đã sớm dự đoán được Ngô thị sẽ dùng một chiêu này, cho nên nàng cũng đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Kiếp trước Ngô thị biết nàng không thích học tập, cho nên cách một thời gian liền muốn Tần Lương kiểm tra nàng, cuối cùng đều là bị thước đánh. Hơn nữa sau mỗi lần kiểm tra Tần Lương lại càng thêm thất vọng với Tần Thư Dao, sau đó cũng chẳng quan tâm đến nàng. Mà Tần Thư Dao chờ chính là giờ khắc này,
Ngày hôm đó, tỷ đệ bốn người Tần Thư Dao cùng đến bên trong thư phòng của Tần Lương, Tần Thư Dao hiểu Tần Lương nhất, ông ta kiêu ngạo yêu thích nhất là hoa mai, cảm thấy hương thơm độc đáo của hoa mai chính là hoa quân tử, cho nên mỗi lần kiểm tra đều gần như lấy hoa mai làm chủ đề.
Quả nhiên Tần Lương lấy mai làm đề tài để bốn người hoặc là ca từ hoặc là làm thơ, bốn người này đều đã chuẩn bị kỹ càng, cho nên không tới một nén nhang, bốn người đều đã viết xong giao cho Tần Lương.
Bốn tỷ đệ làm xong rất nhanh, chỉ là Tần Lương cũng biết Tần Khả Cầm luôn luôn ốm đau trên giường, chỉ có mấy ngày này có thể xuống giường đi lại, lại không nghĩ rằng bài thơ của nàng còn tốt hơn Tần Tuyết Như làm một chút.
Ông vốn là nghiêm phụ lại hơi cưng chìu Tần Tuyết Như, hơn nữa thanh danh Tần Tuyết Như đã sớm lan ra, cho nên cảm thấy Tần Tuyết Như không cần học gì nhiều.
Tần Tuyết Như luôn luôn tự đại kiêu căng, vốn tưởng rằng bản thân làm ra khẳng định sẽ được Tần Lương thích, không nghĩ tới lại bị giáo huấn một trận, nàng ta ngang ngược đã quen rồi. Cho nên liền bĩu môi chỉ vào Tần Khả Cầm nói: "Nàng ta nhất định là làm bừa, người trong phủ đều biết cha yêu nhất chính là hoa mai, nói không chừng nàng ta biết cha muốn kiểm tra chúng ta, cho nên đã mời người khác làm giùm rồi."
Tần Tuyết Như tin chắc là Tần Khả Cầm làm bừa, nhưng nàng ta lại không ngờ rằng vì một câu nói này, lại để cho mình càng thêm gặp khó khăn.die en dda n le e quy d do on
Hôm nay Tần Lương muốn bày ra dáng vẻ của một người cha nghiêm khắc, cho nên vẻ mặt âm trầm nói: "Nếu mà như thế, ta liền lấy một đề tài khác, lấy hoa lan làm đề tài. Nếu không tốt hơn nhị tỷ của con, ta liền phạt con hôm nay không được ăn cơm tối."
Tần Lương nghiêm khắc như vậy cũng là bởi vì người ông xem trọng nhất chính người nữ nhi nhỏ này, ông dạy cho các hoàng tử, có mấy hoàng tử ông thật sự thích, ông còn muốn gả nữ nhi nhỏ mà ông yêu thương nhất cho một trong số các vị hoàng tử đó.
Tần Tuyết Như vốn là tâm cao khí ngạo, nghe thấy Tần Lương nói liền gật đầu nói: "Con mà còn không bằng nhị tỷ ốm yếu, liền tùy cha xử lý." die en dda n le e quy d do on
Nói xong liền lấy ra một tờ giấy Tuyên Thành, (die en dda n le e quy d do on) lần này suy nghĩ rất lâu mới bắt đầu viết. Chờ viết xong cũng cảm thấy mình viết rất tốt.
Tần Lương nhìn qua mặt liền trầm xuống hỏi Tần Tuyết Như: "Trong khoảng thời gian này con thật sự nghiêm túc học tập?"
Tần Tuyết Như có chút chột dạ, nàng cảm thấy bản thân là tài nữ đứng đầu, tự nhiên có chút thanh cao cho rằng bản thân đã biết hết rồi, không cần lại nghiêm túc học tập, chỉ cần không rớt xuống là được.die en dda n le e quy d do on
"Tất nhiên là nữ nhi nghiêm túc học!" Tuy rằng chột dạ, nhưng trong giọng nói vẫn khẳng định.
"Vậy con nhìn bài thơ nhị tỷ con làm đi!" Tần Lương hừ lạnh một tiếng: "Sau ngày hôm nay trở về học thật tốt cho ta, không làm ra một bài thơ hay không cho phép ra khỏi phòng."