Hôm sau Điền Đạt Đan gọi Bạch Tiểu Trì qua, lén lút kín đáo đưa cho hắn một cái túi nhỏ.
Bạch Tiểu Trì mờ mịt: “Đây là gì?”
Điền Đạt Đan ra vẻ thờ ờ liếc nhìn mọi người trong văn phòng, ho nhẹ một tiếng: “Quà.”
Bạch Tiểu Trì ngẩn người, tiếp đó hết sức phấn khởi mở túi, lấy đồ bên trong ra: “Anh nói không tết không ngày lễ không sinh nhật anh còn đưa tôi quà, điều này thật ngại quá… Enema(Dung dịch thụt trực tràng) là gì?”
Tiếng hắn không nhỏ, toàn bộ cả phòng cùng ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhìn đến mức Bạch Tiểu Trì khó hiểu.
Lại nhìn Điền Đạt Đan, không biết vì sao mà mặt tên kia biến thành đỏ bừng.
Bạch Tiểu Trì thấy vậy không ổn, rút di động ra lén lút tra một tý.
… Mẹ nó thiếu kiến thức sống hại chết người.