Nếu như bạn bè thân thích ở Lạc Dương có hỏi[1], thì nói ta chịu tiếng oan hộ người khác.
Từ khi Điền Đạt Đan chịu tiếng oan hộ Bạch Tiểu Trì xong, Bạch Tiểu Trì thấy ngày trước bản thân nhất định có thành kiến gì đó đối với Điền Đạt Đan.
Điền Đạt Đan có chỗ nào xấu xa chứ? Nhiều lắm thì là hơi cong tý thôi.
Nghĩ đến đây Bạch Tiểu Trì có chút bực bội.
Điền Đạt Đan “hơi cong tý thôi” vẫn khiến hắn thấy khó chấp nhận.
Bạch Tiểu Trì ngó Điền Đạt Đan ở đối diện mình.
Mọi người nói một thanh niên tốt vậy, sao lại cong.
Cái này giống như là nhang muỗi.
Ban đầu nhang muỗi thẳng, vừa nhỏ vừa ngắn, hơn nữa khả năng bay hương kém, một tối cần đốt mấy cái mới có thể chịu qua một đêm.
Sau đó nhang muỗi được thay đổi, do đổi thành dạng xoắn ốc, cho nên tăng thêm độ dài và độ rộng thực tế, ngoài ra thời gian bay hương lâu hơn.
Vừa to vừa dài còn kéo dài, chỉ tiếc là cong.
[1] Nguyên văn: Lạc Dương thân hữu như tương vấn.
Câu thơ được trích trong bài thơ “Phù Dung lâu tống Tân Tiệm”. Bài thơ đầy đủ là:
Hàn vũ liên giang dạ nhập Ngô,
Bình minh tống khách Sở sơn cô
Lạc Dương thân hữu như tương vấn,
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ.