Hai người thuận lợi nhận được công việc này.
Người lãnh đạo trực tiếp là cậu Mã rất dựa dẫm vào Điền Đạt Đan, cuộc sống sau này trở nên thoải mái hơn nhiều.
Hợp đồng đã ký tên, chỉ cần chuẩn bị một chút là có thể làm việc.
Bạch Tiểu Trì và Điền Đạt Đan chẳng thể vui sướng hơn.
Bạch Tiểu Trì còn nhảy thật cao.
Do đó đạp đổ tủ đầu giường.
Do đó tủ đổ.
Do đó dụng cụ mở rộng hậu môn văng ra.
Do đó Bạch Tiểu Trì giả vờ bình tĩnh cúi người nhặt dụng cụ mở rộng hậu môn lên: “Thứ đồ này có cần nữa không?”
Điền Đạt Đan cau mày: “Dùng chứ, sao không cần.”
“Vậy…” Tiếng Bạch Tiểu Trì không tự giác nhỏ đi: “Tối nay dùng.”
Vì vậy lại đến thời gian Điền Đạt Đan trêu đùa nam phụ nhà lành: “Cậu biết chứ?”
Bạch Tiểu Trì giận: “Sao không biết?”
“Vậy tôi hỏi cậu, nếu nhét không lọt thì sao giờ?”
“…Cứng rắn nhét.”
“… Đó là dụng cụ mở rộng hậu mộn chứ không phải dụng cụ bệnh trĩ, trên toàn dầu đó ngu ngốc.” Điền Đạt Đan véo nhẹ cái tai đỏ lên của Bạch Tiểu Trì: “Tối tôi làm mẫu cho cậu xem.”
“… Thôi tự tôi làm.”
“Tự cậu làm?” Điền Đạt Đan nghĩ thầm Tiểu Trì nhà chúng ta thật chủ động.
“Tự tôi làm!” Bạch Tiểu Trì nghĩ thầm gì có đạo lý thượng người khác còn cần người ta tự mình làm tiền diễn, vậy tệ quá, tệ quá.