Dị Thế Trọng Sinh Chi Mạc Nguyệt

Chương 75



“Ha ha, thế nào, Hoàng đệ thân yêu cùa ta, Hoàng huynh của ngươi cùng con của ngươi đều tới tìm ngươi báo thù, mùi vị này như thế nào?” Bắc Ly Viêm trong nội tâm một ngụm ác khí rốt cục hộc ra, trong nội tâm sảng khoái nhiều lắm a.

“Hoàng huynh, lúc trước là Phụ hoàng muốn đem ngôi vị Hoàng đế cho ta, ngươi làm sao có thể nói là của ngươi?” Đúng vậy, lúc trước vô luận văn võ bá quan đều đều đề cử Bắc Ly Viêm, nhưng là Phụ hoàng vẫn kiên trì đem ngôi vị Hoàng đế cho mình, bởi vì hắn ta không thích hợp làm Hoàng Thượng, Bắc Ly Viêm phẫn nộ trốn đi, người như vậy thì không cách nào làm tốt vị trí quân chủ, xem ra lúc trước Phụ hoàng quyết định rất chính xác.

Bắc Ly Viêm cũng không biết tình hình thực tế, cứ cho là đồ đạc của mình thì mình nhất định phải đoạt lại: “Hừ, ta cho ngươi biết, Hoàng đệ, lúc trước nhất định là ngươi buộc Phụ hoàng đem ngôi vị Hoàng đế để lại cho ngươi, sau đó ngươi lại mượn cơ hội giết Phụ hoàng, không nghĩ tới ngươi vậy mà nhẫn tâm như vậy, xem ra hôm nay không đơn thuần là phải chào hỏi rồi, xem ra còn phải cho ngươi chút khen thưởng.”

Bắc Ly Viêm đã sớm biết nhược điểm của Bắc Ly Mạc, ra hiệu cho người đi bắt Bắc Ly Nguyệt.

Bắc Ly Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể của mình như đang bay lên, lúc dừng lại đã đến chỗ địch quân rồi. Oa kháo, khó chịu cực kỳ, vì cái gì mỗi lần bị chộp đều là ta a? ( Tiểu Tuyết: Đáng thương quá, ai kêu ngươi yêu mến một người như vậy làm chi? Ai. Bắc Ly Nguyệt: Hừ, ta đã yêu thì thế nào, như thế nào không đem ta viết có võ công lợi hại chút a, yếu như vậy mà ở nơi này làm nhân vật chính a!!! Tiểu Tuyết: Ân, cái này sao, không có cân nhắc qua, chỉ là nhân vật đều bị ta viết rất thất bại, ngươi cũng không ngoại lệ. Bắc Ly Nguyệt: Đột nhiên có loại xúc động muốn bóp chết ngươi. Tiểu Tuyết: Khục khục, đừng xằng bậy a.)

“Nguyệt Nhi!!” Xem ra chính mình vẫn là đánh giá thấp vị Hoàng huynh trước mắt này, vài năm không thấy xem ra hắn lại tiến bộ không ít, vậy mà có thể mang đi người bên cạnh ta, khoản nợ này ta sẽ nhớ.

Bắc Ly Viêm trông thấy thần sắc khẩn trương hoảng sợ của Bắc Ly Mạc, xem ra chính mình đâm chọt vào chỗ đau của hắn rồi, ta muốn cho ngươi nếm thử sự đau khổ mà những năm này ta đã chịu.

“Ai nha, rất xinh đẹp a, chậc chậc làn da này cũng thật tốt quá, ngươi nói, ta nếu đem mặt của hắn vẽ lên mấy đao, đem da mặt của hắn kéo xuống, ngươi nói có đẹp hơn hay không a, ha ha ha ~~~~~~” Bắc Ly Viêm vừa nói như vậy liền thật sự muốn làm như vậy rồi, nhưng mà tên này là con tin, lộng thương cũng không hay, huống chi gương mặt xinh đẹp như vậy. ( Tiểu Tuyết: Nói thực ra ngươi đến cùng muốn làm gì? Bắc Ly Viêm: Hừ, ngươi đây không phải biết rõ còn cố hỏi sao?)

“Ngươi nếu dám làm như thế…, ngươi có thể thử xem xem.” Bắc Ly Mạc tản mát ra sát khí, xem ra hôm nay không đơn giản chỉ có ‘Lễ gặp mặt’.

Thấy Ám vệ của mình cũng chết khá nhiều, vẫn là nên vào điểm chính a.

“Bắc Ly Mạc, ngươi vẫn là chạy nhanh đi tuyên bố thoái vị a, yên tâm, con trai bảo bối của ngươi tạm thời do ta nuôi.” Bắc Ly Viêm nói xong cũng mang theo Ám vệ còn sót lại không nhiều lập tức biến mất, lại để cho người ta muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.

“Khí tức đã hoàn toàn biến mất.” Bắc Ly Tê nói như thế này vậy thì nhất định là mất tích. ( Bắc Ly Tê: Nha, cái này cũng không có gì khó.)

“Nên làm cái gì bây giờ, Hoàng đế bệ hạ của chúng ta.” Dạ Vệ Khiêm biết rõ Bắc Ly Mạc nhất định sẽ tuyên bố thoái vị, nhưng là thoái vị như thế được sao? Đem giang sơn giao cho cái loại người này, chỉ sợ…..

“Hừ, ta sớm đã phái người đuổi theo rồi, lát nữa có lẽ sẽ có tin tức.” Bắc Ly Mạc gần đây làm việc cẩn thận, xem ra vẫn là lưu lại một tay.

Dạ trông thấy tràng cảnh hỗn loạn lúc này, vẫn là đánh trước một phát cho thỏa đáng, “Cũng không sớm, mọi người hay là trước đi về nghỉ ngơi đi, ta phái người đến quét dọn thoáng một chút chỗ này.”

“Nương tử ~~~~ chúng ta cùng đi lăn ~~ giường ~~ đơn ~~ a.” Dạ Vệ Khiêm vội vàng ôm lấy nương tử của mình rời đi, “Buông... Thả ta ra, còn không có thu thập xong đây này.” “Ngoan, không việc gì đâu, sẽ có người thu thập.”

“Không được, xem ra hôm nay buổi tối sẽ phát sinh một màn cơ tình, ngu sao mà không nhìn a.” Thiên Giai Tuệ nói xong lập tức đuổi kịp Dạ Vệ Khiêm và Dạ, chuẩn bị đi rình hiện trường.... Ngươi hiểu đó.

“Như vậy, Phụ hoàng ngươi nghỉ ngơi sớm chút, nhi thần cáo lui trước.” Trông thấy Bắc Ly Tê đi rồi, Yến Ngọc Hàn cũng cùng đi theo rồi, mọi người cũng đều đi không lâu lắm, chỉ còn lại Liễu Tổ Huy cùng Bắc Ly Mạc.

“Nguyệt, hắn sẽ không có chuyện gì nữa a.” Liễu Tổ Huy hiện tại chỉ là với tư cách một người bạn quan tâm Nguyệt mà thôi, chính mình là không có khả năng rồi, rốt cuộc không đấu nổi Bắc Ly Mạc.

Bắc Ly Mạc chỉ là nhìn ánh trăng thật sâu, xoay người rời đi.

Liễu Tổ Huy biết rõ Bắc Ly Mạc đối với hắn còn không có hoàn toàn tín nhiệm, xem ra để được Hoàng thượng tín nhiệm là rất khó khăn, Liễu Tổ Huy cũng trở về phòng nghỉ ngơi đi.

Còn lại cũng chỉ có một đống bừa bộn cùng ánh trăng…....

Thật có lỗi, thật sự không có thời gian, gần đây gánh nặng học tập quá nặng rồi, ta tranh thủ chút thời gian a.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv