Ra ngoài lăn lộn, cuối cùng cũng phải về.
Đồng dạng, chuyện đã đáp ứng người khác, thì nhất định phải làm được.
Ngày thứ bảy sau khi hôn lễ kết thúc, vương phi Laurent cuối cùng tìm tới cửa lãnh chủ đại nhân. Tống Mặc lau nước xanh do kiwi vừa phọt lên mặt, nhìn vương phi Laurent đang cười vẻ mặt hài hòa, vỗ đầu, sao y lại quên chứ, Rhys từng nói với y, thân vương Myers và vương phi đáp ứng không chen tay sắp xếp những việc về hôn lễ, nhưng yêu cầu Tống Mặc và Rhys nhất định phải tới ma giới tổ chức một bữa tiệc cưới.
Cái này giống như là nhà chồng tổ chức một bữa tiệc rượu, nhà vợ cũng muốn tổ chức.
Gãi đầu, Tống Mặc cười ha ha hai tiếng: “Đi, đương nhiên đi! Lúc nào, ngài thông báo một tiếng là được.”
Vương phi Laurent thỏa mãn gật đầu, vung tay vẽ một hàng phù văn đen, Tống Mặc trân mắt nhìn một cánh cửa lớn màu đen chậm rãi mở ra trước mặt mình, vương phi cười nói: “Ngay bây giờ đi.”
“Bây giờ?’
Tống Mặc kinh ngạc nhìn Laurent, “Ít nhất cũng phải đợi con thay quần áo, chuẩn bị một chút lễ vật chứ?” Tống Mặc có ký ức sâu sắc với đoàn bạn bè thân thích khổng lồ của nhà Myers, mấy ngàn phần quà, y khẳng định phải bỏ máu lớn, nhưng con rể lần đầu tiên tới nhà, cũng không thể nào không lấy chút thể diện.
Laurent không chút để ý phất tay, “Không cần, như vậy rất tốt.”
Rất tốt? Y vừa mới bước ra khỏi ruộng trái cây, mặt đầy dịch kiwi, quần áo cũng bị đủ các loại dịch trái cây dính cho thành đủ màu, căn bản không nhìn ra được hình dáng vốn dĩ. Mang bộ tôn vinh này đi gặp thân thích, có phải hơi quá bất nhã không?
“Không sao, ta nói tốt là tốt.” Laurent kéo tay Tống Mặc, quạt hương nhỏ trong tay phẩy phẩy, cười lộ răng, “Đi theo ta, thân ái.”
Tống Mặc giãy dụa một chút, giãy không ra, chợt nhớ ra, “Rhys còn chưa tới!”
Laurent dừng bước, không đợi Tống Mặc thở phào, sau lưng đã truyền tới tiếng Rhys: “Thân ái, mẹ, các người muốn đi ma giới sao? Đúng lúc, cùng đi đi.”
Nhìn Rhys bước tới, cười xuân quang sáng lạn, cùng Sean đi sau lưng hắn, Tống Mặc lập tức nước mắt đầy mặt.
“Thân ái, ngươi sao vậy?”
“Mẹ muốn dắt ta đi gặp thân thích.” Tống Mặc lau nước mắt, “Ngươi không cảm thấy, ta ăn mặc thế này đi gặp thân thích không thích hợp sao?”
Rhys nghiêng đầu, cười, “Thân ái, không cần lo lắng. Ai dám nói không thích hợp, ta giúp ngươi đánh kẻ đó.”
Tống Mặc: “…” Y hối hận đã tìm một tên đầu óc bốc khối thế này, y muốn trả hàng, còn kịp không?
Bất kể Tống đại lãnh chủ có giãy dụa nội tâm thế nào, vẫn bị vương phi Laurent túm tay mang vào cửa lớn thông tới ma giới.
Lúc bước vào cửa, Tống Mặc siết chặt nắm tay, y đã không còn muốn nghĩ xem quần áo trên người có hợp hay không, dịch quả đầy mặt có đều đặn không nữa, y nhắm mắt lại, cho rằng sẽ trải qua bóng tối thời gian dài, nhưng không ngờ, chân trước chạm đất, chân sau vừa co lên, bên tai đã truyền tới tiếng Rhys: “Tới rồi.”
Tới rồi?
Tống Mặc mở mắt ra, đập vào mắt, là một vùng đồng hoang bao la bát ngát, cứ như không có điểm cuối, đàn linh dương và bò rừng chạy trên đồng, cuốn tung cát bụi. Mười mấy con địa hành long đuổi sát theo sau lưng đàn bò, có thể thấy rõ, trên địa hành long là một chiến sĩ ma tộc mặc áo giáp đỏ, giơ cao trường thương trong tay, phóng mạnh ra, gần như không có một con bò rừng nào đã bị nhắm mà còn may mắn thoát được.
Trên cát vàng nở rộ từng khóm hoa màu máu, các ma tộc không để ý tới bò rừng đã ngã xuống, thúc địa hành long tiếp tục đuổi theo con mồi phía trước, địa hành long gầm lên thật lớn, bị mùi vị máu tươi kích đỏ hai mắt. Trên không vang lên tiếng chim rúc chói tay, con chim lớn sải cánh dài đủ năm mét chao lượn trên không, tham lam nhìn bò rừng ngã trên đất, nhưng không một con nào dám trực tiếp bay xuống, đây là con mồi của ma tộc, chúng chỉ có thể đợi, đợi sau khi ma tộc thu hoạch, nhận được bữa cơm thừa rượu cặn thuộc về mình.
Tống Mặc nhìn mà ngẩn người, trong ngực bốc lên khí tức nóng cháy, chiến sĩ điều khiển địa hành long, bò rừng chạy điên cuồng, chim tử vong trên trời, mặt đất mênh mông vô tận, đây, chính là ma giới sao?
Rhys ôm vai Tống Mặc, ngón tay vuốt qua mặt Tống Mặc. “Thân ái, thế nào?”
“Ta chỉ là… quá chấn động.” Tống Mặc không biết nên nói gì, để biểu đạt cảm nhận của mình giờ này phút này. Tất cả từ ngữ, khi ở trước mặt trời rộng đất dài này, đều trở nên vô lực như thế.
“Nơi này là lãnh địa của ta.” Sean thò đầu ra từ sau vai Rhys, “Mỗi năm vào lúc này, đều là lễ săn bắn của gia tộc Sherlund, bò rừng và linh dương, sẽ trở thành con mồi của dũng sĩ.”
“À.” Tống Mặc gật đầu, hai mắt vẫn không nỡ rời khỏi bò rừng và địa hành long trước mặt.
Rhys nhíu mày, hiển nhiên cảm thấy bất mãn vì Tống Mặc đem lực chú ý dặt lên người nam nhân khác. Sean cười đẩy Rhys một cái, “Thế nào, có muốn xuống thử thân thủ chút không, để bạn đời của ngươi nhìn thấy sự dũng mãnh của người kế thừa nhà Myers?”
Rhys liếc nhìn Sean một cái, lại cúi đầu nhìn Tống Mặc: “Muốn xem không?’ Bạn đang
Tá»ng Mặc gáºt Äầu tháºt mạnh, tiếp theo ngừng má»t chút, kéo Rhys lại, quay Äầu nhìn Sean, âLà ngÆ°Æ¡i chủ Äá»ng má»i Rhys Äi sÄn thú, Äúng không?â
Sean gáºt Äầu, âÄúng.â
âVáºy bò rừng và linh dÆ°Æ¡ng Rhys sÄn Äược, chắc Äá»u thuá»c vá» hắn, Äúng không?â
Sean tiếp tục gáºt Äầu, âÄúng.â
âCÅ©ng có nghÄ©a là , bất ká» giết chết bao nhiêu, Äá»u sẽ Äược lấy hết không cần trả tiá»n, Äúng không?â
Sean; ââ¦â
âSao, còn phải trả tiá»n?â
Sean co giáºt khóe môi, hắn bắt Äầu bá»i phục em há» của mình rá»i, tìm má»t bạn Äá»i thế nà y, cuá»c sá»ng tÆ°Æ¡ng lai của hắn, nhất Äá»nh là cá»±c kỳ Äặc sắc.
âKhông cần trả tiá»n.â Laurent Äá»t nhiên má» miá»ng nói, lại vá» vá» vai Tá»ng Mặc, âCó thá» bảo Rhys dẫn con cùng Äi chÆ¡i má»t chút.â
âCó thá» sao?â TrÆ°á»c mắt Tá»ng Mặc sáng lên, không tá»± chủ sá» á» eo, y là bá» Laurent trá»±c tiếp xách từ ruá»ng trái cây qua, chá» mang theo súng lục 54 bất ly thân, súng thế nà y cÄn bản không thá» bắn chết bò rừng, nhÆ°ng nã mấy phát cho Äỡ nghiá»n cÅ©ng Äược.
âÄÆ°Æ¡ng nhiên có thá».â Nụ cÆ°á»i trên mặt Laurent cà ng thêm sâu, nhéo mặt Tá»ng Mặc má»t cái, lại chuyá»n mắt lên mặt Rhys, âThân ái, dẫn nó Äi chÆ¡i Äi. Con sẽ bảo vá» tá»t cho nó, Äúng chứ?â
Câu trả lá»i của Rhys là ôm chặt Tá»ng Mặc, giá»ng nhÆ° má»t Äứa trẻ, Äá» y ngá»i lên cánh tay mình, từ trên Äá»nh núi má»i ngÆ°á»i Äang Äứng nhảy xuá»ng, Äá»ng thá»i huýt má»t tiếng tháºt vang, các ma tá»c Äuá»i theo Äà n bò rừng phÃa trÆ°á»c gần nhÆ° Äá»ng thá»i dừng lại, nhìn thấy Rhys, vừa muá»n chà o há»i, lại thấy ngÆ°á»i Rhys ôm trong lòng, Äó là , má»t nhân loại Äúng không?
Nhìn y phục âcá tÃnhâ của Tá»ng Mặc, cùng dá»ch quả dÃnh trên mặt, các ma tá»c nghÄ©, là bá»n há» Äã quá lâu chÆ°a tá»i Äại lục Quang Minh sao? NgÆ°á»i hiá»n tại, Än mặc sao lại khác biá»t nhÆ° thế?
Các ma tá»c dừng bÆ°á»c, Äà n bò rừng trÆ°á»c mặt láºp tức nhân cÆ¡ há»i tháo chạy, háºn không thá» biến bá»n chân thà nh tám chân, giúp chúng chạy thoát.
NhÆ°ng Äà n bò rừng hôm nay Äã Äá»nh là phải thất vá»ng, Rhys lại huýt vang má»t tiếng, má»t con cá»t long to lá»n từ trá»i bay xuá»ng, Rhys ôm Tá»ng Mặc nhảy lên cá»t long, cá»t long há to miá»ng, tiếng rá»ng gầm xém chút khiến Äà n bò rừng toà n thá» má»m chân.
Ngẩng Äầu nhìn con váºt to lá»n trên Äá»nh Äầu, bò rừng nếu có thá» nói, khẳng Äá»nh sẽ buá»t miá»ng thá»t ra: Má»e nó, Äá»a hà nh long Äã Äủ rá»i, lại tá»i má»t con cá»t long, Äây là muá»n trảm táºn giết tuyá»t, lừa chết bò sao?!
Tin Tá»ng Mặc và Rhys trá» vá» ma giá»i Äã Äược Laurent ÄÆ°a vá» nhà Myers. Thân vÆ°Æ¡ng Orlando giao công tác an bà i bữa tiá»c lại cho quản gia, tá»± mình ra trÆ°á»c cá»a thà nh lÅ©y, vÆ°Æ¡n tay vẽ má»t hà ng phù vÄn Äen, phù vÄn bay lên Äá»nh thà nh lÅ©y, dần phóng lá»n, cuá»i cùng hình thà nh má»t hà ng chữ mà u Äen tháºt lá»n âCon trai dẫn con dâu vá» nhà , tá»i nay có tiá»câ. Bên viá»n chữ còn vòng má»t tầng sáng và ng, thá»nh thoảng lấp lánh.
Tháºt sá»± là cá»±c kỳ ÄÆ¡n giản, lại vô cùng bắt mắt.
Nhìn chữ Äen trên thà nh lÅ©y, thân vÆ°Æ¡ng Myers vá» tay, thá»a mãn gáºt Äầu. Ba quản gia sau lÆ°ng ông Äá»ng thá»i hiá»n ba ÄÆ°á»ng Äen trên Äầu, thân vÆ°Æ¡ng Äiá»n hạ, ngà i còn có thá» tiếp tục không Äáng tin chút Äược không?
_ TOAÌN VÄN HOAÌN _