————
Đội hộ tống Nam Việt hoàng đế sau khi tới hoàng thành Đông Chích cũng không dừng lại, Đại tướng quân—— Khải Tề • Đề Đề Tư dẫn theo hai trăm tinh anh của đội cận vệ hoàng gia, trực tiếp tiến vào hoàng thành.
Lúc Hoàng Phủ Ngạo tới đây làm Chất Tử Nam Việt phải xuống xe đi bộ vào hoàng thành, để tỏ vẻ tôn kính với hoàng đế Đông Chích. Mà hiện giờ Hoàng Phủ Ngạo, là hoàng đế của Nam Việt đế quốc, là đế vương tôn quý nhất trên đại lục, bất luận tới hoàng thành của nước nào đều thông suốt không trở ngại.
Vật thị nhân phi….. cảnh còn người mất……
Hoàng Phủ Ngạo không ngừng lặp lại lời này, cảm giác chua xót nhẹ nhàng lấp đầy đầu óc.
Khi đó, thiếu niên kia tinh thuần như ánh trăng, không hiểu cái gì là lừa gạt, là phản bội, nhưng chính tại nơi này đã hiểu được lòng người dễ đổi thay, nhân sinh có trăm loại người, cũng tại nơi này, y học được lừa gạt, quyết đoán cùng ngoan tuyệt.
……
“Bệ hạ, Đông Chích đế quốc cùng các quốc vương các vương quốc, các quan viên theo cùng sẽ cử hành yến hội vào ngày mai.”
Tạp Ân hướng Hoàng Phủ Ngạo bẩm báo.
“Ân.”
Hoàng Phủ Ngạo có chút lơ đãng lên tiếng.
“Bệ hạ, quốc vương các vương quốc khác đều đã tới trước, hơn nữa còn gặp mặt Đông Chích hoàng đế, chúng ta có nên…….”
“Không được, dù sao mai cũng cử hành yến hội, ngươi bảo người thông tin qua bên Đông Chích, nói trẫm đi đường có chút mệt mỏi, trước nghỉ ngơi ở hành cung.”
“Dạ, bệ hạ.”
Đông Chích hoàng thành, hành cung an bài cho các vị quốc vương nghỉ lại.
“Vừa mới nhận được thông báo, Nam Việt hoàng đế đã tới hành cung, các ngươi có muốn tới gặp không?”
Một người trung niên khoảng 50 tuổi đặt câu hỏi với mọi người.
Người này vừa nhìn đã biết vì miệt mài quá độ, lại không chịu rèn luyện, vì thế gương mặt vốn anh tuấn bây giờ lại có chút lỏng lẻo, phù thũng, nhìn thế nào cũng làm người ta có cảm giác dâm loạn, đây là quốc vương vương quốc Tắc Á Tháp—— An Nỗ • Lí Tư.
“Hừ, thế nào, vội vàng muốn gặp con rể cùng ngoại tôn như vậy à!”
Quốc vương của vương quốc Cáp Đa Cách Lạp cũng tám lạng nửa cân với quốc vương Tắc Á Tháp về mặt miệt mài quá độ—— Tô • Ba Khắc Áo chán ghét nói.
“Tô • Ba Khắc Áo ngươi có ý gì, chẳng lẽ ngươi không đưa nữ nhân tới Nam Việt?”
An Nỗ • Lí Tư không chút yếu thế đánh bật lại.
“Nghe giọng điệu chua lét của ngươi, không phải đang ghen tị đi? Nữ nhân của ta sinh ra một đứa con được Nam Việt hoàng đế sủng ái nhất, còn nữ nhân của ngươi chỉ sinh ra một đứa con gái mà Nam Việt hoàng đế không thèm liếc mắt tới một cái!”
Tắc Á Tháp cùng Cáp Đa Cách Lạp là hai vương quốc liền nhau gần Nam Việt nhất, thực lực hai nước tương đương, thường xuyên công phạt nhau, biên cảnh chiến tranh không dứt. Vì thế, hai thủ đô đều muốn lấy được sự duy trì từ Nam Việt, nhưng mà nhiều năm như vậy Nam Việt đế quốc vẫn không tỏ thái độ gì, bảo trì trung lập.
Bất quá trước đó không lâu, cơ hồ tất cả quốc vương của các vương quốc thu được mật báo từ nhóm thám tử, nói rằng Nam Việt hoàng đế rất sủng ái Ngũ hoàng tử—— Hoàng Phủ Thanh Việt, mà mẹ đẻ của Hoàng Phủ Thanh Việt chính là một trong tam đại mĩ nữ được xưng tụng trên đại lục, công chúa của vương quốc Tắc Á Tháp.
Chuyện này làm quốc vương Cáp Đa Cách Lạp có chút lo lắng, nếu Nam Việt muốn duy trì Tắc Á Tháp, Cáp Đa Cách Lạp bọn họ không phải gặp nguy rồi sao.
Cũng vì thế mà vừa nãy Tô • Ba Khắc Áo nói chuyện với An Nỗ • Lí Tư chua lét như vậy. Chính là Tô • Ba Khắc Áo không ngờ An Nỗ • Lí Tư lại dám làm trò trước mặt mọi người, trực tiếp phanh phui mọi chuyện.
“Ngươi…… ngươi…… ngươi hảo…..”
Tô • Ba Khắc Áo bị giẫm lên nỗi đau, đương nhiên tức không nhẹ.
“Được rồi, hai vị đừng sảo nữa, ngươi một câu, ta một câu phải sảo tới khi nào?”
Người lên tiếng ngăn cản là quốc vương của vương quốc Lộ Á—— Áo Bạc • Hách Lí.
Lại nói tiếp, Áo Bạc • Hách Lí có lẽ là quốc vương trẻ tuổi nhất ở đây, 22 tuổi kế thừa vương vị, bây giờ chỉ mới tròn 24.
Tuy mới kế vị gần hai năm, nhưng ánh mắt toát ra tôn quý, uy nghiêm của bậc đế vương, làm quốc vương các quốc gia không dám coi thường. Hơn nữa, rõ ràng thường xuyên rèn luyện nên dáng người cao ngất, ngồi giữa đám quốc vương cả ngày hưởng lạc, phá hư cơ thể có vẻ đặc biệt đối lập.
Quan trọng hơn là vương quốc Lộ Á sau khi được ba đời quân vương cố gắng kinh doanh, thực lực tuy vẫn chưa đuổi kịp hai đế quốc lớn mạnh là Nam Việt, Đông Chích, nhưng vẫn đứng đầu so với các quốc gia khác, vì thế lời nói của quốc vương Lộ Á vẫn rất có tính uy hiếp.
“Tốt nhất trước mắt chúng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ, ai cũng biết Nam Việt hoàng đế từng là Chất Tử Đông Chích, bây giờ thăm lại chốn xưa, ai dám cam đoan tâm tình y thế nào, không nên đụng vào vết thương nếu không chỉ có mất nhiều hơn được.”
Áo Bạc • Hách Lí đề nghị.
“Lộ Á vương nói rất có đạo lí.”
Quốc vương 29 tuổi của vương quốc Y Kê—— Cái Bác • Y Kê phụ họa lời Áo Bạc • Hách Lí.
Sau đó, gương mặt quốc vương trẻ tuổi ngạo mạn của vương quốc Y Kê lại lộ ra ý cười mỉa mai.
“Tắc Á Tháp vương, ngươi không khỏi có chút đắc ý vong hình đi.” [đắc ý quá mức quên luôn cả hình tượng]
Cái Bác • Y Kê không hề e sợ sẽ đắc tội Tắc Á Tháp, Y Kê cùng Tắc Á Tháp cách nhau rất xa.
“Bất quá chỉ là một hoàng tử được sủng ái mà thôi, các ngươi không phải cũng có một đống nhi tử sao, sao lại không nhận ra chứ? Nam Việt đế quốc có vì một hoàng tử mà duy trì Tắc Á Tháp hay không, đây vẫn còn là một ẩn số chưa biết?”
“Ha ha…… cáp……”
Quốc vương Cáp Đa Cách Lạp—— Tô • Ba Khắc Áo, nghe hắn nói như vậy tâm tình tốt lên rất nhiều, nhìn quốc vương Tắc Á Tháp—— An Nỗ • Lí Tư, cười ha hả.
“Cái Bác • Y Kê!!!”
Cơn tức của An Nỗ • Lí Tư ‘tạch’ một tiếng bùng cháy, phẫn nộ quát về phía Cái Bác • Y Kê.
“Được rồi, được rồi, mọi người bớt tranh cãi đi, nếu các ngươi có ý kiến với đối phương có thể bảo người của mình quang minh chính đại khiêu chiến với đối phương trong cuộc thi Ma Vũ, làm gì cứ làm tổn hại hòa khí như vậy?”
Người lớn tuổi nhất, quốc vương của vương quốc Tạp Cách Tra—— Phúc Đặc • Tạp Cách Tra cười tủm tỉm, bộ dáng hiền lành khuyên bảo.
“Được rồi, sắc trời cũng không còn sớm, ta thấy chúng ta không cần ở đây nói chuyện phiếm nữa, ngày mai là yến hội trọng yếu 5 năm mới tổ chức một lần, chúng ta nên trở về chuẩn bị thì tốt hơn.”
Quốc vương Lộ Á—— Áo Bạc • Hách Lí đề nghị.
Hắn thực sự không chịu nỗi đám người này nữa, vì thế nói xong liền dẫn đầu đi ra ngoài.
“Hừ, nghĩ mình là đế quốc chắc? Kiêu ngạo cái gì chứ!”
Thấy —— Áo Bạc • Hách Lí rời đi, quốc vương Y Kê—— Cái Bác • Y Kê bất mãn châm chọc.
“Ha hả…. còn trẻ, hắn còn rất trẻ…….”
Quốc vương Tạp Cách Tra—— Phúc Đặc • Tạp Cách Tra vẫn như trước cười tủm tỉm, ngồi một bên nhẹ giọng lầu bầu.
……..
Hoàn Chương 32.