“Gia Á! Gia Á” Giọng nói của Sophie từ tai nghe truyền tới, Gia Á nhìn Tắc Vạn một chút rồi đi sang một bên nói chuyện với Sophie, tránh thú nhân nơi này nghĩ hắn độc thoại một mình.
“Làm sao vậy?”
“Có những sinh vật kì lạ đang tiến về phía bộ lạc Phỉ Tư Thắc, số lượng rất đông, tốc độ rất nhanh.” Bởi vì trên người Gia Á có thiết bị truyền tin nên Sophie dễ dàng tìm được vị trí, nơi này là một bình nguyên nằm về phía tây đại lục. Phụ cận bộ lạc Phỉ Tư Thắc còn có rất nhiều bộ lạc tương tự. Mà hiện tại căn cứ trên màn hình có một đám kỳ quái đang tiếp cận bộ lạc, ý đồ có vẻ không tốt.
“Hướng nào?”
“Hướng nam của bộ lạc.”
Gia Á bước tới lập tức nói tin này cho Tắc Vạn, nhưng đối phương liệu có tin tưởng hắn hay không?
“Tắc Vạn, phía nam bộ lạc có thứ kỳ quái gì đó đang tiến lại đây, số lượng rất đông, tốc độ cực nhanh.” Gia Á chỉ có thể thông tri với đối phương như vậy, về phần tin hay không không phải chuyện của hắn.
Ánh mắt Tắc Vạn hiện lên một tia kinh ngạc.
“Ta đã biết.” Nói xong liền vội vàng đi ra ngoài, từ hướng nam đến nhất định là thực nhân thử, gần đây luôn có thực nhân thử bất ngờ xuất hiện từ hướng nam, vẫn chưa tìm được sào huyệt, tháng này đã bị ba lần công kích.
Lúc nghe Gia Á nói lập tức đoán được thực nhân thử lại triển khai công kích. Tốc độ sinh sôi của chúng rất nhanh, ngày đầu chỉ có một con đến ngày thứ 2 sẽ lên tới mười con. Chờ đến bây giờ số lượng nhất định đã tăng rất nhiều.
Gia Á nghe thấy âm thanh báo động trong bộ lạc, đi ra ngoài phát hiện tất cả khảm đặc đều mang những đứa nhỏ vội vã trở vào nhà, cửa sổ đóng chặt, còn chỗ cửa lớn đặt rất nhiều cục màu trắng như muối.
“Gia Á, mau trở về, thực nhân thử sắp tới rồi.” Bill nắm tay Gia Á kéo trở lại phòng, trước cửa còn rắc một chút bột trắng, sau đó đóng chặt cửa sổ.
“Thực nhân thử…….đáng sợ không?” Gia Á hỏi, dù sao hắn cũng chưa bao giờ thấy qua.
“Thực nhân thử chỉ xuất hiện ở các bộ lạc đông đúc, số lượng rất đông nên nhiều lúc cũng phiền toái.” Bill cũng không quá khẩn trương, bộ lạc có rất nhiều lỗ đạt thuộc tính hỏa, thực nhân thử sợ nhất chính là hỏa.
“Cái bột màu trắng đó là gì?” Gia Á hiếu kỳ.
“Là bột phèn, từ một loại đá mài ra, bình thường dùng để giặt quần áo. Thực nhân thử không thích mùi bột phèn nên đặt trước cửa đề phòng nó chui vào, nhưng hiệu quả cũng không chắc chắn lắm, phải tìm được ổ nó sau đó thiêu hủy.”
Hóa ra là xà bông giặt đồ! Gia Á mỉm cười, nơi này đã có công nghệ cao như vậy a. Bột giặt không chỉ giặt quần áo còn có thể đuổi chuột, tiện dụng thật.
Một lúc sau chợt nghe thấy âm thanh đánh nhau lách cách bên ngoài, Gia Á thực sự rất hiếu kỳ, thừa dịp Bill không chú ý hé mở cửa sổ nhìn ra ngoài. Có rất nhiều con chuột màu tro đen tụ tập ngoài cổng bộ lạc, mỗi con dài cỡ một thước, bộ dáng béo ú, thoạt nhìn không giống chuột mà hệt như con chồn. Còn nhóm lỗ đạt đã hóa về hình thú, cảnh tượng hệt như công viên kỷ Jura.
Có lẽ màu sắc hỗn tạp làm Gia Á hoa cả mắt, không biết nhìn ai, có lẽ đại hổ màu đen bay trên không trung thực sự rất bắt mắt. Tóm lại, Gia Á rất chú ý tới Tắc Vạn. Hóa ra không chỉ có hình thú lang, thú nhân cũng có thể chuyển hóa năng lượng, minh chứng tốt nhất chính là Tắc Vạn đang phun lửa…………..đây là lần đầu tiên hắn biết Tắc Vạn cũng biết phun hỏa.
Bên này Gia Á rình xem đến quên cả trời đất, không biết tý nữa sẽ rước họa. Bởi vì sau lần tập kích trước vẫn chưa phát hiện được ổ nên lần công kích này số lượng đông chưa từng thấy, nhóm lỗ đạt rất gấp rút nhưng vẫn để lọt lưới một vài con tiến vào trung tâm bộ lạc. Những nhà khác đều rãi phấn, đóng chặt cửa làm chúng vào không được, chỉ có một người cố tình mở cửa, mọi người cũng biết là ai rồi đấy. Kết quả là tất cả thực nhân thử đều lao về hướng Gia Á.
Gia Á đang đứng bên cửa sổ, một con thực nhân thử dựng thẳng thân mình đột ngột đập vào tầm mắt Gia Á, cùng hắn đối mặt, khoảng cách gần đến mức hắn có thể nhìn thấy gốc mấy sợi lông trên mặt nó.
Bởi vì bề ngoài thực nhân thử rất ghê tởm khó coi, nên Gia Á ngoại trừ bỏ kinh hoảng hoàn toàn không còn cảm giác nào khác, nhưng trải qua nhiều năm chiến đấu cơ thể theo bản năng lập tức tặng cho bộ mặt xấu xí kinh tởm kia một quyền. Lực đạo cực lớn đánh bay con chuột văng ra ngoài, nhưng rất nhanh sau đó rất nhiều thực nhân thử xuất hiện.
“Trời ạ! Gia Á, sao ngươi lại mở cửa!” Bill phát hiện dị trạng, nhất thời kinh hô.
“Thật có lỗi, ta sẽ giải quyết………..ta lập tức giải quyết.” Gia Á luống cuống tay chân, trên một quyền dưới một cước giải quyết hết con này đến con khác, một bên còn quay đầu lại cười cười xin lỗi.
Gia Á giang hai tay, đao thép đang nằm yên trong phòng liền tự động bay đến trong tay hắn, một nhát chém xuống, thực nhân thử rơi xuống đất thành hai đoạn. Nhưng tiếp đó, chuyện kỳ lạ diễn ra. Hai đoạn thịt kia dài ra, sau đó biến thành hai con chuột tiếp tục công kích Gia Á. Gia Á lại vung đao, chuyện kỳ lạ lại lặp lại, hiện tại đã có tới 6 con.
Gia Á lùi về phía sau, không khỏi cắn răng, sống dai thật. Tiếp sau điều khiển đao thép biến thành hình cánh quạt: “Ta không tin bằm thành thịt vụn các ngươi còn có thể sống lại!” Phiến quạt bay lên, xoay tròn hướng về phía thực nhân thử. Giống như một chiếc máy ép trái cây, những con chuột đều bị nghiền nát.
Sau khi chúng bị nghiền thành thịt vụn…….Gia Á cảnh giác nhìn đống thịt nhầy nhụa, tựa hồ không có dấu hiệu sống lại. Phiến quạt một lần nữa hóa thành đao thép quay trờ về tay Gia Á.
“Ôi trời ơi! Ngươi không bị thương chứ?” Bill chạy tới lo lắng kiểm tra cơ thể Gia Á một phen.
“Không sao….thực xin lỗi, làm nơi này bẩn như vậy.” Thi thể đám chuột nát bét văng tứ tung trên mặt đất, trên tường, thoạt nhìn vô cùng ghê tởm.
“Ai, ngươi nha, thực không nghe lời.” Bill dở khóc dở cười, tình huống nguy hiểm như vậy, Gia Á còn để ý tới chuyện làm dơ phòng. Nguồn :
“Khí lực ngươi thật lớn nha, khảm đặc bình thường cố hết sức cũng không thể quăng được một con thực nhân thử, ngươi chỉ một quyền đã đánh bay nó.”
“Trời sinh ta có khí lực lớn….” đúng vậy, khảm đặc ở đây sức lực ngang ngửa người bình thường ở trái đất, rất yếu ớt khi đối mặt với đám mãnh thú. Bây giờ Gia Á đã bắt đầu hiểu được, vì sao những thú nhân lại bảo hộ khảm đặc kỹ lưỡng như vậy, bởi vì khảm đặc thật sự quá yếu ớt không hề có năng lực tự bảo vệ, vừa nãy nếu không phải có mình ở đây, một con thực nhân thử cũng có thể lấy mạng Bill.
“Ngươi có năng lực kim à? Vừa nãy ta nhìn thấy ngươi…..” Bill chỉ đao thép trong tay Gia Á.
“Đúng vậy, bị phát hiện rồi, ha hả.” Gia Á cũng không quan tâm lắm, bởi vì nơi này các lỗ đạt cũng có năng lực đặc thù, tựa như Tắc Vạn có thể phun hỏa, nên hắn đại khái cũng không bị xem là ngoại tộc.
“Khảm đặc bình thường không có năng lực đặc thù, ngươi thật sự rất mạnh nha, năng lực kim thật sự rất hiếm thấy.” Bill chưa từng thấy khảm đặc nào có thể khống chế năng lực ngũ hành.
“Ha hả……” Gia Á chỉ có thể cười ngây ngô, dù sao cũng đâu thể nào nói mình là người biến chủng tới từ địa cầu được.
Sau khi diệt hết đám thực nhân thử, Tắc Vạn về đến nhà liền nhìn thấy tình cảnh như vầy, khắp nơi văng tung khóe thịt thực nhân thử, vẻ mặt Bill lại vô cùng hưng phấn, Gia Á lại có vẻ mặt bất đắc dĩ, còn một thanh đao thép bay loạn xạ trong không trung.
“Được rồi, xem đủ chưa…..” Gia Á dở khóc dở cười, Bill nhất định phải nhìn thấy hắn biểu diễn, hắn lại không biết cách từ chối nên cũng chỉ có thể để đao thép bay tới bay lui, thỏa mãn nguyện vọng của Bill.
“Năng lượng hệ kim.” Tắc Vạn thú vị nói.
“Ca.” Bill hưng phấn chỉ vào đao thép trên không trung.
“Rất hiếm thấy có phải không!” Bill khoe khoang, tựa hồ muốn nói, ngươi xem, khảm đặc cũng rất lợi hại a.
“Ân, rất giỏi.” Tắc Vạn cũng chưa từng gặp qua khảm đặc có năng lực ngũ hành, nhưng nếu là Gia Á y cũng không quá kinh ngạc, bởi vì Gia Á không giống người thường.
“Vừa nãy Gia Á giải quyết rất nhiều thực nhân thử, ngươi không biết đâu, hắn rất mạnh nha, một quyền có thể đánh bay một con thực nhân thử.” Bill khoa tay múa chân sinh động kể lại tình huống vừa rồi.
Tắc Vạn gật đầu, kiên nhẫn lắng nghe. Y biết Gia Á rất mạnh, lúc trước cũng dùng một phát đánh bại một con hình cung lang!
Gia Á bị Bill tâng bốc như vậy, nhất thời có chút ngượng ngùng. Trước kia chưa từng có ai xem hắn vĩ đại như vậy, bởi vì đối với biến chủng đời ba, những việc này có thể nói là đương nhiên.