“Gia Á!” Bàng Đốn vội vàng xông vào.
“Ta không tìm thấy Sophie! Ngươi có biết cậu ta đi đâu không?” sophie mất tích, sáng sớm nay khi tỉnh lại đã phát hiện không thấy bóng đáng Sophie, ra ngoài tìm một vòng vẫn không thấy. Anh nghĩ Sophie đi dạo nhưng đợi tới giữa trưa vẫn không thấy Sophie trở lại, nhớ lại thái độ của cậu hôm qua, anh cảm thấy có gì đó không đúng, vì thế vô cùng lo lắng chạy đi tìm Gia Á.
“Sophie không ở chung một chổ với ngươi sao?” Gia Á nhíu mày đứng dậy, đặt cục cưng trong lòng xuống.
“Không có……………………” Bàng Đốn nhớ lại chuyện đêm qua.
“Cậu, cậu ta hôm qua còn nói sẽ theo ta ở cùng một chỗ, còn bảo ta chờ, sau đó còn nói gì đó rất kỳ quái, còn hỏi ta không khí có hương vị gì, cái gì là đau, linh tinh.” Bàng Đốn không thể hiểu những điều này có ý nghĩa gì, nhưng giác quan thứ 6 của động vật báo cho anh biết có gì đó rất bất thường.
Gia Á nghe thấy liền có cảm giác hít thở không thông, giống như nổi điên chạy ra ngoài. Sophie muốn đi tìm cơ thể! Cậu ta nhất định đã phát hiện ra manh mối để giúp mình có được cơ thể máu thịt! Chính là vì cái gì lại không từ mà biệt? Hắn có thể giúp mà, vì sao lại đi một mình?
Cho tới giờ Sophie luôn cùng hắn ở một chỗ, chuyến lữ trình dài đằng đẵng giữa các vì sao, trải qua vô số ngày đêm cô độc, trừ bỏ lẫn nhau chỉ còn hai bàn tay trắng. Gia Á hiểu rất rõ tác phong của Sophie, cậu không nói lời nào đã bỏ đi, trừ phi…………….cậu ta tính toán không thể trở lại…………..
Mọi người tìm kiếm thật lâu, mãi đến khi trời sụp tối. Sophie đi vô cùng sạch sẽ, một chút dấu vết cũng không lưu lại, làm người ta muốn tìm kiếm cũng đành bất lực. Cậu mang đi tất cả những thứ gì thuộc về mình, giống như con người này chưa từng xuất hiện.
Gia Á mệt mỏi ngồi trên tảng đá lớn, trong đầu tràn ngập nghi vấn lại giống như trống rỗng. Sophie đối với Gia Á mà nói không chỉ là bằng hữu hay đồng bọn, hai người họ dường như là anh em ruột thịt. Sophie đi rồi, giống như trước ngực hắn mất đi một miếng thịt, đau đớn kịch liệt, lại có cảm giác trống rỗng.
Tắc Vạn nhìn Gia Á cô độc ngồi trên tảng đá nhìn về phương xa, không khỏi thở dài đi qua nhẹ nhàng ôm lấy hắn. Tắc Vạn biết tình cảm Gia Á với Sophie rất sâu đậm, Sophie mất tích đả kích Gia Á rất lớn.
“Ta không hiểu vì cái gì cậu ta lại bỏ ta đi, có chuyện gì không thể nói với nhau được kia chứ…….” Gia Á mê mang nhìn về phía trước, đường chân trời chỉ còn sót lại một chút ánh sáng, gió mát ôn hòa thổi tới nhưng thủy chung không thể xua tan vẻ u sầu.
“Tắc Vạn, ngươi nghĩ cậu ta sẽ đi đâu?” Gia Á rất lo lắng, hắn luôn có dự cảm Sophie sẽ làm chuyện gì đó rất nguy hiểm, cậu không muốn mọi người lo lắng vì thế im lặng rời đi không nói một tiếng nào.
Tắc Vạn không có cách nào để trả lời vấn đề này, đại lục Thụy Bá lớn như vậy, bọn họ hiện tại lại không biết Sophie đang nghĩ cái gì, suy đoán lung tung lại càng phiền. Tắc Vạn biết Gia Á rất sợ cô đơn, tuy rằng hiện tại đã có y, có cục cưng, nhưng Sophie trong lòng hắn vẫn không có ai thay thế được, giống như một cột trụ tinh thần.
“Gia Á, có ta ở bên ngươi, chúng ta cùng nhau tìm, tìm khắp đại lục Thụy Bá.” Tắc Vạn ôm chặt Gia Á, y không thể nói ra đáp án cho Gia Á, điều duy nhất y có thể làm là ở bên cạnh Gia Á, bất luận hắn muốn làm gì hay đi đâu.
Sophie đi như vậy, người bị đả kích không chỉ có Gia Á, còn một người so với hắn càng mê mang hơn thì phải là Bàng Đốn. Anh giống như một kẻ điên lao qua rừng rậm tìm kiếm thân ảnh quen thuộc kia, Bàng Đốn dùng tốc độ nhanh nhất của mình, phạm vi tìm kiếm kéo dài tận mấy ngàn km.
Không có, Äá»u không có! Cáºu ta Äi Äâu rá»i? Ngà y hôm qua còn Äáp ứng cùng anh vá» nhà â¦â¦â¦. cáºu ta nóiâ¦â¦â¦bá»n há» còn muá»n cùng nhau Äi ngắm mặt trá»i má»c, Sophie nói sẽ cùng Äi vá»i anh.
âanh sẽ chá» ta Äiâ
GÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Sophie xuất hiá»n trong Äầu Bà ng Äá»n, anh dừng lại, má»t má»i cuá»n tròn trên mặt Äất, trái tim Äau Äá»n siết chặt, ngay cả hÃt thá» cÅ©ng cảm thấy khó khÄn nhÆ° váºy, Äây là lần Äầu tiên Bà ng Äá»n nếm trải hÆ°Æ¡ng vá» thÆ°Æ¡ng tâm. Có lẽ lúc Sophie nói câu kia Äã quyết Äá»nh phải bá» Äi. Cáºu nói cáºu muá»n biết không khà có hÆ°Æ¡ng vá» gì, Äó là ý gì? Bà ng Äá»n lần Äầu tiên háºn bản thân sao lại ngá»c nhÆ° váºy! Vì cái gì còn không Äoán ra!
Anh mất Äi Sophie, vừa thức dáºy toà n bá» thế giá»i Äã thay Äá»i. Sophie cho anh má»t giấc má»ng Äẹp, tuy chá» có má»t buá»i tá»i nhÆ°ng cÅ©ng Äủ Äá» Bà ng Äá»n ghi nhá» những gì mình Äã có. Mặt dây hình thoi lẳng lặng nằm trÆ°á»c ngá»±c, là Sophie ÄÆ°a cho anhâ¦â¦.. Bà ng Äá»n siết chặt mặt dây chuyá»n lạnh bÄng, cảm giác của sắt thép, lạnh nhÆ° bà n tay của Sophie. Gia à nói, Sophie có lẽ sẽ không trá» vá»â¦â¦â¦â¦
Bà ng Äá»n không tin, nhất Äá»nh, nhất Äá»nh Sophie sẽ trá» vá»! Mà anh cÅ©ng nhất Äá»nh sẽ chá» cáºu! Sophie có viá»c quan trá»ng phải là m, vì thế không thá» Äi cùng vá»i anh. NhÆ°ng anh có thá» chá», mặc ká» là bao lâu anh cÅ©ng có thá» chá»!
Khóe mắt chảy ra chất lá»ng chua xót thấm và o môi. Bà ng Äá»n quyết Äá»nh quay vá» Äông Hải, anh và Sophie Äã Æ°á»c Äá»nh phải cùng nhau xem mặt trá»i má»c á» Äông Hải, anh sẽ á» bá» biá»n chá» Sophie trá» vá».
Lúc nà y, Sophie Äang trên không trung, dá»±a theo bản Äá» Äi vá» hÆ°á»ng không gian dá» giá»i của nhân ngÆ°. Äá»ng dạng là dÆ°á»i bầu trá»i nà y, hôm qua cáºu còn nằm trong ngá»±c Bà ng Äá»n, hai ngÆ°á»i cùng nhau trò chuyá»n Äùa giỡn, Bà ng Äá»n bá» cáºu trêu Äến mặt Äá» tai há»ng. Bà ng Äá»n ká» cho cáºu nghe thiá»t nhiá»u chuyá»n vá» bá» lạc Ba Tái TÆ°, nÆ¡i Äó có mặt trá»i má»c Äẹp mê ngÆ°á»i, có hảo hữu và tá»c nhân. Bà ng Äá»n và cáºu xây dá»±ng ra má»t cái tÆ°Æ¡ng lai ngay cả nghÄ© cáºu cÅ©ng không dám, tuy rằng tÆ°Æ¡ng lai kia không nhất Äá»nh sẽ trá» thà nh sá»± tháºt. Sophie khe khẽ cÆ°á»i, không biết hiá»n tại cái tên ngá»c Bà ng Äá»n kia có phải Äang khóc nhè hay không?
Mã Khắc Äa Äáp xuá»ng mặt Äất, Sophie hiá»n tại Äang á» vùng biá»n Äen thuá»c trung bá» của Äại lục Thụy Bá. Tuy cáºu không cần nghá» ngÆ¡i, nhÆ°ng phÆ°Æ¡ng tiá»n di chuyá»n của cáºu cÅ©ng là Äá»ng váºt bằng xÆ°Æ¡ng bằng thá»t, muá»n Äi qua biá»n Äen cÅ©ng chá» có thá» chá» tá»i mai. Khu vá»±c biá»n Äen có má»t loà i chim tên là triá»n Äiá»u, là Äá»ng váºt Än thá»t, lá»±c công kÃch rất mạnh nhÆ°ng Äá»i vá»i ngÆ°á»i có Äiá»n nÄng nhÆ° Sophie giải quyết bá»n nó thá»±c dá»
dà ng. Chiếm lÄ©nh má»t cái hang của triá»n Äiá»u, cưỡng chế chánh chủ rá»i Äi, Sophie không há» cảm thấy tá»i ác thoải mái ngá»i trên tá» triá»n Äiá»u.
Mã Khắc Äa của cáºu Äã ra ngoà i kiếm Än, Sophie má» bản Äá», dá»±a theo tá»c Äá» hiá»n tại có lẽ hÆ¡n ná»a tháng nữa có thá» tá»i Äược Äông Hải. Ai cÅ©ng nghÄ© nhân ngÆ° sẽ không sinh hoạt trên Äất liá»n nhÆ°ng thá»±c tế bá»n há» có má»t tòa Äảo nhá», ngay á» trung tâm của Äông Hải, ngÆ°á»i trên Äại lục Thụy Bá gá»i nó là Hải DÆ°Æ¡ng Chi Tâm.
Hiá»n tại tân thần tá» Äã xuất hiá»n, cÆ¡ thá» của Thiết Lợi à Äã biến mất, kết giá»i của Hải DÆ°Æ¡ng Chi Tâm Äã bá» phá má»t lá» lá»n, phải Äợi Äến khi tân thần tá» 18 tuá»i má»i có thá» má»t lần nữa tu sá»a kết giá»i á» Äông Hải. NhÆ°ng Äông Hải thá»±c sá»± quá lá»n, cho dù biết cái lá» há»ng kia có tá»n tại cÅ©ng không xác Äá»nh có thá» tìm Äược.
Kết giá»i là má»t loại nÄng lượng ma pháp rất vi diá»u, Sophie không thá» dùng khoa há»c Äá» giải thÃch Äược. Hòn Äảo kia nằm á» trung tâm Äông Hải, vì kết giá»i nên biến thà nh không gian dá» giá»i tá»n tại song song. Cái nà y giá»ng nhÆ° má»t tấm kÃnh trong suá»t, má»i ngÆ°á»i không thá» nhìn thấy hòn Äảo kia cÅ©ng không cảm giác Äược, tháºm chà có nhiá»u lúc Äi xuyên qua cÅ©ng không biết, ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không thá» cảm nháºn Äược nhân ngÆ° sá»ng á» Äó. Hai ngÆ°á»i Äá»ng thá»i tá»n tại nhÆ°ng không thá» tiếp xúc.
Lá» há»ng của kết giá»i giá»ng nhÆ° má»t cánh cá»a xuyên qua hai không gian, tìm Äược nó Sophie có thá» thuáºn lợi tiến và o. Những ghi chép vá» nhân ngÆ° á» Äại lục Thụy Bá không nhiá»u, Sophie không biết những nhân ngÆ° nà y có khác vá»i trên thÆ° hay không, có thá» sẽ thân thiá»n giúp Äỡ cáºu. Hay nhÆ° trên thÆ° ghi lại há» giá»ng loà i cá máºp, là những sinh váºt tà n ác nhất.
Tuy là không cần ngủ, nhÆ°ng máy móc hoạt Äá»ng quá lâu cÅ©ng không tá»t. Trong khi chá» Äợi Mã Khắc Äa Än no quay lại, Sophie liá»n má» ra chế Äá» hẹn giá» sau Äó tiến và o trạng thái ngủ Äông.