Toàn thân Thiết Lợi Á vẫn còn phát sáng nhưng hoàn toàn bất đồng với mấy ngày trước, tuy rằng không rõ lắm nhưng vẫn có thể nhận ra nó trong suốt hơn lúc đầu một chút.
“Thần lực của thần tử đang xói mòn vì thế thân thể mới trở nên trong suốt. Đến lúc thần lực hoàn toàn biến mất, thân thể cũng tan biến.” Lạc Khả giải thích.
“Đây cũng chính là cái chúng ta gọi là mộ binh, tượng trưng cho tân thần tử sắp xuất thế.” Giọng nói Lạc Khả vô cùng hưng phấn, tâm nguyện của bộ lạc Tát Đức không ngờ có thể hoàn thành ở đời của mình!
Không phải Gia Á quá nhạy cảm, nhưng hắn có cảm giác đứa nhỏ trong bụng mình có năng lực kim, tuy có thể do di truyền nhưng hiện tại lại xảy ra tình huống của Thiết Lợi Á.
“Lạc Khả, có phải chỉ có người của thần tộc mới có năng lực kim không?” Gia Á thử hỏi.
“Đúng vậy.”
“Vậy thần tử có phải đời nào cũng sinh ra từ thần tộc không?”
“Theo lý mà nói chính là như vậy.”
Gia Á hiện tại cũng chưa dám khẳng định, nhưng nhìn nhìn phần bụng bằng phẳng của mình, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì có thể số năng lượng kim loại trong cơ thể hắn sẽ bị hấp thu hoàn toàn. Đứa nhỏ của hắn liệu có phải là tân thần tử hay không? Thần tử của thần tộc không thể có bầu bạn, vừa sinh ra đã phải đưa tới nơi của các trưỡng lão để nuôi nấng, cả đời phải sống cuộc sống thanh tâm quả dục như người của bộ lạc Tát Đức, cuộc sống hoàn toàn trong sạch. Thiết Lợi Á là thần tử duy nhất kết làm bầu bạn với một lỗ đạt hình hổ, cuối cùng đã bị trừng phạt…………
Sau khi trở về Gia Á đã suy nghĩ rất lâu, hắn không có dự tính nói chuyện này cho Lạc Khả. Hắn không hi vọng đứa con của mình là thần tử, chính là khi thần tử sinh ra trên người sẽ có dấu hiệu đặc biệt, lúc đó muốn dấu cũng không được.
Nó là đứa nhỏ của hắn, phải do đích tay hắn nuôi nấng! Hơn nữa hắn cũng không hi vọng con mình có cuộc sống như vậy, tuy rằng làm vậy vì lợi ích của nhiều người, này đại khái chính là tâm tư của người làm cha mẹ đi. Gia Á lần đầu tiên phát sinh ý thức trách nhiệm với đứa nhỏ trong bụng.
Phản ứng khi mang thai của Gia Á tới tận tháng thứ 3 mới bắt đầu xuất hiện, thấy cái gì cũng ghê tởm, ăn xong lập tức ói ra, ói xong lại còn muốn ăn tiếp…… Loại tra tấn này làm Gia Á hận không thể đánh đứa nhỏ trong bụng một phát, nhưng lại không thể làm vậy vì thế liền chuyển sang ba đứa nhỏ, người này thì tha hồ đánh. Ai cũng biết sức lực Gia Á rất lớn, vung tay một cái có thể đánh bay một con thực nhân thử, hiện tại toàn bộ sức lực này lại dồn lên người Tắc Vạn, áp lực a!
“Ân!” Tắc Vạn lại bị đánh một quyền, ngực ẩn ẩn đau.
“Có phải lại khó chịu không?” Tắc Vạn lấy lòng hỏi, tính tình Gia Á hiện tại rất nóng nảy, hở một tí là tức giận. Sophie nói đây là biểu hiện bình thường, sau đó nói ra một đống khái niệm khoa học phân tích thời gian mang thai sẽ bị kích thích, tóm lại kết quả chính là tính tình Gia Á trở nên cáu kỉnh.
“Vô nghĩa!” Gia Á mới ói xong, trước lúc ói hắn vừa ăn xong, hiện tại ốm đau bệnh tật chỉ muốn nằm yên một chỗ.
“Thảm, ta lại đói bụng!” Mới vừa ăn xong đã ói ra hết vì thế bây giờ lại muốn ăn.
“Tất cả là tại ngươi! Còn không mau đi lấy đồ ăn tới cho ta!” Gia Á đổ hết tức giận lên người Tắc Vạn, hở ra là đánh.
Tắc Vạn còn biết làm thế nào được a? Bầu bạn của mình vì mình mang đứa nhỏ, cố gắng chịu thôi…….
“Phải, đều do ta, toàn bộ trách nhiệm đều do ta, ta đi lấy nước hoa quả cho ngươi.” Một tay Tắc Vạn chăm sóc cho Gia Á, hiện tại y so với người đang mang thai còn hiểu rõ cái gì nên ăn cái gì không nên ăn hơn.
Bàng Đốn thấy cảnh này không khỏi cảm khái, hóa ra chính mình không phải là người bi thảm nhất a! Ít ra Sophie chưa bao giờ đánh anh, nhiều lắm là nói mấy câu ác độc.
Trên người lốm đốm vết bầm xanh tím, nhưng làn da màu đen nên nhìn không thấy, kiếp làm ba của Tắc Vạn đúng là đầy gian khổ a.
Từ lúc Gia Á mang thai, số năng lượng trong cơ thể không thể hấp thụ đã dần dần biến mất hẳn, cơ thể khôi phục số liệu bình thường. Chính là không lâu sau đó lại xuất hiện vấn đề, Gia Á luôn có cảm giác bụng mình đau đớn khó chịu. Tắc Vạn gấp đến mức cứ xoay vòng vòng, chỉ có thể chạy đến tìm Sophie xin giúp đỡ.
Sophie cũng rất nghi hoặc, cơ thể Gia Á đã trở về bình thường, loại tình huống này đáng ra không xuất hiện mới đúng.
“Ta có một ý tưởng.” Sophie suy đoán.
“Gia Á, ngươi thử hấp thu năng lượng trong tảng nguyên thử xem.” Nếu bởi vì năng lượng trong cơ thể Gia Á biến mất làm đứa nhỏ xuất hiện dị thường, như vậy có thể chứng minh nó cần năng lượng làm chất dinh dưỡng.
“Chính là hiện tại ta thế này, nếu tiếp xúc với điện lưu, đứa nhỏ làm sao bây giờ?” Gia Á chỉ có thể thông qua điện lưu mới có thể hấp thu năng lượng, nhưng không thể khẳng định điện lưu có ảnh hưởng tới thai nhi hay không. Bạn đang
âKỳ tháºt, hiá»n tại ngÆ°Æ¡i không cần Äiá»n lÆ°u cÅ©ng có thá» hấp thu.â Hiá»n tại Äứa nhá» trong cÆ¡ thá» Gia à có sức mạnh Äiá»u khiá»n kim loại, Gia à có lẽ không cần Äiá»n lÆ°u há» trợ.
Gia à suy nghĩ.
âÄá» ta thá» xem.â
âTa lấy tinh thạch tá»i.â Sophie cầm lấy má»t khá»i tinh thạch kim loại tá»i.
Gia à cảm thấy khi tiếp cáºn tảng Äá kia, cÆ¡ thá» lại cà ng có cảm giác cấp bách. Tay nhẹ nhà ng ÄÆ°a lên, lại có thá» cảm ứng Äược nÄng lượng dao Äá»ng, sá» dụng nÄng lá»±c khá»ng chế là m tảng Äá bay lên.
âTá»t quá!â Sophie vui mừng! Không ngá» vấn Äá» phức tạp hiá»n tại của má»i ngÆ°á»i lại có thá» dá»
dà ng giải quyết nhÆ° váºy! Lần nà y chuyến hà nh trình tá»i bá» lạc Tát Äức tháºt là có thu hoạch ngoà i ý muá»n!
Gia à hấp thu nÄng lượng trong tảng Äá, nhất thá»i cảm thấy thoái mái rất nhiá»u, lúc tảng Äá cạn nÄng lượng Gia à má»i thu há»i nÄng lá»±c, lúc nà y hoà n toà n không xuất hiá»n hiá»n tượng cứng ngắc Äau Äá»n khắp ngÆ°á»i.
âBụng ta không Äau nữa.â Gia à cảm thấy chuyá»n nà y tháºt thần kỳ, hắn Äã có nÄng lá»±c hấp thu nÄng lá»±c nhÆ° sinh váºt trên Äại lục Thụy Bá.
âChá» cần Äứa nhá» nà y còn trong bụng, ngÆ°Æ¡i có thá» bình thÆ°á»ng hấp thu nÄng lượng kim, sức Än của nó có lẽ Äã gia tÄng, sau nà y má»i ngà y ngÆ°Æ¡i nên hấp thu má»t lần.â Sophie nói.
âChá» sau khi Äứa nhá» sinh ra, chúng ta có thá» dá»±a theo bản Äá» của bá» lạc Tát Äức, thu tháºp những tảng RWAR phân tán khắp nÆ¡i, giải quyết triá»t Äá» vấn Äá» nà y.â Sophie ÄÆ°a ra phÆ°Æ¡ng án giải quyết tá»t nhất, trong tÆ° liá»u còn lại của bá» lạc Tát Äức có vá» trà của các mảnh thần thạch, nhìn thấy bản Äá» xong, Gia á cùng cáºu má»i biết rá»t cục có bao nhiêu mảnh! Kia không còn là vấn Äá» mấy chục cái nữa, trải rá»ng khắp ngóc ngách của Äại lục Thụy Bá, có mấy trÄm Äến cả ngà n cục, lúc trÆ°á»c cÆ¡n xoáy lÆ°u Äã ÄÆ°a tá»i má»t tráºn mÆ°a thiên thạch!
âTháºt tá»t quáâ¦â¦â¦â¦â Vấn Äá» luôn Äè nặng trong lòng Gia à Äã có Äáp án, hắn cảm thấy rất thoải mái, nằm trên giÆ°á»ng cầm má»t trái cây chua bắt Äầu Än, Äá»t nhiên có cảm giác kiêu ngạo giá»ng nhÆ° Äang mang long thai.
âGia Ã, ngÆ°Æ¡i có nghÄ© tá»i chuyá»n Äứa nhá» có thá» là tân thần tá» không?â Sophie Äá»t nhiên nói, tuy nói thần tá» chá» có thá» xuất hiá»n bên trong thần tá»c nhÆ°ng những dấu hiá»u trÆ°á»c mắt cho thấy, Äứa nhá» Gia à Äang mang rất có thá» là tân thần tá».
âCó nghÄ©.â Gia à thà nh tháºt nói.
âNhÆ°ng ta sẽ không giao Äứa nhá» ra, không quan tâm tá»i chuyá»n nó có phải là thần tá» hay không! Nó là con ta, ai cÅ©ng Äừng mong Äụng và o!â Gia à rất kiên Äá»nh, sau nà y hắn sẽ ÄÆ°a Äứa nhá» quay vá» bá» lạc Phá» TÆ° Thắc, tuyá»t Äá»i không Äá» nó lại cái nÆ¡i vÄ©nh viá»
n không thấy ban ngà y nà y, Äá» ngÆ°á»i của bá» lạc Tát Äức nuôi dưỡng. Nếu ngÆ°á»i của bá» lạc Tát Äức nhất Äá»nh phải Äi theo thần tá» váºy cứ dắt theo bá»n há» rá»i khá»i Dạ Chi vá»±c. Tóm lại, hắn nhất Äá»nh phải á» má»t chá» vá»i Äứa nhá», mang thai mÆ°á»i tháng sinh ra lại phải ÄÆ°a cho ngÆ°á»i khác, hắn không có vÄ© Äại Äến váºy!
Ãm tâm tình bảo há» nghé con nhÆ° váºy, Gia à bắt Äầu tÃnh toán sau nà y là m cách nà o Äá» thu phục bá» lạc Tát Äức! Vá»i chấp nhất của bá»n há» vá»i thần tá», nhất Äá»nh sẽ không chá»u buông tay, váºy Äá» má»i ngÆ°á»i cùng nhau rá»i khá»i Dạ Chi vá»±c là tá»t nhất. Kỳ tháºt Gia à không rõ thần tá» cần phải là m gì, theo lá»ch sá» ghi lại thần tá» là nhân váºt có quyá»n lá»±c nhÆ° giáo hoà ng linh tinh. Là ngÆ°á»i nắm trong tay tri thức cao nhất, là ngÆ°á»i Äứng Äầu chÃnh trá» Äá»ng thá»i nắm giữ sức mạnh thần kỳ. Là m thủ lÄ©nh cÅ©ng có thá» Äi, nhÆ°ng vì sao lại phải á» Dạ Chi vá»±c cÆ¡ chứ?
âTa kỳ tháºt cÅ©ng không phản Äá»i con ta là m thần tá», chá» là ta chán ghét cảnh bỠép buá»c, bá» ngÆ°á»i khác quyết Äá»nh nhân sinh.â Gia à nói, má»i con ngÆ°á»i Äá»u có quyá»n lợi tá»± quyết Äá»nh cuá»c sá»ng của mình. Con hắn, sẽ lá»n lên bên cạnh hắn và Tắc Vạn, vá» phần sau khi trÆ°á»ng thà nh có muá»n trá» thà nh thần tá» hay không thì phụ thuá»c và o quyết Äá»nh của nó.