Buổi chiều tối hắn lại tranh thủ luộc một nồi ốc to , lúc trưa hắn bỏ thêm chút ớt vào nước khiến cho mấy con ốc nhanh nhả cát ra mà vẫn giữ được độ béo của ốc , sau lại lấy chỏ ít xả với gừng vào để luộc lên sau đó lại thêm món nước chấm chanh tỏi ớt thần thánh nữa vào .
Chậc chậc , sao mà đỡ được .
Thị Linh còn chạy hẳn vào nhà cầm thêm một cái đèn ra để khêu sáng lên cho dễ nhỉ ốc , thằng Sứt cay đến nỗi sụt sịt cả mũi nhưng vẫn cố chấm thật đãm nước chấm , ngay cả Nguyễn Bành cũng bỏ cái vẻ văn nhã hằng ngày mà sắn cả tay áo lên .
Ông Lúy chép miệng cảm thấy bản thân quả là sáng suốt đáng có suy nghĩ có khi để Thị Linh học hỏi tay nghề một chút , sau này gả được vào nhà khá giả .
Thế là hôm đấy cả 5 người được một bữa ngon hết nước chấm .
Biết mọi người vẫn còn thèm thuồng nhưng vì trời đã tối rồi nên đành phải thôi .
Thế là hắn ra lấy một cái dọ cá , loại dọ cá này đan bằng tre , hình dáng như quả dưa hấu nhưng to hơn 2,3 lần , ở giữa có một cái lỗ đầu vào to đầu ra nhỏ , hắn tranh thủ bỏ bã xác cua cùng chai chai vào trong đó sau đấy nửa đêm chạy ra ruộng đặt xuống mương còn lại một ít thì rải xuống xung quanh làm bẫy .
Trời vừa tối vừa lạnh , may mà hôm nay mây không nhiều nên còn có ánh trăng nếu tối như đêm 30 thì hắn cũng không giám mò ra đồng.
kiểm tra một lần mấy cái dọ không có vần xong hắn mới yên tâm vắt chân lên cổ chạy về nhà đắp chiếu.
Quả thật thời nay môi trường cục kỳ phong phú , tranh thủ lúc sáng sớm đi cắt cỏ lợn xem cái dọ tối hôm qua đặt lại quả nhiên thấy ở trong đã có 2 con cá chuôi mỗi con đều to gần 30 cm ( Lấy tay ra đo thì = 1,5 gang tay ) cái đầu to gần bằng cổ tay người trưởng thành .
Hắn tìm lấy một đống rơm sau đó lấy hai thanh tre vót nhọn như cái đũa cắm vào miệng cá đầu còn lại cắm xuống đất , lấy đống rơm trùm lên đốt lữa làm cá lóc nướng chui .
Thằng Sứt bên cảnh tò mò xem hắn định làm gì thì Trâu cười bảo .
_ Làm đồ ăn ngon !!
Thằng sứt nghe vậy thì cười hip cả mắt .
Ở thời đại không có đồ chơi , chuyện tranh , quà vặt ... thì một miếng ăn ngon đủ làm cho bọn trẻ vui vẻ cả ngày cảm giác vừa thương vừa tội.
Hắn canh cho lửa vừa nướng tới thì dập đi , cầm nắm rơm xoa xoa con cá cho hết tro trấu , sau đó dùng tay bóc da cá , cá chuối khi nướng len thì da rraats dễ bóc vừa bớ mùi vừa đỡ bẩn .
Trâu cảm thán , mãi mới được ăn một bữa sáng tạm đúng nghĩa .
Vì không có gia vị nên hắn thấy thịt cá vẫn có vị hơi tanh , quay sang hỏi thằng Sứt thì nó lại bảo ngon lắm , Trâu chỉ biết cười cười .
Hai thằng đánh chén con cá xong mới bắt đầu chạy về cho bọn trâu lợn ăn sáng. .
Vẫn đề đồ ăn tạm thời được giải quyết vậy tiếp theo là xây dụng một cơ thể khỏe mạnh để chống chọi với bệnh tật .
Tuy nói cơ thể khỏe mạnh không thể 100% chống chọi lại bệnh tật vì trong lịch sử cũng không thiếu ghi lại những võ sĩ , đại tướng vì bị bạo bệnh mà chết trẻ nhưng ít nhất cơ thể cũng là một thẻ bảo hiểm khộng tệ.
Thân thể tốt cộng thêm một chút võ thuật và một cái đầu không quá ngu thì dù trong loạn thế chắc vẫn đủ để sống sót .
Nghĩ là phải làm luôn để lâu cứt trâu hóa bùn .
Vì không có giấy bút nên hắn dùng một cành cây viết lên đất thiết kế một chương trình tập luyện cho bản thân.
Thiết kế một chương trình luyện tập không hề đơn giản cần cân nhắc đến rất nhiều yếu tố .
Đầu tiên là độ tuổi , đến khả năng vận động của cơ thể , cường độ cơ thể có thể chịu đụng được , mức độ hồi phục cơ bắt , linh hoạt các khớp , múc độ dinh dưỡng...
Chưa kể chương chình luyện tập cần thay đổi sau 3-5 tháng để cơ thể càng thích nghi và phát triển .
Nhưng sau nhiều năm kinh nghiệm làm việc thì mấy chuyện này với hắn rất đơn giản , chỉ ngồi viết viết xáo xóa 15-20 là đã làm xong một bộ kế hoạch luyện tập cho 6 tháng tới.
Hắn đúng dậy xem lại một lần rồi mới hài lòng mà xóa hết đi .