Một tháng thời gian không phải ngắn, Vanda ngày đầu tiên liền điều quân để xây dựng nơi trú ẩn tạm thời, tránh đi cơn mưa axit lạnh giá tàn phá.
Việc này được gã làm trong im lặng, cách mỗi ba giờ đều cử người ra để đi tuần tra xung quanh căn cứ, bất kể kẻ lưu vong nào bén mảng đến gần đều chém chết tại chỗ, duy trì tính bảo mật.
Đồng thời, gã thường xuyên sai đàn em ra ngoài nghe ngóng tin tức khu tồi tàn lúc bấy giờ, tất cả chỉ để chuẩn bị cho những biến động mới nhất.
Cuối cùng sau hai ngày, dưới sự nổ lực của 50 anh em, tòa cứ điểm ban đầu được tạo ra, kết cấu đơn giản chỉ một mái che cùng với bốn vách tường.
Riêng mặt sàn được Vanda đích thân chỉ đạo thiết kế cao hơn mặt bằng chung, tránh cho nước mưa axit chảy vào trong.
Sau khi cứ điểm ban đầu hoàn tất, Vanda liền bắt tay vào hướng dẫn đám đàn em kỹ thuật giết người và dùng vũ khí.
Gã chỉ dạy cho bọn chúng một bộ môn duy nhất - Krav Maga.
Đây là thứ kỹ thuật cận chiến dùng để kết liễu đối phương chỉ trong ba giây. Đương nhiên, chỉ áp dụng lên người bình thường, với những trường hợp như tổ chức Bách Thế Hoàng Triều, muốn kết liễu đối phương cần nhiều thứ sức mạnh hơn là võ thuật đơn giản.
Kỹ thuật Krav Maga bao gồm các đòn đấm, đá, trỏ, quăng, vật, bẻ xiết…, vũ khí, và cả những huấn luyện tâm lý.
Người học Krav Maga phải học cách lượng định tình hình chung quanh, đánh giá xem nguy hiểm đến từ đâu để tìm cách lẩn tránh hay phản kích thật nhanh. Nếu phải dùng võ lực thì phải ra tay dứt khoát và không khoan nhượng, đòn thế hiểm ác và chuẩn vào tử huyệt để hạ địch thủ càng nhanh càng tốt, thậm chí có thể dùng mọi thứ xung quanh làm vũ khí.
Nhìn từ bên ngoài có thể hình dung rằng một kẻ đấm đá bừa bại, tựa như kẻ ngu ngơ thích thể hiện, thế nhưng đấm bừa đá đại đấy lại chuẩn xác và cực kỳ nguy hiểm.
Bất quá, muốn học các thế đấm đá cận chiến không phải ngày một ngày hai là được, cho nên Vanda tập trung dạy bọn hắn sử dụng vũ khí, dao mác mã tấu.
Suy cho cùng đàn em của Vanda sẽ không tay không giết địch, ra đường đều xách mã tấu giết người, cho nên học chém giết là thích hợp nhất.
Vanda miệt mài gần ba tuần lễ để truyền thụ cho tất cả 50 anh em, cho đến khi bọn chúng sơ bộ giết được một người bình thường trong hai hơi thở thì cuộc huấn luyện xem như kết thúc.
Đám đàn em của Vanda bây giờ có thể ít, thế nhưng thằng nào cũng không ngại va chạm.
Mà cho đến tận lúc này, vấn đề lương khô nuôi lính cũng xuất hiện.
Một phần lương khô có thể cho một người ăn 3 ngày, đương nhiên với điều kiện ăn tiết kiệm. Vanda mua ở khu vực 9 1.000 phần lương khô, sau ba tuần thì thì tiêu hao 300 phần, số lương khô còn lại chỉ đủ nuôi quân tiếp 2 tháng, chưa kể Vanda còn phải lấy lương khô bán ra kiếm lời.
Bây giờ khu vực 9 đã rút khỏi khu tồi tàn, muốn kiếm lương thực phải tranh suất quét dọn tàu hỏa, thế nên có thể đoán việc tranh chấp địa bàn không thể tránh khỏi, trước sau cũng tới.
Việc Vanda phải suy nghĩ bây giờ đó là làm sao để giành được lương thực, lại có thể bảo trì tính bí mật của băng đảng.
Bọn hắn người cô thế lập, một khi để Bách Thế Hoàng Triều phát hiện thì xác định cuộc chơi kết thúc. Bách Thế Hoàng Triều đã chết ba người chấp sự, bọn chúng chắc chắn đã phát điên lên đòi trả thù Vanda.
Giá như có một điếu thuốc nhỉ?
Vanda nhếch môi cười.
Đúng lúc này, Lil Yang từ ngoài cửa bước vào, gã hướng Vanda lạnh giọng nói:
"Đại ca, em đã nắm được tình huống rồi."
"Nói."
"Những cái xác mình thấy ở ngoài kia là người của ba băng Rìu Chiến, Nắp Cống và Hoa Hồng Dại." Lil Yang cẩn thận giải bày, "Nguyên nhân bọn chúng thanh toán nhau là vì những mâu thuẫn từ trước, tăng thêm băng Bạch Xà rút khỏi tranh chấp, cho nên ba băng này muốn thống nhất khu tồi tàn khu vực 5."
Lil Yang cau mày nói tiếp:"Em còn nghe nói khu tồi tàn ở những khu vực giáp với miền Tây Pháo Đài đột nhiên có biến, các khu vực tồi tàn khác cũng bắt đầu thanh toán nhau rồi, đều là chơi khô máu."
Nói đến đây, Lil Yang hừ lạnh: "Riêng mấy thằng chó khu vực 5 này vẫn không quên truy sát anh em mình, kể từ khi Bách Thế Hoàng Triều treo giải lên 100.000 rup, bọn nó càng điên cuồng lùng sục anh em mình hơn, nhất là băng Rìu Chiến."
Nghe xong, Vanda mặt không đổi sắc gật gù.
Rõ ràng, đúng như gã suy đoán, khu vực tồi tàn đã bị người khác tính toán, bước vào một âm mưu to lớn nào đó. Không có lý nào để một thể thống nhất chung tay quét dọn tàu hỏa lại quay ngang chém tận giết tuyệt nhau, đồng loạt như thế.
Một băng đảng muốn thống nhất một khu vực tồi tàn thì không phải chuyện lớn, thế nhưng cùng lúc nổi lên một lượt như vậy, chắc chắn có âm mưu.
Mà âm mưu này không thể nào thoát khỏi băng Bạch Xà.
Vanda hé răng cười nhạt, gã hỏi:
"Băng Bạch Xà bây giờ thế nào?"
Đối với vấn đề này, Lil Yang lắc đầu, đáp: "Từ khi bọn nó rút về rìa vực thẳm thì không còn tung tích, bấy kỳ ai đến gần cũng bị giết trong nháy mắt, cho nên không ai dám bén mảng đến gần địa bàn của băng Bạch Xà."
"Căng như vậy?" Vanda hứng thú.
Gã trầm tư suy nghĩ một chút, sau đó nhẹ giọng nói: "Hắc Vũ Hạo từng nói Tàn Dương Cung sẽ xuống điều tra vụ thảm sát tàu hỏa, xem ra phải chờ qua cuộc thanh trừng chúng mới có xuống. Mà băng Bạch Xà do Hắc Vũ Hạo lại muốn nịnh bợ bọn chúng, gã ta chết rồi, thằng Osborne liền thay thế, kéo cả băng ra rìa vực thẳm."
"Nếu tao mà làm như thằng này chắc chắn sẽ bị Tàn Dương Cung ghim vô đầu." Vanda nheo mắt, gã lầm bầm: "Hoặc có thể bọn chúng là một bọn, tao chẳng qua vô tình trở thành con cờ cho bọn nó lợi dụng thôi."
Ah Fei kế bên giật mình, gã nghi hoặc: "Mình có cái tác dụng gì mà lợi dụng cha?"
Vanda nhếch môi cười trêu tức: "Mày quên cái móng tay mày là ai nhổ rồi hả?"
Nghe gã hỏi, Ah Fei nổi đoá lên mắng: "Thằng chó Trần Đăng Quán chứ ai?! Nó mà sống ở đây tui chặt nó thành 8 khúc!"
Vanda gật gù, thâm ý nói: "Đúng là Trần Đăng Quán, nói rõ hơn là Thuận Thiên Minh."
Nghe vậy, Lil Yang mở to mắt, thâm trầm đáp: "Em hiểu rồi, nhưng anh không phải vô tình bị lợi dụng đâu đại ca, là bọn chúng cố tình!"
"Nói anh nghe xem." Vanda hứng thú.
Lil Yang vội vàng giải thích: "Sở Quân Dao là người của Thuận Thiên Minh, con nhỏ đó đang theo dõi vụ thảm sát tàu hỏa, anh vừa lúc từ trên chiếc tàu thảm sát xuống, Vel's liền xuất hiện sau lưng anh. Cho nên bây giờ toàn bộ Thuận Thiên Minh đã dời mục tiêu lên chúng ta! Em có thể khẳng định Nghịch Thiên Minh chính là băng Bạch Xà và Tàn Dương Cung, chúng ta đang gánh tội thay bọn nó!"
"Ồ?" Vanda nghi hoặc.
Gã biết mình bị lợi dụng, thế nhưng bị người ta chủ động đưa vào tròng thì gã không đoán được.
Chẳng lẽ con hắc thể Vel's chủ động bay ra giết người, chủ động nhập vào cái bóng của gã sao?
Vậy ai là người điều khiển nó? Tàn Dương Cung có bản lĩnh đó sao? Mơ tưởng.
Hắc thể chính là kẻ khiến cho Plegualand phải rơi vào tràng cảnh này, một tổ chức ở Ngoại thành căn bản không đủ bản lĩnh để điều khiển chúng.
Nếu một âm mưu mà liên quan đến cả kẻ điều khiển hắc thể, kẻ gây ra tràng cảnh tận thế như bây giờ cho Plegualand, gã có thể cân nhắc việc chạy khỏi khu tồi tàn rồi.
Giờ thì hiểu Trần Đăng Quán vì sao luôn miệng nhắc đến việc Nghịch Thiên Minh phản bội nhân loại, bọn chúng rõ ràng muốn cắn sâu vào khu tồi tàn, và chắc chắn còn cắn sâu nhiều hơn thế.
"Mày đoán được một chút rồi Yang." Vanda lạnh nhạt đáp.
"Là sao vậy anh em? Chạy không?" Ah Fei ở một bên ù ù khạc khạc không hiểu gì.
Vanda hít sâu một hơi, cứ tưởng gã sẽ sợ hãi, nào ngờ gã lại bật cười: "Chạy cái đéo gì, cơ hội làm ăn tới rồi."
....
Tuyến đường ray bắt ngang vực thẳm, treo lơ lửng giữa không trung, ở phía dưới là vực sâu đen ngòm, khi tuyến đường chạm đến đầu bên kia cũng là một bến tàu đơn giản.
Không khí lạnh lẽo bao phủ khắp nơi, dưới cơn mưa axit lạnh giá, bến tàu rơi vào yên tĩnh, khắp nơi xác người lăn lóc.
Lúc này, đứng bên rìa vực thẳm có bốn người, bọn chúng ẩn mình trong một áo khoác trắng, hình thể dị hợm, mặt mũi trắng bệch, thân cao 3m. Có kẻ thể hình mập mạp tròn trịa, có kẻ cao gầy, có kẻ thấp bé nhưng hai tay dũi tới đất, kẻ cuối cùng khá cân đối.
Bốn kẻ này có đôi mắt giống hệt nhau, đồng tử thuần một màu tím nhạt, có hoa văn hình tròn lan tỏa.
Kẻ mập mở miệng: "Phải đợi bao lâu nữa?"
"Khi nào mấy thằng rẻ mạt ấy chuẩn bị xong." Kẻ ổn trọng đáp.
"Có chuyện lắp đặt trận pháp cũng lề mề, rẻ tiền." Kẻ cao gầy khinh thường.
"Hi hi, chủ nhân đợi mấy nghìn năm, chúng ta đợi có vài tháng, chẳng nhầm nhò gì cả." Kẻ thấp bé với giọng nữ nhân cười khúc khích.
Phía sau lưng bọn hắn, vô số hắc thể muôn hình vạn trạng đang đứng ngay thẳng chờ đợi, khí thế hung hãn trùng thiên.
Kẻ trầm ổn đổi chủ đề:
"Các hầm ngục đã khống chế hết rồi chứ?"
Kẻ cao gầy liền đáp: "Có chút trục trặc. Những hầm ngục ở đây đều bị các học viện Hoàng gia trong lục địa trung tâm khống chế, chúng ta bây giờ cướp quyền chi phối, rất nhanh chúng sẽ biết."
"Vậy có thể chuyến xe kế tiếp bọn chúng sẽ đến đây điều tra?" Ả thấp lùn hứng thú.
"Ừ ." Cao gầy gật đầu.
"Tốt quá rồi, ta ngứa tay chân mấy nghìn năm nay rồi! Thật muốn xông vào xé xác bọn chúng cho hả dạ!" Ả thấp lùn hưng phấn vỗ tay, "Đến nhanh đi!"
"Bình tĩnh, chủ nhân đã nói có biến, không thể hành sự lung tung." Gã trầm ổn nhắc nhở.
"Biến gì?" Gã mập nghi hoặc.
"Một dị số xuất hiện, gã ta có thể là đối thủ một mất một còn với chủ nhân." Gã ổn trọng đáp.
"Cái gã mà chủ nhân kêu ngươi đặt hai con Vel's vào theo dõi hành tung của hắn đấy hả?", Gã cao gầy nheo mắt.
"Ừ."
"Có là dị số thì cứ bóp chết hắn ta là được, đợi khi đặt chân qua bên đó, ta sẽ giết hắn trước tiên." Ả thấp bé liếm mép môi.