Dị Giới Trùm Tài Phiệt

Chương 28: Chiếc lá non



Vanda ba người bước vào khu vực tuyển trai bao, bấy giờ gã mới nhận ra khu vực này rất lớn, lại được chia thành nhiều gian hàng, ngăn cách nhau bởi những tấm bạc mỏng.

Sự xuất hiện của Vanda cũng khiến cho rất nhiều người chú ý. Bọn hắn ba người có một thằng body chuẩn sáu múi, rắn rỏi, một thằng mập mạp, bụng phệ, một thằng cao gầy, cơ bắp sắt nét.

Cả ba đều ở trần, quần tả tơi, trên mặt quắn lấy một lớp vải che đi dung nhan, tăng thêm trên cơ thể máu me phủ khắp, muốn người khác không chú ý đến cũng khó khăn.

Đặc biệt là Vanda, trên bụng gã có ba cái hố đen từ con chó săn mồi gây ra, nó vẫn còn lấm tấm máu, bắt mắt lạ thường, ngoài bụng, ra tay chân gã không có chỗ nào là lành lặng.

"Làm sao đây đại ca? Ai cũng nhìn anh em mình." Ah Fei có chút căng thẳng nói.

Thấy vậy, Vanda cũng cau mày, gã thấp giọng ra lệnh: "Tìm đại một chỗ ghé vào. Không thể gây chú ý như vậy được."

Bọn hắn đang bị Bách Thế Hoàng Triều tung lên truy nã toàn bộ khu ổ chuột, nếu bị ai chú ý đến, bọn hắn chắc chắn chạy không thoát.

Đồng thời lúc này, ở một gian hàng có tên Rose Garden. Một cô đào xinh xắn nhìn thấy Vanda, hai mắt ả sáng chang, tuy không thể nhìn thấy gương mặt của hắn, nhưng có thể nhìn thấy thân thể của hắn cũng đủ rồi.

Đạt chuẩn!

Ả đào hưng phấn đến mức sắc mặt hồng hào, cô ta chạy thật nhanh đến giữ chặt tay Vanda lại, vội vàng mở miệng: "Anh đẹp trai, muốn làm trai bao có đúng không?"

Vanda nheo mắt, gã đơn giản gật đầu.

Thấy vậy, cô đào mừng quýnh hô lên: "Tốt quá, em có một kèo thơm cho anh đây. Chỉ cần làm tốt anh sẽ có 100 rup!"

Không đợi Vanda đáp lời, Ah Fei đã chen chân lên trước gấp rút nói: "Em đây, em xung phong nè chị."

Trông thấy hắn, cô đào lập tức chán ghét liếc mắt, thẳng thừng chê bai: "Thằng béo phì như mày ai thèm bao? Cút chỗ khác." Nói đoạn, cô ta đảo mắt nhìn sang Lil Yang, vui vẻ nói tiếp: "Riêng anh này còn có thể, thế nào, hai anh đồng ý làm trai bao cho Rose Garden chứ?'

"Đại ca?" Lil Yang nhíu mày nhìn gã. Ah Fei kế bên thì như hóa đá, nước mắt lưng tròng. Yda trên vai hắn nhảy nhót không ngừng, tựa hồ đang trêu chọc hắn.

Vanda yên lặng suy nghĩ trong giây lát. Xét giá cả mà nói, 100 rup là con số cực kỳ lớn, chắc chắn việc này không phải tầm thường.

Lỡ như sa chân vào hang nhện, chết trên giường cũng không chừng. Cân nhắc một hồi, Vanda thử ra điều kiện: "Với giá 100 rup, tôi có thể làm. Tuy nhiên, bọn tôi chỉ làm đến buổi chiều, ngoài ra phải cho thằng mập này tham gia, giá cũng đừng bèo quá. Nếu có thể đáp ứng thì vào việc liền."

Nghe thấy điều kiện của gã, ả đào liền cau mày, một lát sau, cô ta liền quyết định: "Làm đến buổi chiều thì miễn cưỡng chấp nhận. Còn nhận thằng mập này làm trai bao thì xin thứ lỗi, Rose Garden bọn em rất chú trọng mặt mũi, không thể làm mất mặt được."

Nghe thế, Ah Fei đổ nước mắt, uất ức công tâm.

"Anh đẹp trai, đừng do dự nữa. Anh chắc chắn sẽ không tin được mình sẽ tiếp xúc với vị khách nào đâu, địa vị của người đó thuộc hàng số một số hai khu ổ chuột đó."

"Ồ?"

Vanda bất ngờ nhướng mày, gã đột nhiên ngửi thấy mùi cơ hội. Bất quá, gã vẫn cẩn thận mười phần hỏi lại: "Cô có thể cho tôi biết công việc cụ thể của tôi hay không?"

Vanda thắc mắc như thế là bởi một người quyền lực sẽ chẳng bao giờ tìm đến một người thấp hèn như gã. Trừ khi phía sau còn có ẩn tình nào đó, nếu biết khai thác, gã có thể sẽ tìm được cơ hội chuyển mình.

Cô đào khẽ hít sâu một hơi, cố gắng kiềm nén tức giận, gằn giọng: "Anh nhiều lời thật. Nể mặt anh đạt tiêu chuẩn nên em mới nói nhiều với anh như vậy, chứ nếu không em đã kêu người xích cổ anh lại rồi." Hừ nhẹ, Ả ta đơn giản giải thích: "Vị kia muốn bị hãm hiếp để trả mối thù trong lòng với chồng bà ta."

Thú vui lạ, nhưng cũng từ đó lợi dụng được.

Vanda khẽ nhếch môi cười khẩy, người đàn bà kia có sở thích khá dị hợm, thế nhưng Vanda cũng gặp không ít. Luận về kinh nghiệm tình trường, gã so với chinh chiến giang hồ cũng không hề kém bao nhiêu.

"Tốt, thành giao. Dẫn đường đi." Vanda giọng điệu bình thản đáp lời.

"Ok." Ả đào lập tức vui mừng ứng tiến, xoay đầu đi trước dẫn đường. Ả không kịp chờ đợi gấp giọng nói: "Các anh cần chuẩn bị một số kỹ năng, kiểm tra trước khi vào việc. Nhanh chân lên, kẻo Hoắc phu nhân đợi lâu."

Cứ thế, Vanda ba thằng đi đến tổng bộ của Rose Garden, bị dẫn thẳng đến phòng thay đồ. Ở đây, bọn hắn được lệnh ngồi chờ, khi nào có khách tìm thì vô việc. Đó là đối với Ah Fei và Lil Yang, riêng Vanda được dẫn đến một phòng riêng, ở trong căn phòng dơ bẩn này, gã được một người đàn bà chỉ dạy cho một số tư thế làm tình, lời thoại nhập vai để tí nữa gã diễn với vị Hoắc phu nhân nào đó.

Đến đây thì Vanda cụ thể nắm rõ tâm lý của vị Hoắc phu nhân này. Bà ta vì quá uất ức với ông chồng suốt ngày ăn vụng bên ngoài, cho bên nãy sinh ý định táo bạo, đem thân đi bán cho một kẻ thấp hèn hãm hiếp. Một là để thỏa mãn cơn khát nhục dục, hai là để giải tỏa cơn ghen tuông, quan trọng nhất là để chồng bà ta tức điên lên khi biết tin vợ mình bị một thằng rẻ mạt chơi te tua.

Biết được nguyên nhân phía sau, Vanda hai mắt lạnh nhạt.

Xem ra, chuyến làm ăn này cũng đem tính mạng của gã ra chơi đùa. Gã chắc chắn sẽ bị truy sát nếu để chồng của vị Hoắc phu nhân này hay tin, thằng khứa đó có thể không làm gì bà ta, nhưng trăm phần trăm sẽ băm gã thành trăm mảnh.

Mà Hoắc phu nhân có địa vị số một số hai khu ổ chuột, chồng bà ta có thể thấp hơn bao nhiêu?

Bất quá, gã làm việc xưa nay không ngại đối đầu khó khăn, tình huống cũng bắt buộc, đâm lao thì phải theo lao.

Đối với những bài học làm tình mà người đàn bà trước mặt dạy, Vanda chỉ đơn giản nhếch môi gật đầu. Sau cùng, người đàn bà phụ trách nhẹ giọng nói:

"Cái gì cần cũng dạy xong rồi. Anh cứ giữ nguyên trang phục rách rưới hiện tại, cũng không cần phải tắm rửa, khi nào có lệnh thì đi theo là được."

"Được." Vanda gật đầu.

Thấy vậy, người đàn bà mới điều chỉnh hơi thở hỗn hển của mình, ả chỉnh sửa lại quần áo một chút sau đợt thực hành vừa rồi, xoay người rời khỏi.

Đợi đến khi người đàn bà ấy đi, căn phòng chỉ còn một mình Vanda. Gã thở ra một hơi, đưa tay lục lọi trong túi quần.

Bởi vì hai bàn tay bị rút móng, vết thương còn mới mẻ, cho nên toàn bộ cử động của Vanda tương đối chậm rãi, động mạnh một chút là đau nhức điếng người. Gã móc ra trong túi một chiếc lá non, nhìn thấy nó, gã lại rơi vào trầm tư.

....

"Đại ca, chỗ này quen quá!" Vừa bước xuống xe bay, Ah Fei đã nhận ra bất thường hô vang.

Đáp lời gã, Lil Yang lạnh lùng lên tiếng: "Đây là con đường mình chạy trốn lúc mới vô khu ổ chuột, cách chỗ mình bị bắt cũng không xa."

"Nhanh chân lên." Vanda vội vàng ra lệnh.

Gã lập tức dắt theo ba thằng đệ lần theo hướng chạy trốn lúc bắt đầu, bỏ lại phía sau chiếc xe bay tự động cất cánh, tiếp tục bay về phía biên giới.

Nhờ có trí nhớ như máy in của Vanda, ba thằng chẳng mấy chốc tìm về con hẻm bị vây bắt. Ở đây, bọn hắn trông thấy toàn bộ đầu trên xóm dưới hẻm này đều là sọt rác nằm lăn lóc, đây đơn giản chỉ là một con hẻm vắng không ai qua lại.

"Yda ơi!" Ah Fei lo lắng hô to.

Thế nhưng không một ai đáp lời gã.

Thấy vậy, Vanda cau mày, gã mang theo tâm lý may mắn mở miệng: "Lục tìm xem, không chừng con bé đói quá ngất xỉu hoặc là bị mấy thằng đó đánh ngất ném vô đống rác rồi."

"Đúng rồi, tìm đi, tìm đi!" Ah Fei quýnh quáng đáp lời, gã và Lil Yang không nói nhiều liền xông lên bới rác.

Mà Vanda thì căn cứ theo trí nhớ, gã đi đến đúng vị trí bị bắt, nơi mà bé Yda đang đứng. Khi ấy con bé còn đang vui vẻ nhún nhảy sau pha truy đuổi vừa rồi.

Lúc Vanda hất văng một đống rác lên, động tác của gã dừng lại giữa không trung. Gã trông thấy một đôi chân bé nhỏ đang nằm trơ trọi dưới sàn, phía dưới vẫn còn mang đôi giày rách quen thuộc, phần thân trên thì biến đâu không thấy, chỉ còn lại một chiếc lá non sạch sẽ nằm phía trên đôi bàn chân đứt lìa.

Vanda hít sâu một hơi, hai mắt huyết hồng, một cổ lửa giận bùng cháy lên trong lòng của gã. Bất quá, Vanda vẫn duy trì bình tĩnh ngồi xuống nhặt lấy chiếc lá lên, chiếc lá non này thật sự rất đặc biệt, nó không hề dơ bẩn dù cho thân nằm trong đống rác.

Vanda nắm lấy đôi chân lạnh ngắt lên. Đang lúc gã định nói sự thật cho Ah Fei biết, một thùng rác kế bên đó đột nhiên biến hóa, chớp mắt liền hóa thành bé Yda với thân thể nguyên vẹn, quần áo tả tơi như lúc ban đầu. Con bé vừa xuất hiện liền hô vang: "Chú mập!"

"Yda!" Ah Fei mừng rớt nước mắt hô to ứng tiếng.

Đằng này, Vanda hai mắt trừng lên kinh ngạc. Gã định mở miệng, thế nhưng thiên ngôn vạn ngữ lúc này lại biến thành im lặng. Cuối cùng, gã chăm chú theo dõi Yda trong vòng tay của Ah Fei, tay ném chiếc lá non vào nhẫn trữ vật, bất ngờ thay nhẫn không gian trữ vật lại từ chối tiếp nhận chiếc lá này.

Không phải vật thường.

Vanda nheo mắt, gã nhét chiếc lá non vào túi quần, ánh mắt không rời khỏi người con bé.

....

"Đại ca, đại ca."

Đang lúc này, giọng của Ah Fei dồn dập truyền tới từ ngoài cửa. Vanda vội cất chiếc lá non vào túi quần, đối diện với gã ngẩng đầu, Ah Fei và Lil Yang đã nhanh chân bước vào trong phòng.

Gã mập vội vàng nói: "Đại ca, không hiểu tại sao ngoài đường loạn lắm, em nghe ngóng được người ta nói đang có một tổ chức lùng sục ba thằng mình khắp cả phố đèn đỏ, làm sao đây?"

Nghe thế, Vanda ánh mắt ngưng trọng, gã nhìn lên chú mèo con trên vai Ah Fei, trong lòng sinh ra một ý tưởng, gã dò hỏi: "Yda, cháu có thể dùng phép biến hình lên người khác không?"

Vừa nghe nhắc đến mình, Yda liền vui vẻ đáp: "Có." Câu trả lời ngân dài, Yda phục hồi hình thái bình thường. Con bé kháu khỉnh nói: "Yda có thể biến người khác thành một vật thể, nhưng mà phải đứng yên. Nếu nhúc nhích sẽ biến mất."

"Giỏi." Vanda sáng mắt lên. Gã lập tức ra lệnh: "Khi nào có người truy đuổi đến, cháu lập tức biến hai thằng mày thành vật gì đó nhé."

"Không thành vấn đề, Yda sẽ biến chú Ah Fei thành con heo đất." Yda cười giòn tan đáp.

"Ây ui. Tại sao không chạy trốn hết đi, còn chơi trò biến hình này nữa?" Ah Fei nhăn nhó hỏi.

Vanda mắng: "Chạy là mất hết tất cả, khả năng cao còn bị bắt giết. Bây giờ bắt buộc phải kiếm tiền để mua quần áo ngụy trang, phải bán bằng được thùng huyết thanh H1 mới không phí công sức anh em mình trà trộn lên đây, mày hiểu không?"

"Em hiểu rồi." Ah Fei xụ mặt nhỏ giọng đáp.

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lẽo chợt giáng xuống phố đèn đỏ, vang dội khắp ngóc ngách:

"Toàn bộ phố đèn đỏ chú ý, Bách Thế Hoàng Triều đã chính thức bao trọn nơi này, những quán bar, tiệm thời trang bây giờ lập tức đình chỉ hoạt động. Đồng thời giao hết toàn bộ nhân viên nam, khách hàng nam ra trước cửa, nửa giờ sau sẽ tiến hành kiểm tra lục soát. Ai chống hoặc che giấu thì xử tội chết toàn bộ tổ chức!"

Thông báo này vừa ra, toàn bộ phố đèn đỏ liền sôi trào.

"Đại ca?"

Ah Fei và Lil Yang ném ánh mắt căng thẳng nhìn Vanda. Gã mập lửa giận trùng thiên mắng: "Đĩ mẹ nó chứ, mấy thằng Bách Thế Hoàng Triều này quyền lực tại sao lớn đến vậy? Muốn bao khu là bao. Tụi nó muốn truy sát anh em mình cho bằng được, chạy làm gì nữa, chơi khô máu với tụi nó luôn đi đại ca!"

"Lấy cái gì để khô?" Vanda hừ lạnh khinh thường.

Gã cũng nóng máu lên rồi, thế nhưng sự thật phũ phàng, bọn hắn không có hậu thuẫn gì để chống lại Bách Thế Hoàng Triều. Thế lực ngoại thành suy cho cùng quá cách biệt so với bọn hắn, so sánh như trời và đất cũng không đủ hình dung.

Gã điềm tĩnh nói: "Tụi mày chịu khó nằm yên vài tiếng, tao cần phải lấy được tiền từ bà Hoắc phu nhân kia."

"Anh định làm gì?" Ah Fei nghi hoặc.

Đối với câu hỏi của gã, Vanda không đáp lời mà hướng mắt nhìn Yda.

Yda hiểu ý, con bé cười lên khanh khách, nói: "Yda chỉ có thể biến hình khi nhìn thấy vật làm mẫu thôi. Để xem?"

Bé Yda dõi đôi mắt to nhìn khắp căn phòng. Khi trông thấy hai vật hình trụ nhỏ, có cái đầu khấc phía trên, con bé liền sáng mắt lên.

Ah Fei và Lil Yang cũng nhận ra ánh mắt của con bé, bất quá đã muộn. Chỉ thấy thân thể bọn hắn lóe sáng lên, một giây sau liền biến thành hai cái dương cụ giả rơi xuống sàn.

Bản thân Yda lại biến thành một con mèo con, trèo lên mái nhà.

Ah Fei sợ hãi hét toáng lên: "Oh shit. Sao tôi lại biến thành con cu giả thế này?!"

Vanda không nhịn được bật cười, gã chợt nảy ra một ý tưởng, ung dung nói: "Đừng kêu ca nữa, chịu khó vài tiếng đi, tao có bất ngờ cho hai thằng mày đây."

Gã chỉ nói hết câu. Phía cửa phòng liền xuất hiện người đàn bà hướng dẫn khi nãy, ả ta thấp giọng nói: "Thằng lưu vong, đến lúc vào việc rồi. May mắn cho mày, Hoắc phu nhân không sợ Bách Thế Hoàng Triều, hoặc là mày có nửa giờ làm việc. Nhanh lên."

"Đến ngay." Vanda điềm tĩnh đáp lời, gã tiến lên nhặt hai cái dương cụ bỏ vào túi quần, bước ra khỏi phòng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv