Mặc cho Vanda ra lệnh, Ah Fei vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần lên tiếng, người mở miệng đầu tiên lại là Yda, con bé ngược lại không sợ hãi gì mà nói.
"Chú người xấu. Chị Dao cũng là người xấu!"
"Ồ?" Vanda hứng thú cười khẽ. Gã đang dần nghi ngờ bé Yda có khả năng nhìn thấu sự thật, hoặc ít nhất con bé có thể cảm nhận được thiện ác của người khác.
Rất có thể, bởi vì ở Plegualand có rất nhiều điều thần kỳ mà Trái Đất không hề sở hữu.
Bất quá bây giờ không phải là lúc nghỉ ngơi, phía sau lưng vẫn còn cả bọn áo đen truy sát. Vanda dứt khoát quát to:
"Chạy!"
Nghe vậy, Ah Fei lấy lại tinh thần, gã và Lil Yang vội vàng nâng Vanda lên chạy tiếp.
Vanda đã ăn quá nhiều nhát chém, mất máu quá nhiều, cơ thể ê ẩm kiệt sức, cử động nhỏ cũng phát ra đau rát điếng hồn. Gã có thể đi được, nhưng muốn chạy cần có sự giúp sức của hai thằng đệ.
Bé Yda ngồi trên vai Ah Fei chần chừ một chút rồi hỏi:
"Chú người xấu muốn trị thương không?"
"Nhóc biết trị thương sao? Bằng cách nào?" Vanda bất ngờ.
"Yda đương nhiên biết trị thương, bởi vì Yda có ma thuật." Yda hồn nhiên đáp, thái độ còn rất kiêu ngạo.
"Ma thuật?" Vanda hứng thú hỏi.
"Ừ đúng rồi, má nó em quên bén!" Ah Fei vỗ trán, gã gấp rút nói: "Bé Yda có ma pháp trị thương, em quên nói."
Lil Yang cau mày nhìn lại phía sau, khi chứng kiến phía sau không còn một bóng người, gã mới yên tâm nói.
"Dừng lại trị thương đi, tụi áo đen không theo đuôi anh em mình nữa rồi."
"Được, dừng lại chút đi." Vanda gật đầu ra lệnh, sắc mặt gã tái nhợt.
Lúc này, Vanda và hai thằng đệ mới chui vào một góc kẹt nghĩ ngơi, tăng thêm bóng tối xung quanh, muốn tìm được bọn hắn cũng không phải chuyện dễ.
Gã và Lil Yang tựa người vào đống rác, để cho Yda tùy ý mân mê. Lil Yang thực chất ăn không ít dao, bất quá do hắn lạnh lùng ít nói, cũng ít khi thể hiện cảm xúc, cho nên nhìn từ ngoài vào sẽ không nhận ra hắn đang kiệt quệ.
Vanda chăm chú nhìn Yda, chỉ thấy hai tay nhỏ của con bé bỗng nhiên tạo ra một đoàn khí màu xanh lá rực rỡ, nhìn vô có cảm giác tươi mát lạ thường. Yda bày ra gương mặt tập trung vô cùng đáng yêu, con bé đẩy đoàn khí xanh chạm vào các vết thương của Vanda.
Vanda cắn chặt răng, mồ hôi lạnh chảy đầy đầu.
Cảm giác vừa đau rát, vừa mát mẻ đang lan rộng các vết chém trên người của gã. Yda đổ mồ hôi vận sức, chẳng mấy chốc các vết thương tét bét trên thân thể Vanda chậm rãi khép miệng lại, cuối cùng biến thành các vết sẹo dài sọc trên cơ thể gã.
"Giỏi ghê ta." Vanda trợn tròn mắt khen ngợi. Gã thở ra một ngụm trọc khí, ngã người ra sau nghĩ ngơi.
"Hứ!" Yda ngạo kiều quay đi, bất quá mặt nhỏ thì không giấu được nét đắc ý.
Vanda ba người bật cười.
Cái gì là thiên tài? Yda chính là thiên tài.
Chẳng những thông minh, tính khí lại kiên cường, bản lĩnh cũng rất chi là nhiều, mới tí tuổi đầu đã biết chế thuốc, đặc biệt là thông thạo cái gọi là ma thuật huyền ảo. Thứ mà Vanda ba người chỉ biết ù ù khạc khạc chứ chẳng hề biết tí gì.
Sau đó, Yda tiếp tục trị thương cho Lil Yang. Thế nhưng, có vẻ như dùng ma thuật trị thương rất tổn hao tinh thần lực, cho nên Yda khi chữa trị cho Lil Yang phải cố gắng hết sức, mặt mũi tái nhợt. Khoảng năm phút sau đó, trị thương kết thúc.
Vanda lấy lương khô ra cho đám đàn em ăn, lại lấy thịt hộp đưa cho bé Yda, khiến cho con bé khoái ý cười tít mắt.
Lúc này, Ah Fei mới có thời gian hỏi Vanda.
"Đại ca sao anh lại giết chị Dao? Anh nghĩ bọn áo đen đó do chị Dao kêu tới giết anh em mình à?"
Lil Yang cũng nheo mắt khó hiểu, trầm ngâm hỏi: "Từ đâu mà anh nghĩ cô ta hại anh em mình?"
Vanda nhếch môi cười, gã điềm đạm giải thích, "Từ lúc con bé đó hỏi vì sao tao không dùng trận pháp triệu hồi Vel's."
Gã lạnh nhạt nói tiếp, "Mày nghĩ Hắc Vũ Hạo có đủ bản lĩnh để bắt ép một người phụ nữ có chỉ số sức mạnh còn cao hơn hai thằng mày cộng lại sao? Ngay từ đầu tao đã nghi ngờ nó."
"Cô ta biết rất nhiều kiến thức mà những thằng ở khu tồi tàn như mình chẳng biết con mẹ gì. Nói nó không từ khu ổ chuột đi ra anh mới không tin", Gã bật cười khinh thường.
Ah Fei liếm mép môi, khó hiểu hỏi: "Thế nhưng mà cho dù có là khu ổ chuột đi ra, có thể cô ta bị trục xuất thì thế nào? Má, tướng nó ngon như vậy, chưa kịp ăn nữa!"
"Gái thì có tiền tao dắt mày đi chơi, đầy!" Vanda vố lên đầu thằng mập mắng khẽ, gã nói:
"Con nhỏ đó cố tình che giấu thực lực, anh đeo kính áp tròng của ông già Abraham mới biết được, chắc chắn là nó có âm mưu! Chuyến xe mà mình đi, ngoài chúng ta ra còn ai biết được? Đám lưu vong theo dõi mình đều bị mình giết sạch trong hang động rồi, Thuật Hãn căn bản không biết hành tung của chúng ta."
Ah Fei lúc này mới giật mình, gã cảm thấy cấn cấn mà hỏi lại, "Thế nhưng mà lý do nào mà chị Dao làm vậy?"
Vanda hé môi cười khẩy, chậm rãi phân tích: "Ngay từ đầu anh cũng không rõ lý do. Thế nhưng từ khi ả ta hỏi anh vì sao không triệu hồi Vel's thì anh mới hiểu ra được. Rất có thể, cô ta chính là một phần tử của thế lực cấp cao ở khu vực Ngoại thành phái xuống đây, mục đích là điều tra về vụ thảm sát toa tàu từ 5 năm trước, lúc mà Hắc Vũ Hạo kể với anh em mình."
"Vụ thảm sát ấy rất có thể là do con Vel's làm ra. Sau 5 năm điều tra, cô ta đã loại trừ Hắc Vũ Hạo ra khỏi tầm ngắm, và khi con tàu vừa bị thảm sát lần nữa, cô ta liền đổi đối tượng vào ba thằng phản động mới nổi là anh em mình. Và tụi mày thấy rồi đó.", Vanda ung dung nhún vai.
Lil Yang nhíu mày, lạnh giọng bộ sung: "Cô ta sau khi thấy con Vel's xuất hiện từ cái bóng của anh, liền cho rằng anh là chủ mưu. Cho nên cô ta mới cử người đến bắt chúng ta?"
Ah Fei sáng mắt lên, gã mới giật mình kinh hô: "Con mẹ nó hèn chi! Cô ta cái gì cũng rành, từ khu vực 9 đến khu ổ chuột, hơn nữa còn nắm bắt thông tin trong khu tồi tàn của mình nhanh vãi linh hồn. Lúc mà anh hỏi cô ta tình hình khu tồi tàn, mặc dù ở sát với anh em mình hai ngày, thế nhưng mà cô ta trả lời răm rắp, chắc chắn là tai mắt của ả ta trải khắp nơi."
"Đó là lý do vì sao có gì thắc mắc tao luôn hỏi nó. Ít ra trước khi chết nó vẫn còn chút lợi ích." Vanda cười nhạt.
"Má. Vậy là ngay từ đầu ông biết rồi, sao không nói với bọn tui?!" Ah Fei giận dữ mắng.
Vanda chề môi khinh thường, đáp: "Cái mỏ mày như cái bô, tao nói ra chắc mày im? Lúc đó bọn mình còn trong khu tồi tàn, nó muốn giết mày thì chỉ cần nháy mắt mà thôi em trai."
Lil Yang thì điềm đạm thán phục: "Anh giết cô ta mà không nói trước một lời, thật sự quyết đoán, em còn phải học hỏi nhiều."
Nghe vậy, Vanda lắc đầu không cho ra gì, nói: "Anh đã chừa viên đạn cuối cùng cho ả ta. Ả vốn dĩ có thực lực vượt trội hơn anh em mình, cho nên anh mới lựa chọn giấu mặt làm hiền, tạo cho nó cảm giác mình không phát hiện ra gì để cho ả không mấy đề phòng. Đợi thời cơ chín mùi, anh mới ra tay bất ngờ giết ả ta, có vậy mới thành công."
Gã vỗ vai Lil Yang động viên, "Một con báo săn mồi, phải biết ngụy trang, che giấu sát khí, che giấu toàn bộ động cơ săn mồi, triệt để làm cho con mồi mất đi đề phòng, đó mới chính là lúc săn mồi thích hợp nhất."
"Em nhớ rồi." Lil Yang nghiêm trọng gật đầu.
"Lại văn vở!" Ah Fei bên cạnh khinh thường, gã hỏi: "Thế giờ làm gì tiếp đây đại ca?"
"Còn làm gì?", Vanda trợn mắt, gã mắng: "Tiếp tục đi buôn, bắt buộc phải xâm nhập được khu ổ chuột để bán hàng."
"Được!" Ah Fei hô to.
Cứ thế đoàn người Vanda tiếp tục di chuyển về khu ổ chuột, con hạt giấy biến thành vật dẫn đường trong đêm tối.
Mà tại thân thể Sở Quân Dao nằm xuống lúc này, đếm không hết hắc y nhân xuất hiện vây kín, sát khí trên người bọn chúng ngưng thành thực chất. Một kẻ trong số chúng lạnh lùng nói:
"Mấy thằng này không phải dạng vừa, dám ra tay với người của chúng ta, chúng nghĩ mình chạy thoát được chắc?"
"Đợi chúng đặt chân đến khu ổ chuột, chúng ta sẽ cho chúng bất ngờ."
Kẻ kế bên thì khinh thường hừ lạnh: "Chúng có thể qua được lớp phòng thủ hay không mới là một chuyện."
"Chúng ta rút!"
....
Vanda đi theo hạt giấy dẫn đường, khoảng ba giờ cuốc bộ sau đó, lần đầu tiên gã gặp được người sống. Bất quá những người này toàn thân đen đuốc, tóc tai rũ rượi, chúng bu lại thành đám ngồi ven đường, nơi mà có ánh đèn đường chiếu gọi.
Thấy cảnh này, Vanda liền nhớ đến lời của Abraham, cho dù thấy ai, vật gì cũng không được bước xuống xe. Ai ở đây chẳng lẽ là bọn chúng?
Đang lúc Vanda suy nghĩ, một bàn tay nhanh như chớp bịt lấy miệng hắn kéo xuống đống rác. Người làm vậy chính là Lil Yang, Vanda nhướng mày, chỉ thấy Ah Fei và Lil Yang lúc này mặt mày căng thẳng, mồ hôi chảy dài, đồng loạt nhìn về đám người đen thui ở đằng đó.
Vanda lúc này mới liếc mắt nhìn theo. Bất ngờ thay, một đám người đen đuốc cũng giương mắt nhìn về hướng gã đang núp, chúng hành động đồng loạt và im lặng. Vanda thời khắc này mới thấy rõ diện mạo của bọn chúng, toàn bộ đều một màu đen xì, không mắt không mũi. Ấy vậy mà chúng vẫn lăm le về hướng của gã để tìm kiếm, Vanda trong lòng căng thẳng, gã lập tức hạ thấp đầu xuống, cũng với mấy thằng đệ giấu người đi hoàn toàn.
Vanda nói chuyện qua kẽ răng: "Bọn chúng là ai?"
"Chó săn mồi!" Ah Fei sợ hãi nói khẽ. Lil Yang thấp giọng giải thích: "Bọn chúng là người chiến đấu nhân tạo nhưng nghiên cứu lỗi, không giết hắc thể mà chỉ giết người! Chúng bị Ngoại thành vứt xuống đây, trở thành chó canh cổng cho khu ổ chuột."
Nghe vậy Vanda giật mình, gã nghiêng đầu lên, vừa đủ lộ đôi mắt để nhìn. Gã liếc từ gần đến xa, lúc này mới nhận ra ở bất kỳ cây đèn đường nào cũng có một băng đen đuốc ấy ngồi. Mà cũng nhờ vậy, Vanda mới chứng kiến được đám đen đuốc ngồi ở cây đèn gần nhất bắt đầu di chuyển!
Chúng ban đầu chỉ ngồi im mà nhìn, bây giờ lại dùng tứ chi để di chuyển về phía bọn hắn, tốc độ chậm rãi, động tác đồng đều.
Vanda ứa mồ hôi, gã rút đầu về mắng khẽ: "Con mẹ nó, chạy! Một đám đang đi đến chúng ta!"
"Á đù!" Ah Fei giật mình sợ hãi.
Vanda không nói nhiều, gã lập tức khom người ôm lấy Yda dẫn đầu chạy trước. Chỉ là một bước chân đạp vào lon rỗng phát ra tiếng lộp bộp, dẫn đến đám đen thui ngẩng đầu lên, hướng về bọn hắn gia tăng cuốc bộ!