Dị Giới Thú Y

Chương 243: Đột nhập Hoàng cung trong đêm



Bầu trời đen kịt, Sở Thiên vận chuyển thần lực cho Chu Lệ Á một lần nữa.

Sau khi trấn an Chu Lệ Á ngủ, Sở Thiên ánh mắt híp lại, vừa mới vận chuyển thần lực, sức mạnh An Đông Ni truyền cho Sở Thiên chỉ còn lại một nửa, nhưng Sinh Mệnh Thụ thì vẫn chưa có đầu mối gì.

Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời Hồng Nguyệt, Sở Thiên chậm rãi đi ra khỏi trang viên, đồng thời bảo bọn người hầu: "Nói cho sư nương, vương quốc có mấy vị tướng quân, muốn mời ta đi kiểm tra sức khỏe ma sủng của bọn họ."

Bọn người hầu không dám hỏi nhiều, mà lúc này Mai Lâm còn ở trong vương cung chuẩn bị cho ma pháp đại hội, cho nên không ai có thể ngăn cản Sở Thiên được."

Sở Thiên ẩn thân, sau đó đi tới Vương Cung.

"Mẹ kiếp, ai có thể nói cho lão tử, Sinh Mệnh Thụ là cái thứ gì?"

Trước cửa cung, Sở Thiên có chút do dự. Kỹ thuật trộm đồ hắn thì hắn biết, thực lực cũng có, bất quá Sở đại thiếu gia không biết nên trộm cái gì!

Nếu gọi là Sinh Mệnh Thụ, vậy thì nhất định là một thân cây, hơn nữa nó là thần tích của nữ thần Sinh Mệnh, ở đây nhất định có hơi thở của thần lực.

Nghĩ tới đây, Sở Thiên nhắm hai mắt lại, bắt đầu dùng thân thể cảm nhận ma pháp ba động.

Không có cái gì!

Cả Vương Cung bị Sở Thiên tuần tra một lượt, kết quả hắn phát hiện trong hoàng cung không có bất kỳ cái gì có hơi thở thần lực.

Â,f!

Không trung đột nhiên truyền tới một tiếng vang trầm muộn.

Có nguy hiểm, Sở Thiên kinh hãi bước lùi về sau một bước!

Lặng yên không một tiếng động, một mũi tên dài vừa mới rơi vào chỗ Sở Thiên đứng lúc nãy.

"Viu~~" Có thể dễ dàng nhận ra, hết thảy những thứ Sở Thiên che dấu tung tích đã bại lộ.

Lúc này, hai bóng đen trên lưng mọc hai cánh từ hoàng cung nhẹ nhàng đi ra.

Trong đó một thân ảnh đeo cung săn nhặt mũi tên dài lên: "Kỳ quái, mới vừa rồi rõ ràng có người ở chỗ này phóng xuất sức mạnh cường đại, ý đồ theo dõi Vương Cung, tại sao bây giờ không còn nữa? Đại ca, người khóa hơi thở kẻ kia được không?"

"Ta đã tỏa định (khóa) sức mạnh kia!" Một người khác nói: "Nhưng bây giờ lại không thu được tín hiệu gì"

"Cái gì?" Cung tên thủ kia vô cùng kinh ngạc, giọng nói không tự chủ được hơi lớn: "Đại ca, tỏa định khí tức của người đã tu luyện tới đỉnh phong, trên đại lục không có ai…"

"Ngươi quá kiêu ngạo rồi, trên đại lục cường giả có thể né tránh tỏa định khí tức của ta có ít nhất năm người!"

Ngừng lại một chút, hắn tiếp tục nói: "Thôi, người kia đã đi, chúng ta chẳng qua là phụng mệnh bảo vệ Vương Cung, chuyện đuổi bắt không phải việc của chúng ta!"

Vừa nói xong, hai cái thân ảnh giương cánh bay đi.

Sở Thiên đứng bên cạnh nhìn, song hắn lại có chút nghi hoặc, hai người vừa nãy là ai? Vẻ bề ngoài tuấn kiệt cũng lỗ tai bén nhọn chứng tỏ bọn họ là Tinh Linh Tộc, Tinh Linh Tộc có thể mọc cánh sao?

Sở Thiên lắc đầu, không dám sử dụng thần lực lại một lần nữa, chỉ có thể một mình đột nhập Vương Cung.

Trong tẩm cung nữ vương, từ đại điện bàn chính sự, cho đến ngay cả nơi ở của cung nữ cũng bị Sở Thiên lục soát một lần, các loại cây cối cũng có không ít, nhưng thất vọng thay chẳng có một gốc cây nào có hai chữ thần tích.

Không thu hoạch được gì, Sở Thiên chỉ có thể quay lại cửa cung.

"Cấp báo!"

Đột nhiên, một người trong trang phục tướng quân vọt tới bên ngoài cửa cung: "Nam cương biên quan cấp báo, lệnh bài nữ vương ở đây, mau tránh ra!"

Vệ sĩ bảo vệ cửa cung không dám ngăn trở, ngược lại vội vã quỳ xuống.

Lệnh bài Nữ Vương. hắc hắc, Sở Thiên nheo nheo con ngươi cười, ở phía sau đuổi kịp theo tướng quân kia.

Từ cửa cung đến đại điện thảo luận chính sự là một mảnh đất bằng phẳng. Sở Thiên không dám động thủ ở chỗ này. Nhưng đêm đã khuya trong đại điện không có ai, vị tướng quân kia cầm lệnh bài trong tay vội vàng đi về phía tẩm cung nữ vương.

Rốt cục, ở một khoảng hành lang yên tĩnh, cơ hội của Sở Thiên đã đến.

Bịch!

Tướng quân kia bị Sở Thiên đánh một quyền liền ngất xỉu.

"Mẹ kiếp, cổ đúng là cứng thật!" Sở Thiên vuốt bàn tay có chút đau đớn, giải trừ thuật ẩn thân, sau đó đem khôi giáp của tướng quân vừa cởi xuống đổi lại

Khẽ mỉm cười, Sở Thiên đè ép nón trụ xuống phía dưới đầu, sau đó nghênh ngang đi tới cửa vào đại điện thảo luận chính sự.

Tung hứng lệnh bài một chút, Sở Thiên hướng về phía đội trưởng nhóm vệ sĩ, quát: "Mật lệnh nữ vương, ngươi lập tức dẫn tất cả cao thủ cường đại tới đây!"

Về sĩ chần chừ một chút, nói: "Tướng quân, mấy vị tiên sinh kia đều không ở bên cạnh nữ vương sao? Ngài…"

"Ít nói nhảm." Sở Thiên lạnh lùng nói: "Đây là cơ mật quốc gia, ngươi không có quyền được biết, nhanh đi!"

"Tuân lệnh! Xin tướng quân đưa bằng chứng để đảm bảo!" Sau khi nhận được lệnh bài, vệ sĩ vội vã rời đi.

Không lâu sau, hơn mười vị cao thủ đều chạy đến.

Sở Thiên nhìn những những cao thủ này thực sự đều là những Tinh Linh có cánh, thì hắn không khỏi nhíu mày.

"Các ngươi đi theo ta!" Sở Thiên đem đội Tinh Linh kia dẫn tới bên trong đại điện.

Trong đại điện trống rỗng, Sở Thiên chậm rãi nói: "Nữ vương nhận được mật báo, có ý đồ trộm lấy Sinh Mệnh Thụ, nên lệnh cho chúng ta bảo vệ! Ngươi!"

Sở Thiên chỉ vào Tinh Linh minh bên cạnh nói: "Theo như nữ vương ra lệnh, chúng ta phải tới chỗ Sinh Mệnh Thụ! Ngươi dẫn đường!"

Vừa nói, Sở Thiên nhấc chân đi liền!

"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đi mau!" Sở Thiên phát hiện những người bên cạnh không hề di động.

Tinh Linh mà Sở Thiên vừa nói đứng thẳng lưng, chắp tay nói: "Tương quân, nữ vương đã ra lệnh cho ta bảo vệ Sinh Mệnh Thụ sao? Chúng ta đi rồi, vậy an toàn của nữ vương tính sao bây giờ?"

"Hừ!" Sở Thiên hừ một tiếng lạnh lùng, nói: "Tẩm cung nữ vương ta nhớ đã phái người đi tuần tra bảo vệ, hơn nữa bệ hạ là hội trưởng công hội ma pháp, pháp thần cấp chín, trừ thập giai ma thú không ai có thể gây hại cho người, chẳng lẽ… các ngươi định kháng mệnh sao?"

"Chúng thần không dám kháng mệnh, chỉ là, chúng ta có nhiệm vụ phải bắt ngươi!"

Tinh Linh kia đột nhiên vung mạnh tay lên nói: "Người này là giả mạo mệnh lệnh, bắt!"

Không chần chừ chút nào, mầy tên Tinh Linh đem Sở Thiên bao vậy dưới mặt đất.

"Các ngươi muốn làm gì?" Sở Thiên mặt vẫn không biến sắc. quát lên: "Ta là tướng quân của vương quốc. Lập tức thi hành mệnh lệnh của nữ vương!"

"Lệnh bài của nữ vương là thật!" Tinh Linh cười nói: "Nhưng Sinh Mệnh Thụ chỉ có nữ vương biết ở đâu, ngươi sao có thể nói chúng ta dẫn đường chứ? Ha ha."

"Mẹ kiếp, tính sai mất rồi!" Sở Thiên nhổ nước bọt, sau đó quát lên: "Các ngươi đã không biết, ta không thèm dây dưa với các ngươi nữa!"

Vừa nói, Sở Thiên thoát khỏi vòng vây của mấy Tinh Linh, sau đó biến mất.

Chỉ còn lại hai Tinh Linh nhìn mặt nhau, sau khi thương lượng một lúc, liền đi về phía Y Lệ Toa Bạch bẩm báo.

Còn Sở Thiên, sau khi tới cửa cung, hắn không thể bỏ đi, bởi vì Sinh Mệnh Thụ vẫn chưa có trong tay. Có thể tạm thời Sở Thiên chưa nghĩ ra cách gì, không thể làm gì khác hơn là trốn trên một thân cây ngoài cung chờ thời cơ.

Bộp bộp!

Đột nhiên, một thân ảnh mập mạp, vụng về leo lên thân cây, sau đó hướng về phía Vương Cung nhìn đông nhìn tây.

Sở Thiên u mê, bởi vì lão đầu béo đó chính là Đạt Ma Nhĩ, sau khi tiến vào vương quốc Ai Nhĩ Sâm vẫn không chịu gặp người quen cũ.

Suy nghĩ một chút, Sở Thiên giải trừ thuật ẩn thân, rón rén lẻn tới phía sau Đạt Ma Nhĩ, rồi vỗ vỗ vai hắn: "Ngươi đang làm gì đó?"

"Á, quỷ!" Đạt Ma Nhĩ bị làm cho sợ đến hét to một tiếng, sau đó bưng kín miệng mình.

Sau khi nhìn thấy rõ là Sở Thiên, Đạt Ma Nhĩ thờ phào nhẹ nhõm: "Ài, lão đệ, ngươi làm ta sợ muốn chết, làm sao ngươi cũng tới đây?"

"Ta đến tìm Y Lệ Toa Bạch thương lượng một chuyện, vừa lúc trên đường gặp huynh, cho nên tới bắt chuyện."

Vừa nói, Sở Thiên vừa nhìn trên dưới Đạt Ma Nhĩ, cười nói: "Lão ca, ngươi làm cái gì vậy? Không phải là muốn trộm đồ chứ?"

"Ta không phải là đạo tặc!" Đạt Ma Nhĩ cãi lại một câu, sau đó đỏ mặt, khúm núm nói: "Lão đệ, ta… ta là tới…. thực ra, ta cũng là đến để thay thế Khải Tát đàm luận một chuyện."

"Huynh nói láo!" Sở Thiên cười, chỉ vào Đạt Ma Nhĩ cười nói: "Huynh nhất định là tới trộm đồ!"

"Ngươi nói nhảm!" Đạt Ma Nhĩ nóng nảy, gân cổ nói: "Ta muốn trộm đồ cũng chẳng tới đây, bảo vật Ai Nhĩ Sâm đều ở trong bảo khố phía dưới đại điện thảo luận chính sự!"

Sở Thiên ánh mắt híp lại cười nói: "Đừng kiếm cớ, bảo khố Ai Nhĩ Sâm ở chỗ nào, làm sao huynh có thể biết, ha ha, lão ca ngươi nhất định là tới trộm đồ!"

"Ta thật sự biết!" Đạt Ma Nhĩ vung loạn hai tay chỉ: "Ta còn biết, bảo khố nằm ở ngay phía dưới vương tọa…"

Vừa nói, Đạt Ma Nhĩ trong giây lát ý thức được đã nói quá nhiều, cho nên hung hăng tát vào miệng mình một cái, cười tự giễu nói: "Lão đệ, bằng hữu tốt của ta, ta thật sự…."

"Tốt lắm, ta tin tưởng huynh!" Sở Thiên thừa dịp không có người nào chú ý, nhảy xuống khỏi cây: "Ta còn muốn về với phu nhân của ta, không giúp huynh!"

Nhìn Sở Thiên rời đi, Đạt Ma Nhĩ thờ một hơi dài, vỗ vỗ bộ ngực: "Thật đáng chết, thiếu chút nữa nói thật…"

Sở Thiên cũng không có đi, mà là trở lại đại điện thảo luận chính sự.

Kỹ năng đạo tặc đã được chuẩn bị, nếu đã biết cửa vào rồi, thì Sở Thiên không tốn sức chút nào để mở ra lối đi phía dưới vương tọa.

Viu viu! nguồn TruyenFull.vn

Lối đi vừa mới mở ra, mấy cái bóng người liền chui ra.

Phòng vệ vô cùng nghiêm mật, bất quá lão tử dùng thuật ẩn thân, còn các ngươi cũng không phải là cường giả, ta e rằng không thể phát hiện được đâu.

Sở Thiên nghênh ngang đi qua đám hộ vệ, sau đó vào bảo khố.

Binh khí, thư tịch, khôi giáp, trân bảo, trong bảo khố Ai Nhĩ Sâm đều có… chỉ là thiếu một cái thân cây!

"Mẹ kiếp, Y Lệ Toa Bạch ngươi là một lão thái bà, thậm chí còn không đem Sinh Mệnh Thụ để ở chỗ này!"

Sở Thiên thầm mắng một câu, sau đó hung hăng cắn răng: "Ngươi dám để lão tử mất hứng, lão tử cũng sẽ không để cho ngươi yên!"

Vừa nói, Sở Thiên liền hành động mau lẹ, trong chớp mắt, đường đường quốc khố Ai Nhĩ Sâm vương quốc, toàn bộ đã vào vòng không gian giới chỉ của Sở đại thiếu gia.

………….

Chỉ trong một đêm, Sở Thiên không uổng công, song cũng phải mò không ít nơi.

Từng món bảo vật lấy ra, Sở Thiên cười vui vẻ, Ai Nhĩ Sâm lập quốc hơn vạn năm, các nữ vương tích góp từng món bảo vật, chỗ này cũng đủ để ta tạm quên đi những phiền não hôm nay.

"Hả, đây là cái gì?"

Khắp nơi trong căn nhà gỗ, chứa đầy vật phẩm phục trang đẹp đẽ, chợt phát hiện ra một tờ quyển trục ma pháp rách nát.

Chậm rãi mở quyển trục, Sở Thiên cảm thấy kinh ngạc: "Bản thiết kế của tháp Cầu Nguyện, tháp Cầu Nguyện là cái gì?"

Bình bình!

Phía bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, ngay sau đó, Tác Long ở ngoài cửa nói: "Chủ nhân, Mai Lâm pháp thần bảo ta nói với ngài, ba ngày sau, đại hội ma pháp sẽ khai mạc tại tháp Cầu Nguyện!"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv