Ở trong quầng sáng Thời gian cực lớn, thần quốc của Tiếu Ân được các thần quốc còn lại vây xung quanh. Mặc dù cấp bậc của thần quốc vây xung quanh còn chưa cao, nhưng cũng đã rất có khí thế. Ít nhất, so với cục diện bốn thần quốc lẻ loi lúc trước đã tốt hơn rất nhiều.
Trong thần quốc, bên cạnh thần điện Thiên Không cực lớn kia có một vật thể hình tròn, chính là UFO lúc trước được thần lực của Odin Lage chữa trị. Từng đợt từng đợt năng lượng dao động thần kỳ tập hợp từ phương xa, và thông qua phương thức kỳ dị không ngừng truyền vào trong UFO. Loại phương thức vận chuyển này hoàn toàn khác với năng lượng của thế giới này, thậm chí không có chỗ nào có thể so sánh.
Nhưng Tiếu Ân biết, đây là phương thức vận chuyển năng lượng của UFO mang tới từ thế giới kia, mặc dù không quá giống nhau, nhưng tuyệt đối có thể dẫn tới hiệu quả giống nhau.
Lúc này, ở trong UFO, Tiếu Ân lười nhác nằm trên một chiếc ghế mây thoải mái, mà màn hình máy tính xung quanh lại không ngừng lóe lên nhanh chóng các loại số liệu.
Tiếu Ân cho tới bây giờ vốn không đem ánh mắt nhìn qua phía đó một chút, bởi vì hắn tự biết mình, mấy thứ này hắn căn bản là xem không hiểu, có một số việc cần phải giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp đi xử lý mới là lựa chọn tốt nhất.
Ở trong UFO, ngoại trừ hắn cũng không có người thứ hai nhưng Nhất Hào phụ trách khống chế phi thuyền này chính là đã tiến giai tới cảnh giới thần bí, cũng không phải siêu não bình thường có thể hình dung.
Ở lại trong quầng sáng thời gian hai trăm năm, Tiếu Ân cũng không nhàn rỗi ngoại trừ tạo ra cơ hội cho các đồng bạn tiến giai, việc được hắn làm nhiều nhất, chính là không ngừng thăm dò thời không hồng lưu huyền bí. Mặc dù hắn đã sớm chiếm được tán thành của thời không hồng lưu, nhưng muốn tìm kiếm ra bí mật trong đó, lại tuyệt đối không phải công của một người.
Với lực lượng của một mình hắn, muốn thăm dò toàn bộ thời không hồng lưu, đó là một việc quyết không có khả năng. Hắn cũng không giống Tania có kiên nhẫn lưu trú mười vạn năm trong quang minh chi hải đồng dạng cũng không có nhiều thời gian chờ đợi như vậy. Mà những người khác hoặc là thần linh khác trong thần quốc, đều ở trong thời kỳ thực lực phát triển cao độ, hắn thực sự không muốn quấy rầy bọn họ. Hơn nữa, muốn phát hiện năng lượng kỳ dị của điểm tới hạn, cũng không phải những tiểu tử vừa mới châm thần hỏa kia có thể làm được.
Cuối cùng, vẫn là Nhất Hào cung cấp biện pháp giải quyết. Dựa theo phương pháp cải tiến của hắn chế tạo ra trên trăm triệu kim loại cầu, trong mỗi một kim loại cầu đều có năng lượng dao động và thiết bị thăm dò hùng mạnh. Mặc dù loại kim loại cầu này không thể giống như sinh linh chân chính, nhưng dưới khống chế của Nhất Hào, lại không thể nghi ngờ là đạo cụ tìm kiếm điểm tới hạn tốt nhất.
Reng reng reng...
Tiếng cảnh báo vang dội mà chói tai từ chỗ trung ương của phi thuyền vang lên, thanh âm của Nhất Hào đồng dạng truyền ra.
- Chủ nhân vĩ đại chúng ta đã tìm được khả điểm mới, căn cứ phân tích đường sóng truyền tới, có khả năng rất lớn là điểm tới hạn.
Tay của Tiếu Ân từ đỉnh của ghế mây lấy ra, hắn tức giận nói:
- Nhất Hào, đây thật đúng là một ngạc nhiên vui mừng nha, ngươi tính lại xem, mấy năm nay đã cho ta bao nhiêu lần ngạc nhiên vui mừng?
Thanh âm của Nhất Hào lập tức thấp xuống:
- Chủ nhân vĩ đại, ngạc nhiên vui mừng như vậy cũng không nhiều, chẳng qua chỉ có hơn ba trăm lần mà thôi.
- Đúng vậy, hơn ba trăm lần.
Tiếu Ân cười ha hả, nói:
- Ngày xưa Tania chẳng qua chỉ tìm đến ba khả điểm, đã phát hiện một điểm tới hạn, mà ngươi tìm đến hơn ba trăm điểm, nhưng một điểm cũng không có.
Một tiếng động rất nhỏ đã phát ra, ở trong phòng khống chế của phi thuyền sáng lên một quang điểm, sau đó quang điểm này hình thành một hình ảnh ở trước mặt Tiếu Ân. Nếu chỉ nhìn hình ảnh này, căn bản là không có chỗ nào khác với người thật.
Tiếu Ân khẽ cau mày, nói:
- Nhất Hào, ngươi lại lấy hình thái của Juliana để xuất hiện rồi.
- Chủ nhân vĩ đại chẳng nhẽ hình ảnh này không đẹp mắt sao?
Juliana hư cấu nháy một chút đôi mắt to, dường như bao hàm rất nhiều nghi vấn.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, Nhất Hào càng ngày càng lợi hại không chỉ bắt chước khuôn mặt và dáng người của tiểu hồ ly, hiện giờ ngay cả từ trường thân thể đặc thù kia của nàng cũng xuất hiện. Ở trong phạm vi của từ trường này, chỉ cần buông lỏng tâm thần tuyệt đối sẽ làm cho tâm tình của người ta thư sướng. Đây có lẽ chính là kết quả sau khi khoa học kỹ thuật kết hợp với ma pháp, ngay cả Tiếu Ân đều có chút cảm giác chân thật. Đương nhiên, Nhất Hào vô cùng thông minh, cho tới bây giờ biết được bí mật này cũng chỉ có hắn và mấy phân thân mà thôi.
- Tùy ngươi thôi.
Tiếu Ân bất đắc dĩ vung tay lên, hỏi:
- Lần này có mấy thành nắm chắc.
- Nhiều hơn một nửa.
- Ách, so với lần trước còn nhỏ hơn không ít nha.
Lần trước khi phát hiện khả điểm, Nhất Hào tin tưởng cam đoan, có tám phần nắm chắc đó chính là điểm tới hạn, nhưng sau khi Tiếu Ân đi qua và thăm dò một vòng mới biết được, điểm khả nghi này chẳng qua chỉ là một loại năng lượng thần kỳ nào đó trong thời gian ngắn biến dị mà thôi căn bản là không phải năng lượng của thế giới khác liên quan với điểm tới hạn.
Công năng của Nhất Hào tuy hùng mạnh, nhưng nơi này dù sao cũng không phải thế giới ban đầu của nó, mặc dù có thể kiểm trắc được khả điểm trong không gian, nhưng lại không có cách nào phân tích ra cụ thể chính xác. Chẳng qua đây cũng đã là là một việc vô cùng tốt, ngay cả thần linh cấp bậc chủ thần đều không thể làm ra phán đoán chuẩn xác.
Juliana do Nhất Hào hóa thân nghiêng đầu, nói:
- Mặc dù chúng ta vẫn chưa tìm được điểm tới hạn trong thời không hồng lưu, nhưng tối thiểu cũng đã loại trừ hơn ba trăm điểm có khả năng xuất hiện. Ta tin tưởng, cuối cùng có một ngày khẳng định có thể tìm được.
Tiếu Ân ngẩn người nói:
- Ta cũng tin tưởng, nhưng vấn đề là cần phải chờ bao nhiêu ngày đây?
- Tania chủ thần không phải đã tìm mười vạn năm sao? Chúng ta tranh thủ thời gian ngắn hơn một chút so với hắn là được.
Nhất Hào tràn đầy tự tin nói.
Tiếu Ân vỗ vồ đầu... Người ta Tania chính là một mình tìm kiếm, nhưng Nhất Hào lại khống chế hơn ngàn vạn tiểu tử kia, nếu mất thời gian như vậy mới có thể tìm được địa điểm chính xác, Tiếu Ân thật sự là hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
- Chủ nhân, ngài hiện tại muốn đi xem sao?
Nhất Hào dường như cũng biết có chút đuối lý thật cẩn thận hỏi.
Tiếu Ân trừng mắt liếc mắt nhìn nó một cái, nói:
- Nói nhảm.
Thân thể của Nhất Hào lay động một trận lập tức tiêu tan, mà UFO vốn lơ lửng yên lặng giờ phút này lại bắt đầu rung động rất nhỏ. Sau đó, chiếc phi thuyền này vẽ lên một đạo hào quang cực lớn ở trong thần quốc, nháy mắt đã xuyên phá vòng bảo hộ của thần quốc, tiến vào bên trong thời không hồng lưu hư vô.
Động tĩnh đến từ thần quốc của Tiếu Ân tự nhiên là việc mà chủ nhân của các thần quốc khác quan tâm nhất, sau khi nhìn thấy hào quang do UFO tạo thành, tất cả thần linh đều kinh ngạc trong lòng, chủ thần đại nhân rốt cuộc còn muốn làm cái gì, làm sao thường xuyên phải rời khỏi thần quốc chứ. Tiếu Ân cũng không nói cho bọn họ chuyện điểm tới hạn, đây dù sao cũng là bí mật thuộc về phần đông chủ thần. Trước khi bọn họ có năng lực tự bảo vệ mình, biết đến càng nhiều, lại càng không thể an tâm tu luyện.
Rất nhanh, UFO đã xuyên qua mười khu vực, dừng lại ở trong khu vực mới phát hiện. Khoảnh khắc khi phi thuyền dừng lại, vô số tiểu viên cầu trong khu vực này giống như nhận được mệnh lệnh bắt đầu nhanh chóng di động. Chúng nó giống như quân đội vẫn duy trì đội hình chỉnh tề bay về phía khu vực kế tiếp. Đương nhiên, trước hết thiết bị thăm dò xuất hiện ở bên ngoài cũng thu trở về, nhìn từ xa tiểu viên cầu thật là đáng yêu.
Nhìn những đại quân sắt thép này rời đi, Tiếu Ân cũng có chút cảm khái, cũng may mắn là có sự hỗ trợ của chúng nó, nếu không chỉ trong hai trăm năm này, đừng nói là tìm ra hơn ba trăm khả điểm, cho dù là ba mươi điểm chỉ sợ cũng chưa chắc có thể tìm ra. Chẳng qua vận khí của Nhất Hào rất hiển nhiên không tốt như Tania, mặc dù số lượng tìm ra gấp ba mươi lần, nhưng quả thực không có một lần chính xác.
Nhẹ nhàng ấn một cái nút màu đỏ trên tay vịn, lập tức ở phía dưới của ghế mây mở ra một cái động lớn, một chiếc máy đưa hắn chậm rãi truyền tống đến cửa. Tiếu Ân đứng lên, đi thẳng về phía trước, phàm là cửa khoang thuyền ở phía trước hắn đều mở ra đúng lúc hắn đi tới, và đóng lại sau khi hắn đi qua. Dưới sự khống chế của Nhất Hào, chút việc nhỏ ấy tự nhiên không có khả năng xuất hiện bất cứ vấn đề gì.
Khi cửa của khoang thuyền cuối cùng mở ra, bên ngoài chính là một mảnh không gian hư vô tối đen. Tiếu Ân bước ra một chân, giống như giẫm lên trên một bông vải. Đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là một loại biểu hiện đặc thù của không gian kỳ dị này mà thôi. Tinh thần ý niệm trong nháy mắt đã bạo phát ra, chẳng qua Tiếu Ân khống chế vô cùng kỳ diệu.
Tuy nhiên ở khoảnh khắc bạo phát ra kia lại giống như núi lửa bốc lên, nhưng khi rơi ra lại bình tĩnh giống như hồ nước, chỉ còn lại từng vòng khuếch tán ra. Đương nhiên, bởi vì có lực lượng hậu thuẫn hùng mạnh, những gợn sóng này dường như có thể khuếch tán đến vĩnh viễn. Năng lượng thần niệm hùng mạnh giống như thủy ngân chảy khuếch tán ra ngoài giây lát đã bao phủ điểm khả nghi kia.
Tiếu Ân đang khép hờ hai mắt đột nhiên cả người giật mình run rẩy, trong lòng hắn mơ hồ xuất hiện một ý niệm kỳ quái. Trước kia ở trong những khả điểm mà Nhất Hào phát hiện, cho tới bây giờ vốn không có xuất hiện loại cảm giác tương tự. Trái tim của hắn đập nhanh hơn dường như có một loại dự cảm mơ hồ.
Biến hóa của Tiếu Ân tự nhiên không thể gạt được Nhất Hào, thanh âm ngạc nhiên và vui mừng của nó lập tức vang lên:
- Chủ nhân vĩ đại, nơi này thực sự là điểm tới hạn sao?
- Còn chưa thể xác định, chẳng qua cảm giác của nơi này mang đến cho ta hoàn toàn khác với trước kia.
Tiếu Ân vẻ mặt ngưng trọng nói.
Quả thật, năng lượng dao động phát ra từ nơi này quả thật có khác biệt rất lớn với nhưng địa phương khác, cho dù là ngày xưa Tiếu Ân ở trong quang minh chi hải cũng chưa từng cảm nhận đươc cảm xúc mãnh liệt như thế.
Trong lòng hắn đột nhiên vang lên lời nói kia của Odin Lage, điểm tới hạn trong thời không hồng lưu là điểm tới hạn lớn nhất trong thần giới. Xem ra những lời này hẳn là chính xác, mà Nhất Hào rốt cuộc cũng đã tìm được địa phương chính xác, nếu không thì nơi này tuyệt đối sẽ không mang đến cho hắn cảm giác mãnh liệt như thế.
Hít một hơi thật sâu, Tiếu Ân thu liễm tâm tình, ngưng tụ tất cả thần niệm một chút.
Sau khi có kinh nghiệm của lần trước, Tiếu Ân lúc này có thể nói là người sành sỏi, thần niệm giống như một chiếc châm thật nhỏ chậm rãi thăm dò nơi phát ra cỗ năng lượng dị chủng hùng mạnh này.
Một lát sau, thần niệm của Tiếu Ân cũng đã tìm được quang động tồn tại trong không gian hư vô.
Diện tích của quang động này cũng không lớn, về phần so với điểm hắn phát hiện trong quang minh chi hải còn phải nhỏ hơn một chút. Nhưng Tiếu Ân cũng không dám coi thường một chút nào, bởi vì năng lượng phát ra từ trong động hùng mạnh hơn rất nhiều so với điểm trong quang minh chi hải kia.
Thần niệm của Tiếu Ân chậm rãi đi tới quang động, nhưng hắn đột nhiên phát hiện, thần niệm của hắn không ngờ không thể thông qua quang động này. Ở trên quang động này dường như có năng lượng thủ hộ cực lớn siêu cấp hùng mạnh. Mặc dù quang động trước kia cũng có năng lượng cùng loại, nhưng dưới thần niệm của Tiếu Ân đột kích giống như châm đâm giấy, căn bản là không thể tạo thành ngăn cản.
Nhưng lần này lại không giống, thần niệm của Tiếu Ân ở trước mặt lực lượng thủ hộ, giống như đối diện với tường đồng vách sắt cực lớn, làm cho người ta vô kế khả thi.
Đến lúc này, Tiếu Ân cuối cùng mới hiểu được hàm nghĩa của điểm tới hạn hùng mạnh nhất đại biểu. Trong lòng của hắn thậm chí còn có một cảm giác đặc thù, nếu như phá vỡ quang động của điểm tới hạn này, như vậy lực ảnh hưởng tạo thành sợ là vượt rất xa điểm trong quang minh chi hải kia.
Mà có một điểm cũng có thể xác định, thiên địa lực đến từ điểm tới hạn này sẽ đồng dạng vượt rất xa điểm tới hạn khác, đối với chúng thần bên trong thời không hồng lưu mà nói đây tuyệt đối là một tin tức không thể tốt hơn. Trong đầu Tiếu Ân thậm chí có hiện ra một hình ảnh, sau nghìn năm của ngoại giới, trong thời không hồng lưu sẽ xuất hiện bao nhiêu thần linh cấp bậc chủ thần vĩ đại. Thời điểm đó, phóng mắt toàn bộ thần giới, sợ là cũng sẽ không có bao nhiêu thế lực dám đến trêu chọc mình.
Gia tộc Phong Linh là gia tộc của tinh linh, gia tộc khổng lồ đã tồn tại từ thần linh đời thứ nhất, đã kinh doanh không biết bao nhiêu năm. Mà Tiếu Ân hắn có thể chỉ trong ngàn năm, mười vạn năm trong quầng sáng thời gian đã nắm chắc hình thành thế lực lớn sánh vai với gia tộc Phong Linh. Chuyện này nếu đồn ra ngoài chỉ sợ sẽ lập tức khiến cho toàn bộ thần giới chấn động.
Đương nhiên, khả năng là Tiếu Ân chủ động tuyên dương, hơn nữa hắn cũng đã hạ quyết tâm, trong ngàn năm ở ngoại giới, tuyệt đối không cho phép bất cứ thần linh nào tiến vào trong quầng sáng thời gian. Bằng không nếu để người ta phát hiện điểm tới hạn cực lớn như vậy, chỉ sợ sẽ lập tức rước họa vào thân.
Hít một hơi thật sâu, trên người Tiếu Ân thần lực mênh mông, thần niệm của hắn cũng chậm rãi lớn mạnh như nước lên thì thuyền lên. Lúc này, Tiêu Ân đã hạ quyết tâm sẽ không e dè nhiều như vậy nữa, năng lượng giống như sóng lớn mãnh liệt cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong quang động kia.
Ở phía trước quang động kia, toàn bộ năng lượng nổi lên biến hóa quỷ dị, chỉ là một chút thần niệm, không ngờ bắt đầu ngưng tụ thành thực thể. Nếu lúc này Tania và Dajialema nhìn thấy cảnh tượng này, khẳng định sẽ kinh ngạc trợn mắt há mồm. Bởi vì lúc này một chút thần niệm kia của Tiếu Ân có được năng lượng dũng mãnh, không ngờ đã vượt xa cực hạn của cấp bậc chủ thần có khả năng đạt tới, ngay cả là các thần vương bệ hạ vĩ đại sợ là cũng chỉ có như vậy.
Điều này cũng không phải thực lực của Tiếu Ân đã vượt xa cực hạn của chủ thần, mà ở giờ phút này, Tiếu Ân đã lấy ra bản lĩnh giữ nhà. Thần vực lực lượng, vào lúc này đã phát huy ra trình độ lớn nhất.
Chiến đấu giữa các thần linh, không chỉ là so đấu giữa thần vực, Tiếu Ân mặc dù có được thần vực lực lượng, nếu chỉ bằng vào cỗ lực lượng này giao phong với chủ thần khác, lại cũng chưa chắc có thể lấy được tất thắng.
Nhưng ở dưới tình huống hiện tại, đối mặt với một quang động bất động, như vậy thuộc tính hùng mạnh nhất của thần vực lực lượng, lực lượng thuần túy lại có thể phát huy được mạnh nhất.
So sánh với ngày xưa khi vừa mới tiến giai chủ thần, khả năng khống chế và lĩnh ngộ thần vực lực lượng của Tiếu Ân đã đạt tới một độ cao mới.
Trước kia, chỉ một chút thần niệm tuyệt đối không thể tiến hóa ra thần vực lực lượng, nhưng hiện tại hắn đã có thể làm được dễ dàng. Trong khoảnh khắc khi thần niệm tiến hóa thành thần vực lực lượng, cường độ năng lượng của quang động phía trước ngưng tụ lên lập tức đạt tới đỉnh điểm không thể tin nổi.
Giống như cảm ứng được cỗ năng lượng hùng mạnh này, năng lượng ở trong quang động này cũng mãnh liệt mà ra, trên mặt ngoài của quang động đã hợp thành một bức tường năng lượng.
Trong lòng Tiếu Ân tràn đầy kinh ngạc. Nếu không phải hắn thật sự không cảm ứng được bất cứ dấu hiệu của sinh mệnh nào, như vậy hắn nhất định sẽ nghĩ đến phía sau quang động này có một sinh vật trí tuệ nào đó đang khống chế. Sau khi trầm ngâm một lát, Tiếu Ẩn cuối cùng đưa lực lượng hùng mạnh tấn công về phía quang động, hiện giờ hắn như tên đã lên dây không thể không bắn. Lực lượng không thể phá vỡ kia giống như một ngọn núi lớn tấn công mà đi, mạnh mẽ va chạm trên bức tường năng lượng của quang động hợp thành. Một chút hào quang chợt bạo phát ra ở chỗ hai bên giao nhau, từng đạo sóng khí phóng lên cao, loại năng lượng va chạm cực lớn này sinh ra uy năng đã vượt xa tưởng tượng của Tiếu Ân.
Hắn đột nhiên phát hiện, lực lượng của quang động dường như có tác dụng khắc chế lẫn nhau nào đó với thần vực lực lượng của hắn khi hai bên va chạm với nhau, lập tức giống như sao Hỏa va chạm với trái đất, có thể bộc phát ra sóng xung kích hơn xa so với năng lượng thể bình thường va chạm vào nhau mà sản sinh ra.
Thân thể của Tiếu Ân ở trong hư không giống như ngồi hỏa tiễn bay ngược lên, mà phi thuyền ở bên cạnh hắn lại ở trong khoảnh khắc khi sóng xung kích sinh ra từ vụ va chạm tràn ra đã giống như chó nhà có tang, từ bỏ Tiếu Ân một mình một hướng bay về phía xa.
Tốc độ của phi thuyền cực nhanh nháy mắt đã đi xa, mà thần thể của Tiếu Ân do bất ngờ không kịp đề phòng sau khi phiêu đãng nửa giờ mới một lần nữa ổn định lại.
Ẩm một tiếng nổ lớn vang lên, thần vực lực lượng do thần niệm của Tiếu Ân hình thành sụp đổ giống như cao ốc, hoàn toàn nổ tung ra.
Sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến. Từ sau khi hắn có được lĩnh vực lực lượng, lĩnh vực này cho tới bây giờ chưa từng bị cái gì đánh tan. Không nghĩ đến hiện giờ sau khi tiến giai đến thần vực, lại gặp phải lực lượng càng hùng mạnh hơn, ngược lại đã vỡ tan trong va chạm.
Quang động kia không ngờ lại hùng mạnh đến mức này.
Sau khi năng lượng dao động tán đi, Tiếu Ân đã vững vàng đứng trong hư không, sắc mặt của hắn cực kì khó coi. Vừa rồi vụ bùng nồ kia mặc dù làm cho thần vực lực lượng của Tiếu Ân sụp đổ, nhưng lại không làm cho thần thể của hắn bị thương tổn gì.
Thần linh cấp bậc chủ thần có được lực lượng phòng ngự hùng mạnh, ngay cả là các thần vương bệ hạ muốn tiêu diệt, cũng là cực kỳ khó khăn.
Một đạo thần niệm lại một lần nữa từ trên người Tiếu Ân phát ra, nháy mắt đã đi tới quang động. Ngay sau đó hắn lập tức phát hiện, mặc dù quang động này phóng thích ra năng lượng làm cho thần vực lực lượng của hắn sụp đổ, nhưng quang động đồng dạng không chiếm được tiện nghi gì. Tường đồng vách sắt vô hình được nó ngưng tụ lên ở phía trước đã bị thần vực lực lượng hoàn toàn nghiền nát, cũng không thể phục hồi lại nữa, ngay cả bản thân quang động dường như đều đã mở rộng ra một chút.
Chẳng qua nhờ một chút khe hở này, lại khiến Tiếu Ân cảm ứng được tốt hơn sự hùng mạnh của quang động này.
Theo năng lượng khổng lồ tràn ngập bên trong, rất nặng giống như thực chất. Hơn nữa đây cũng không phải lực lượng bình thường, là thiên địa lực thuần túy. Đây là năng lượng mà tất cả các chủ thần đều động tâm, hiện giờ không ngờ ở một mặt khác của quang động lại nồng đậm tới trình độ như thế.
Cho dù là dùng ngón chân để nghĩ, Tiếu An cũng biết, chỉ cần tin tức này truyền ra ngoài như vậy thời không hồng lưu của hắn sẽ một lần nữa dẫn tới ham muốn của chư thần. Hơn nữa lần này sẽ không dò xét đơn giản như vậy, mà là các chủ thần liên thủ, san bằng toàn bộ thời không hồng lưu.
- Chủ nhân, ngài không việc gì chứ?
Thanh âm của Nhất Hào dồn dập vang lên trong đầu Tiếu Ân, chẳng qua thanh âm này làm sao nghe ra dường như lại mang theo một chút sợ hãi.
Tiếu Ân hơi xám mặt lại, lập tức nhớ tới biểu hiện vừa rồi của tên gia hỏa này. Nhất Hào này, ở thời điểm quan trọng không ngờ lại bỏ chủ mà chạy, thực sự là phải ngũ mã phanh thây. Chẳng qua, khó khăn khi muốn ngũ mã phanh thây một trí tuệ nhân tạo này lại vẫn là quá lớn, ít nhất Tiếu Ân trước mắt không thể làm được.
- Nhất Hào, ngươi làm không tồi.
Tiếu Ân xót xa nói.
Nhất Hào dường như là đã hiểu được lời nói của Tiếu Ân, mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Chủ nhân, ta mới vừa tính toán qua, cỗ lực lượng kia trải qua thần vực lực lượng của ngài triệt tiêu, cũng không thể tạo thành thương tổn thực chất đối với ngài, nhưng phi thuyền của ta lại không thể không lập tức rời đi, nếu không ta sẽ tan rã
Thanh âm của nó như thể là ủy khuất vô hạn, thật khiến cho người ta nghĩ rốt cuộc đây có đúng là một sinh mạng thể điện tử chân chính hay không.
Tiếu Ân tức giận hừ một tiếng. Hiện giờ hắn đã là chủ thần, đã sớm đem thần thể hòa hợp nhất thể với thần điện Thiên Không, tự nhiên sẽ không sợ vụ nổ trình độ như thế. Mà phi thuyền của Nhất Hào mặc dù dũng mãnh, nhưng so với thần thể của chủ thần vẫn kém hơn rất nhiều. Nếu vừa rồi Nhất Hào phản ứng chậm một chút để chiếc phi thuyền này bị hủy, Tiếu Ân tuyệt đối sẽ đau lòng muốn chết.
Cơn giận dữ có chút trở lại bình thường đã nghe được thanh âm của Nhất Hào truyền đến:
- Chủ nhân, trải qua tính toán của ta, nếu mở ra quang động kia, trong nháy mắt thiên địa lực bạo phát ra sẽ vô cùng hùng mạnh.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hắn biết Nhất Hào sẽ không vô duyên vô cớ đề cập tới điểm phát hiện này.
- Hùng mạnh đến mức nào.
- Phỏng chừng năng lượng trong đó sẽ không kém hơn thiên địa lực ẩn chứa bên trong thất thải lưu ly vụ.
Tiếu Ân khẽ nhíu mày, hỏi:
- Vậy thì thế nào? Sẽ sản sinh ra thất thải lưu ly vụ thứ hai hay không?
- Đương nhiên không phải, thất thải lưu ly vụ là thiên địa lực chậm rãi ngưng tụ hơn nữa ở trong đó bồi dưỡng ra. Nhưng năng lượng bạo phát ra trong nháy mắt sẽ không giống như vậy, ngoại trừ tạo thành lực tấn công cực lớn đối với thời không hồng lưu của ngài, cũng không thể sản sinh ra loại ngưng tụ cao độ kia, thất thải lưu ly vụ gần như đã trở thành linh vật.
Tiếu Ân trầm ngâm một lát, hỏi:
- Rất nhiều thiên địa lực tiến vào thời không hồng lưu, sẽ có hậu quả gì?
- Tư liệu và số liệu quá ít, thật sự không có cách nào tính toán.
Nhất Hào dừng một chút, bổ sung:
- Chẳng qua ta có thể cam đoan với ngài, chỉ cần sau vụ nồ lần này, ta đã có thể thu thập được toàn bộ tư liệu, về sau đã có thể tiến hành diễn thử.
Cơ nhục trên mặt Tiếu Ân hơi run rẩy một chút, tên ngu ngốc này, về sau cần loại tư liệu này thì có tác dụng gì?
Dường như cảm ứng được sự phẫn nộ của Tiếu Ân, Nhất Hào vội vàng nói:
- Chủ nhân vĩ đại thực ra khi loại năng lượng này hoàn toàn bùng nổ, mặc dù đối với thời không hồng lưu mà nói là một loại phá hư, nhưng cũng là một loại kỳ ngộ.
Tiêu An ngẩn người, hỏi:
- Kỳ ngộ gì?
- Kỳ ngộ hấp thu thiên địa lực.
Tiếu Ân giật mình, nháy mắt trong lòng hiện lên một ý niệm, kinh ngạc nói:
- Nhất Hào, ngươi rốt cuộc còn muốn nói gì?
Trong thanh âm của Nhất Hào dường như nhiều hơn một loại lực lượng hấp dẫn:
- Năng lượng của quang động này bạo phát ra, nếu được một vị chủ thần nào đó hấp thu như vậy có khả năng rất lớn, có lẽ, đại khái e rằng....
- Đủ rồi
Tiếu Ân tức giận hừ một tiếng, cắt ngang lời nói của Nhất Hào, nói:
- Nếu như ta hấp thu những năng lượng đó có cơ hội tiến giai thần vương hay không?
- Đúng vậy, có cơ hội nhất định. Nhưng...
Nhất Hào chậm rãi nói:
- Cũng có khả năng bị bạo thể.
Sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến, nói:
- Ngươi nói thiên địa lực của quang động này tương đương với thất thải lưu ly vụ, mà chủ thần có thể hấp thu thất thải lưu ly vụ tiến giai, vì sao ta không thể?
- Bởi vì thời gian tiến giai của ngài quá ngắn.
Nhất Hào không chút do dự nói:
- Nếu ngài trở thành chủ thần đã có trăm vạn năm, trong thần điện Thiên Không thần cách không tổn hao gì có hơn trăm, như vậy hẳn là có thể chống đỡ qua dưới loại uy năng này.
Trong lòng Tiếu Ân lập tức ngổn ngang trăm mối cảm xúc, hắn biết, đây là một cơ hội hơn nữa rất có thể là cơ hội duy nhất ngàn năm khó gặp.
Hắn có thể khẳng định, sau khi điểm tới hạn này mở ra, như vậy còn muốn ngưng tụ năng lượng lớn như thế này một lần nữa, đó chính là việc quyết không có khả năng. Cơ hội tiến giai chủ thần đã đặt ở trước mặt hắn, nhưng loại cơ hội này lại chỉ có một lần, hơn nữa Nhất Hào rất rõ ràng cũng không xem trọng.
Do dự một chút. Tiếu Ân trầm giọng nói:
- Ta có thể chờ.
Quả thật, vì cơ hội này, hắn cũng không ngại chờ thời gian dài như vậy.
- Chủ nhân, thực ra năng lượng bạo phát ra cực kỳ hùng mạnh, một chủ thần bất kể lợi hại như thế nào, cũng không thể hấp thu toàn bộ.
Nhất Hào tiếp tục nói:
- Hơn nữa loại lực lượng bạo phát ra trong nháy mắt này, nếu không hấp thu sạch sẽ ở trong thời gian cực ngắn, tuyệt đại đa số đều sẽ tiêu tan lãng phí.
Sau khi trầm ngâm rất lâu, Tiếu Ân hỏi:
- Ngươi có kiến nghị gì?
- Ngài có thể mời thêm hai vị chủ thần, nếu có ba vị chủ thần cùng nhau hấp thu năng lượng trong này, hẳn là đã có thể.
Nhất Hào dừng một chút, lại nói:
- Ít nhất sinh mệnh của chủ thần sẽ không còn bị uy hiếp.
Tiếu Ân hừ nhẹ một tiếng, gần như là ở trong nháy mắt đã quyết định người được chọn rồi. Người được hắn lựa chọn là Cự Ma Thần và Day Ville.
Thực ra ở trong chủ thần, Tiếu Ân vẫn duy trì liên hệ thích hợp với Tania và Dajialema, hơn nữa từ trong tay của bọn họ đổi lấy không ít thứ tốt, bất kể từ một phương diện nào mà nói giữa ba vị chủ thần đều là quan hệ đồng minh. Nhưng Tiếu Ân ở trên chuyện này lại chưa từng suy xét qua hai người bọn họ.Cơ hội có thể tiến giai thần vương, bất kể như thế nào cũng không có khả năng tặng cho những người khác.
Hít một hơi thật sâu, trong lòng Tiếu Ân đập loạn, cho dù ngày xưa khi hắn có được thất thải lưu ly vụ cũng chưa từng kích động như thế. Thất thải lưu ly vụ mặc dù là thứ mấu chốt để tiến giai thần vương, nhưng nó là Thiên địa lực ngưng tụ cao độ đã sản sinh ra một chút thần trí, đã giống như vầng thái dương cực lớn và đại địa chi mẫu ẩn tàng trong thổ địa trong thần quốc của Tiếu Ân, ở trong mấy năm ở chung này, đã có chút hòa hợp.
Kết quả như vậy đã vượt quá xa dự liệu của Tiếu Ân. Hắn thậm chí còn có một loại cảm giác chính là nếu mình luyện hóa thất thải lưu ly vụ, sẽ làm cho "trái tim" của quang nguyên chi vương vạn năm và đại địa chi mẫu nguội lạnh.
Hơn nữa làm cho Tiếu Ân lo lắng chính là Vô Danh, tên gia hỏa này cũng xem như là một linh vật khác loại. Nếu làm cho Vô Danh tức giận, Tiếu Ân cũng không cho rằng mình có thể chống lại. Cho dù là sau khi trở thành chủ thần, Tiếu Ân cũng không cho rằng mình có thể chiến thắng Vô Danh. Đương nhiên, nếu ngày sau khi Tiếu Ân đạt tới cảnh giới chủ thần đỉnh phong giống như Dajialema, như vậy có thể liều mạng bỏ qua tất cả đi trùng kích cảnh giới thần vương một lần.
Nhưng hiện tại lại đã có một cơ hội để ba vị chủ thần tiến giai, chuyện tốt như vậy nhìn chung toàn bộ thần giới chỉ sợ cũng là cơ hội duy nhất.
- Nhất Hào.
Trong lòng Tiếu Ân đã hoàn toàn bình tĩnh lại, nói:
- Hiện tại chúng ta trở về.
Thân thể Tiếu Ân như điện, nháy mắt đã rời khỏi tại chỗ, đi tới bên trong UFO. Phi thuyền lập tức hóa thành một đạo hào quang, bay trở về bên trong thần giới. Vừa tiến vào bên trong thần giới. Tiếu Ân lập tức phát ra thần thánh yêu thỉnh, triệu tập lại tất cả thần linh của các thần quốc xung quanh.
Tất cả thần linh ở trong này, đều tuyệt đối lấy Tiếu Ân làm tồn tại trung tâm. Sau khi ra lệnh một tiếng, tất cả thần linh cũng không dám chậm trễ đều đi tới thần quốc của Tiếu Ân. Có lẽ bởi vì quan hệ có thân có sơ, cho nên trong chúng thần đi vào thần quốc của Tiếu Ân cũng không giống nhau.
Cự Ma Thần và Day Ville tự nhiên là lấy thần thể mà đến, cũng không phải bọn họ không muốn chế tác phân thân, mà do tính đặc thù của bọn họ khiến cho bọn họ căn bản là không thể có được phân thân và hình chiếu. Ngoại trừ hai vị này, mấy người đệ tử Kim và ba tên Toàn Phong cũng lấy bản thẻ mà đến.
Về phần Hắc Long Vương, Tyress và bốn vị Tower Belli thì lại lấy hình chiếu mà đến.
Mấy thần linh Hắc Long Vương mặc dù cũng phụ thuộc vào Tiếu Ân, và cũng biết, chỉ có ở dưới sự trợ giúp của Tiếu Ân, bọn họ mới có thể tiếp tục tiến giai. Nhưng bọn họ đều là nhân vật tự chủ tu luyện vô số năm, có chủ kiến tuyệt đối của mình. Sau khi kiến tạo thần quốc và thần điện Thiên Không thì sẽ không còn lấy bản thể xuất hành nữa.
Ngược lại đám người Kim, bởi vì một mực đi theo Tiếu Ân, mọi nơi đều lấy Tiếu Ân làm tấm gương, hơn nữa bọn họ đối với Tiếu Ân tuyệt đối không có hai lòng, cho nên mới thủy chung lấy bản thể lui tới.
Tiếu Ân mặc dù ở trên mặt ngoài đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, ít nhất ở trên phân phối tài nguyên cũng không có người nhiều kẻ ít, nhưng ở trong lòng hắn lại tự nhiên có cân nhắc, chỉ có điều không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Đợi sau khi chúng thần tề tụ, Tiếu Ân lập tức không chút do dự tuyên bố:
- Các vị, thời gian chúng ta cư trú ở nơi này đã quá dài cho nên từ hôm nay trở đi, ta quyết định di chuyển thần quốc.
Chúng thần đều ngơ ngác nhìn nhau, ở trong thần giới, dường như cũng không có tiền lệ này.
Hắc Long Vương ho nhẹ một tiếng, nói:
- Tiếu Ân bệ hạ, ở trong thần giới, những thần quốc có được vị trí cố định, mới là biểu hiện hùng mạnh. Bất kể là Long tộc, gia tộc Phong Linh, hay là gia tộc Thú nhân vân vân... đều chỉ có khổ tâm kinh doanh, trừ phi là bị bức vào đường cùng, nếu không sẽ không di chuyển.
Tiếu Ân giơ tay chặn lại, nói:
- Lão Hắc, thực lực của chúng ta so sánh với bọn họ thì thế nào?
Hắc Long Vương cười khổ một tiếng, nói:
- Đương nhiên xa xa không bằng.
Thực lực của Tiếu Ân mặc dù bành trướng cực nhanh, nhưng so sánh với những đại gia tộc siêu cấp có được vô số năm tích súc, tự nhiên là không thể đánh đồng rồi.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nói:
- Đúng vậy, chúng ta hiện tại kém xa so với bọn họ, cho nên ta đang suy nghĩ biện pháp mau chóng đuổi theo bọn họ.
Hắn thu liễm vẻ tươi cười, trên người tự nhiên nổi lên một trận uy áp, nói:
- Ta đã quyết định, di chuyển thần quốc.
Hô hấp của mấy thần linh Hắc Long Vương đều có chút ngừng lại, bọn họ cúi đầu thật sâu xuống, cũng không còn bất cứ thần linh nào dị nghị.
Sau khi rời khỏi thần quốc của Tiếu Ân, Hắc Long Vương nhớ lại tình hình năm đó khi lần đầu tiên gặp Tiếu Ân, so sánh với hiện giờ, Tiếu Ân khi đó lại non nớt ra sao. Lão long vương đột nhiên bật cười, hình ảnh Tiếu Ân trẻ tuổi kia dần dần nhạt đi, mà Tiếu Ân chủ thần tràn đầy uy áp hiện giờ, lại càng phát ra rõ ràng.
Di chuyển thần quốc rất nhanh đã hoàn thành, Tiếu Ân chẳng những di chuyền thần quốc tới khu vực kia, hơn nữa còn chân chính bố trí đoàn khí lưu bên ngoài khu vực này, dầy đặc gần như không có khe hở.
Sau trăm năm ở ngoại giới, vạn năm ở quầng sáng thời gian, Tiếu Ân, Cự Ma Thần, Day Ville vượt ra ngoài ý liệu của mọi người đã tấn thăng đến chủ thần đinh phong. Tốc độ này tuyệt đối là đệ nhất thần giới, không dám nói là sau này không có ai, nhưng ít nhất là trước chưa từng có ai.
Mấy thần linh Hắc Long Vương tự nhiên cũng giống như ăn thuốc kích thích theo đuổi không bỏ, nhưng khoảng cách giữa bọn họ lại càng ngày càng lớn.
Đến lúc này, Tiếu Ân lại lần nữa phát ra mệnh lệnh di chuyển thần quốc và phong tỏa thời không hồng lưu. Hắn rốt cuộc đã làm tốt chuẩn bị và lựa chọn cuối cùng...
Bên trong thời không hồng lưu có vô số khu vực.
Lúc này, ở trong một khu vực trong đó, Tiếu Ân, Cự Ma Thần và Day Ville ba vị thần linh đã tấn thăng đến cấp bậc chủ thần toàn bộ rời khỏi thần quốc của mình, đi tới địa phương đươc Tiếu Ân gọi là điểm tới hạn này.
Tất cả mọi chuyện liên quan tới điểm tới hạn đều không thông báo với những người khác, đây là một bí mật chỉ thuộc về một mình Tiếu Ân, hoặc có thề nói là trước khi khai phá và lợi dụng hợp lý, cũng không phải thần linh khác có tư cách biết được. Đây cũng không phải nói Tiếu Ân không tin tưởng những thần linh do hắn một tay nâng đỡ ra, mà là chuyện này quá mức quan trọng, Tiếu Ân không muốn để cho bất cứ người nào đến chia sẻ tin tức quan trọng này.
- Bọn họ đều đã rời đi.
Tiếu Ân hướng ra phía ngoài khu vực liếc mắt nhìn một cái.
Ngay mới vừa rồi, ở trong khu vực này một thần quốc cuối cùng cũng đã hoàn toàn rời xa.
- Đúng vậy, thần quốc đã rời đi, cũng nên phân tán đoàn khí lưu.
Day Ville cười khẽ, theo thanh âm của hắn chưa dứt, vô số đoàn khí lưu liền giống như có được sinh mệnh, phân tán đi bốn phương tám hướng.
Nếu để mấy thần linh Hắc Long Vương nhìn thấy một màn như vậy, khẳng định sẽ kinh ngạc ngay cả tròng mắt cũng rớt ra ngoài. Đoàn khí lưu trước kia, chính là độc quyền chỉ có Tiếu Ân mới có thể khống chế. Trừ phi là những đoàn khí lưu đã trải qua Tiếu Ân cải tiến, nếu không bất cứ kẻ nào cũng không thể tiến hành khống chế.
Tuy nhiên xem bộ dáng thoải mái hiện giờ của Day Ville, dường như không kém hơn biểu hiện của Tiếu Ân chút nào. Cự Ma Thần cũng giơ một tay ra, gia nhập vào hàng ngũ khống chế đoàn khí lưu. Hai người bọn họ sở dĩ có thể làm được điều này bởi vì bọn họ cũng giống như Tiếu Ân, đồng dạng nhận được tán thành của thời không hồng lưu.
Đương nhiên, có thể làm được điều này hoàn toàn là công lao của Tiếu Ân, nhưng cũng chỉ khi có được linh hồn giống với Tiếu Ân, mới có thể làm được việc này. Nếu không, trước khi Tiếu Ân tử vong, thời không hồng lưu không có khả năng thừa nhận thần linh nào khác.
Dưới sự liên thủ khống chế của ba vị chủ thần, trong toàn bộ khu vực vô số đoàn khí lưu bay nhanh xoay tròn. Những đoàn khí lưu vốn dày đặc kia đã sắp xếp chỉnh tề đối lập, giống như đoàn quân bay khỏi khu vực này. Chúng nó sẽ đi tới mấy khu vực bên ngoài tiến hành phòng thủ, nhằm ngăn cản bất cứ thần linh nào có khả năng tiến vào.
Vì một ngày này, Tiếu Ân đã mất rất nhiều tinh lực và thời gian ở trong thời không hồng lưu, cuối cùng làm cho số lượng đoàn khí lưu đạt tới một quy mô có thể nói là khủng bố. Hơn nữa sau đó trên mỗi một đoàn khí lưu đều lưu lại lạc ấn của mình và để Nhất Hào sử dụng quyền khống chế.
Lúc này, tất cả đoàn khí lưu đều ở dưới khống chế tinh chuẩn của Nhất Hào tiến hành phòng ngự thần linh có khả năng tiến vào trong thời không hồng lưu. Đây là bảo đảm lớn nhất cho hành động hôm nay của ba vị thần linh Tiếu Ân, cũng là vũ khí hùng mạnh nhất chỗ dựa trong tay hắn.
Một ngày sau, bên trong quầng sáng thời gian tràn đầy đoàn khí lưu, hơn nữa những đoàn khí lưu này bắt đầu chậm rãi dung hòa với nhau.
Giống như ngày xưa khi Tiếu Ân đuổi phần đông thần linh đi, những đoàn khí lưu này dưới sự khống chế của bọn họ, lại lần nữa dung hợp biến thành một bức tường khí mới tinh.
Chẳng qua so sánh với trước kia, uy năng của bức tường khí mới thành hình hiện giờ cũng đã vượt xa trước kia. Đừng nói là những phân thân chủ thần, cho dù bản thể chủ thần tiến đến, cũng chưa chắc có thể đột phá.
Đương nhiên mục đích của Tiếu Ân khi bố trí bức tường khí lưu này ngoại trừ phòng bị thần linh cấp bậc chủ thần, còn có một chút ý muốn ngăn cách tất cả khí tức khiến cho ngoại giới không đoán được bất cứ ý tứ gì.
Dù sao, ngay cả hắn cũng không nắm chắc có thể hấp thu toàn bộ năng lượng hùng mạnh trong nháy mắt phóng thích ra kia, hay là bị cỗ năng lượng này đột phá ba người bọn họ, thậm chí còn phá hỏng cả quầng sáng thời gian, đó mới là việc bi thảm nhất.
Chậm rãi, bức tường khí lưu cực lớn cuối cùng thành hình, từ sáu phương hướng dần dần hội họp, cuối cùng đã biến thành một vòng khí lưu cực lớn.
Sau khi hoàn thành tất cả những việc này, ba người Tiếu Ân liếc mắt nhìn nhau một cái. Ngay cả là thực lực đã đạt tới cảnh giới chủ thần, nhưng giờ phút này, trong mắt của mỗi một vị thần linh đều có một tia kích động.