Dưới loại tình huống này, Tiếu Ân cắn chặt hàm răng cố gắng chống đỡ. Hắn có một loại cảm giác, đó chính là một khi không kiên trì được, sợ là không chỉ có một chút tinh thần ý niệm này phải chịu ảnh hưởng, ngay cả bản thể tinh thần của hắn cũng phải bị ảnh hưởng mãnh liệt.
Thân thể của hắn có chút run rẩy, trong lòng thầm kêu khổ.
Cũng không biết tiểu mộc kiếm rốt cuộc là do vật gì luyện chế mà thành, sau khi rời khỏi phạm vi thủ hộ của Tiếu Ân mà dừng ở trong không trung lập tức hấp dẫn tới liên miên vô tận lôi điện đả kích. Mặc dù mỗi một đạo lôi điện màu tím cũng không lớn đến mức khiến người ta vừa nhìn thấy đã kinh tâm động phách, nhưng loại đả kích liên tục không ngừng nghỉ này cũng giống nhau khiến người ta khó có thể chịu được.
Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân ở trong lôi điện vô cùng vô tận này, giống như chiếc thuyền nhỏ trong sóng dữ, hơi chút vô ý chính là kết cục thuyền hủy người vong.
Nhưng sau khi trải qua sự tấn công của lôi điện hùng mạnh, tinh thần của Tiếu Ân trỏ nên tinh túy hơn, độ khế hợp (phù hợp) với tiểu mộc kiếm càng ngày càng mạnh.
Mười bảy, mười tám mười chính, hai mươi bốn...
Khi tiểu mộc kiếm hấp thu uy năng khổng lồ khó có thể tưởng tượng đã liên tiếp cởi bỏ tới hai mươi bốn đạo phong ấn, thì ngay cả Tiếu Ân ở bên cạnh bất cứ lúc nào đều có thể chịu khổ bị thương nặng cũng khó tránh khỏi có một tia kích động.
Sau khi hoàn toàn luyện hóa Viên Thuẫn và Tị Thủy Châu đã khiến cho Tiếu Ân hiểu được: Nếu như có thể tiếp xúc với tất cả phong ấn, thì cũng chính là có thể hoàn toàn luyện hóa thượng cổ thần khí vào bên trong bản thần vực của mình.
Bán thần vực của hắn hiện tại đã có tám thuộc tính bất đồng (khác nhau), nếu như có thể đem tiểu mộc kiếm cuối cùng cũng dung nhập vào trong đó, như vậy liền có thể tiếp cận đủ chín loại thuộc tính đỉnh phong rồi
Sau khi bán thần vực của một thần linh đạt tới chín loại, như vậy chỉ cần hắn có thể thành công chuyển hóa thành thần tính, thì bất kể cuối cùng hắn lựa chọn một hệ nào, đều có thể đủ trở thành một trong vài hũng mạnh nhật của một hệ đó.
Nhưng muốn ngưng luyện ra bán thần vực chín thuộc tính hùng mạnh nhất đối với người bình thường mà nói, quả thưc chính là một việc không có khả năng
Ngoại trừ viễn cổ thần linh, dường như cũng không có bao nhiêu người có thể làm được việc này.
Cự Ma thần có thể ngưng luyện chín loại hắc ám thuộc tính bất đồng, y dựa vào cũng không phải là cố gắng của bản thàn, mà là liên hợp của chín linh hồn và chín thần tính. Mặc dù thành tựu như vậy có chút mưu lợi, ở trên uy năng có khả năng có chút chênh lệch với cường giả đỉnh phong chân chính, nhưng tuyệt đối đã là dưới một người trên vạn người rồi.
Hơn nữa, nếu có ngày, Cự Ma thần có thể ở dưới cơ duyên xảo hợp đem chín loại thần tính chân chính dung họp thành một, như vậy thành tựu của hắn tuyệt đối sẽ không kém hơn bất cứ kẻ nào.
Mà giờ phút này, cơ hội ngàn năm khó gặp đang bày ra trước mắt Tiếu Ân, nếu như lúc này có thể cởi bỏ hai mươi lăm đạo phong ấn, như vậy đối với hắn mà nói, đã có khả năng chân chính ngưng luyện thành công chín loại thuộc tính, hơn nữa loại thuộc tính cuối cùng còn là tia chớp màu tím đáng sợ này.
Gần như là không cần nghĩ ngợi, Tiếu Ân liền lưa chọn nghênh nan (nghênh đón khó khắn) mà lên.
Đối với hắn mà nói, sự hấp dẫn của ngưng luyện chín loại thuộc tính thật sự là lớn đến mức không thể tin nổi.
Tầng tầng lớp lớp lôi điện dao động tẩy rưa tinh thần ý thức yếu ớt nhưng kiên định của Tiếu Ân.
Đạo tinh thần ý thức này nhìn như chỉ cần nhẹ nhàng sờ một cái, hoặc là thêm một chút lực, như vậy bất cứ lúc nào cũng có khả năng tan vỡ, nhưng bất kề biên độ tấn công của lôi điện mãnh liệt bao nhiêu cuối cùng vẫn như trước không thể khiến lực lượng tinh thần của Tiếu Ân từ đó mà đứt.
Thực ra tình trạng lúc này của Tiếu Ân tuyệt đối có thể nói là kiệt sức, hơn nữa còn là dốc hêt vốn liếng.
Đầu tiên, khi hắn đã không thể chịu đựng được, cả ba lần đề Nhất Hào cùng dung hợp triệt đề, đồng thời tiến vào trong hoàn cành thời gian dừng lại.
Ở trong hoàn cảnh này, Tiếu Ân mới xem như miễn cưỡng khôi phục một chút tinh thần lực, khiến cho loại mệt mỏi đến cực độ này được giảm bớt một chút.
Chịu đựng thiên lôi, chính là chịu đựng uy lực của thiên điạ, cho dù là uy áp của các thần linh cũng vĩnh viễn không thể so sánh được.
Vô Danh đã từng nói, nơi này là một trận đồ vĩ đại xảo đoạt công năng thiên địa, ở bên trong trận đồ này, thậm chí còn mất đi lực lượng của thần linh.
Mà tia chớp màu tím, chính là biểu hiện của loại lực lượng này.
Muốn đem loại lực lượng này như thuộc tính cá nhân dung hợp vào trong bán thần vực, tuyệt đối là ý tưởng độc nhất vô nhị (có một không hai), chẳng qua ngay cả là có thêm tiểu mộc kiếm làm vật dẫu cũng tuyệt đối không phải là một việc dễ dàng.
Lực lượng tinh thần của Tiếu Ân không ngừng được đề cao cảnh giới dưới sự gột rửa của lôi điện, dường như là có thêm vô số cường giả so với hắn còn cao hơn một bậc một mực dùng lực lượng tinh thần tiến hành tạo áp lực với hắn, áp bách không ngừng khiến hắn phản kháng đồng thời trường thành hợn
Loại cơ hội này có thể nói là ngàn năm khó gặp, cho dù là Tiếu Ân lúc ban đầu cũng tuyệt đối không nghĩ tới lại phát sinh tình huống như vậy.
Lôi điện màu tím bay về phía tiểu mộc kiếm đã càng ngày càng nhiều, sự hùng mạnh của năng lượng tích tụ trong tiểu mộc kiếm cũng đạt tới một trình độ khó có thể tưởng tượng.
Ðồng dạng, dường như bị ảnh hưởng bởi phong ấn của tiểu mộc kiếm không ngừng cởi bỏ, tia chớp màu tím từ trong hư không bay tới cũng càng ngày càng lớn.
Tia chớp từ lúc ban đầu chỉ dài không đủ nửa thước, chậm rãi biến thành một thước, hai thước, về sau thậm chí còn có siêu câp cự hình tia chớp vượt qua ba mươi thước giống như Hắc Toàn Phong.
Nhưng cho dù là tia chớp hùng mạnh như thế nào, lại vẫn như trước không thể làm cho tiểu mộc kếm hoản toàn phá tan một cửa cuối cùng kia.
Ðạo phong ấn thứ hai mươi lăm này giống như một tòa núi sừng sững cao vút, tòa núi lớn này giống như một cánh cửa, bất kể con sông phía trước hội tụ khổng lồ như thế nào đều không thể phá tan ngọn núi này.
Sắc mặt của Tiếu Ân mơ hồ trắng bệch, toàn bộ lực lượng tinh thần của hắn đã tập trung tới điểm cao nhất.
Đối mặt với lôi điện màu tím dường như càng lúc càng lớn kia, nếu như Tiếu Ân không có ý chí đã trải qua nhiều lần nguy hiểm trước kia đạt tới trình độ tuyệt đối kiện cường, như vậy giờ phút này chỉ sợ hắn đã phải lui lại.
Chỉ có điều, bên trong tiểu mộc kiếm muốn tích tụ năng lượng khổng lồ đến như thế cũng không phải là việc một sớm một chiều. Tiếu Ân biết, nếu như bỏ lỡ cơ hội lúc này, như vậy khả năng để tiểu mộc kiếm cởi bỏ đạo phong ấn cuối cùng kia chính là cực kỳ nhỏ bé, ít nhất trong vòng trăm năm thì hoàn toàn là một việc xa vời.
Hắn hít sâu một hơi, trong mặt có vẻ vô cùng kiên định. Trong mơ hồ hắn đã hạ quyết tâm, bất kể như thế nào hắn đều phải kiên trì đến một bước cuối cùng.
Đột nhiên, Tiếu Ân có phát hiện ngoài ý muốn, tia chớp màu tím cuối cùng lần đầu tiên dừng lại.
Vốn tia chớp màu tím đả kích không có chút khe hở nào, khiến Tiếu Ân kêu khổ thấu trời, không ngờ ở giờ khác này ngừng lại.
Nhưng không biết vì sao, trong lòng hắn lại không có nửa điểm thoải mái, ngược lại tràn đầy một loại cảm giác nguy hiểm, dường như có một loại năng lượng cực lớn thậm chí ngay cả thượng cổ ma quái do Nuo Weijia biến thành cũng khó có thể so sánh sắp sửa xuất hiện.
Hắn ngưng thần trầm khí, năng lượng lưu chuyền toàn thân, lực lượng tinh thần lại tập trung và hùng mạnh trước nay chưa từng có.
Ở trong chốn u minh hắn có một tia dự cảm.
Lôi điện màu tím đại biểu thiên địa chi uy (uy lực của trời đất) sắp tới, hơn nữa lần này còn vô cùng lớn.
Nếu như có thể chổng đỡ được một đạo này, thì không chỉ có tiểu mộc kiếm cởi bỏ được đạo phong ấn thứ hai mươi lăm, mà đồng thời ngay cả lực lượng tinh thần của hắn cũng đạt được một loại gột rửa giống như thoát thai hoàn cốt (lột xác).
Sau khi hai người kết hợp thậm chí còn có thể dung hợp trong nháy mắt.
Chỉ có điều, thu hoạch cực lớn cũng đồng thời đi theo nguy cơ lớn, nếu như không thể chịu được lôi điện màu tím sắp đến, như vậy chính là tiểu mộc kiếm tan vỡ, thực lực của hắn giảm sút, thậm chí là tinh thần ý thức toàn bộ tan vỡ, biến thành một người thực vật hoàn toàn, vĩnh viễn ở lại trong này.
Đây là một hồi đánh cuộc, lấy tiểu mộc kiếm và lực lượng tinh thần của Tiếu Ân làm tiền đặt cược để giành lây tiền đồ rực rỡ sau này.
Lúc này tạm dừng, giống như khoảnh khắc tối tăm trước bình minh cũng chính là chuẩn bị ngăn ngủi trước một kích cuối cùng, đương nhiên đây cũng có thể lý giải thành cơ hội thoát thân cuối cùng.
Chỉ cần Tiếu Ân lùi lại phía sau một bước, thu hồi tiểu mộc kiếm, như vậy hắn vẫn như trước là cao thù nắm giữ thiên đại uy năng.
Nhưng ý nghĩ này gần như chỉ lóe qua trong đầu hắn mà thôi, cũng đã bị hắn hoàn toàn loại bỏ.
Nếu như lúc này Tiếu Ân lựa chọn từ bỏ, như vậy một tia liên hệ như có như không không dễ dàng thành lập giữa hắn và tiểu mộc kiếm đã bị hắn tự tay chặt đứt, hơn nữa về sau cũng sẽ không thể liên hệ được.
Tinh thần ý niệm mà hắn tân tân khổ khổ ẩn nấp vào bên trong tiểu mộc kiếm, ngoại trừ chỉ huy mộc kiếm, cũng chưa từng không có ý nghĩ đồng cam cộng khổ gíup đỡ nó chống đỡ một chút lôi điện tấn công.
Sự ăn ý giữa thanh tiểu kiếm thông linh này và Tiếu Ân đã đạt tới một trình độ không hề là hai ý niệm, cho nên đã đến khoảnh khắc này, đã không chấp nhận được Tiếu Ân lùi bước mà thất bại trong gang tấc.
Chậm rãi, không gian phía trước đã xảy ra run rẩy cực lớn, đây là dấu hiệu ngay cả không gian cũng phải làm vào sụp đổ.
Trong lòng Tiếu Ân dâng lên một mảnh hàn ý, rốt cuộc là uy năng hùng mạnh đến mức nào mới có thể tạo ra áp lực mãnh liệt bậc này.
Ngay trong khoảnh khắc ý niệm này mới lóe lên trong đầu hắn, hắn rốt cuộc đã thấy rõ ràng...
Một đạo lôi điện màu tím cực lớn liếc mắt một cái không thấy giới hạn đã phá không mà tới, ngay tại khoảnh khắc xuất hiện đã đi tới phía trước thân của tiểu mộc kiếm.
Thời gian trong khoảnh khắc này dường như ngừng lại.
Khi nhìn thấy một cảnh tượng hùng vĩ như thế này, ngay cả Tiếu Ân cũng sởn tóc gáy, hắn lập túc không cần nghĩ ngợi liên tiến vào trong cảnh giới thời gian tạm dừng.
Nhưng ở trong cảnh giới này, đại não của Tiếu Ân lại đang suy xét cực nhanh.
Ở trên người hắn cũng bộc phát ra bán thần vực lực lượng hùng mạnh, loại năng lượng này lấy tốc độ so với tia chớp còn nhanh hơn đến phía trước của tiểu mộc kiếm.
Đương nhiên đây là bởi vì bản thân Tiếu Ân đang ở trong thời gian tạm dừng mới có thể làm được điểm này, nếu không cho dù ý niệm ở trong đầu của hắn có nhanh hơn nữa cũng đừng mơ tưởng nhanh hơn được tốc độ của một kích này.
Đây là nỗ lực cuối cùng của Tiếu Ân, không thành công cũng thành nhân.
Mãi đến giờ khắc này, tâm tư trong suốt như nước kia của Tiếu Ân cũng nhộn nhạo mở ra, đem tất cả đều phản ứng rõ ràng ở trong tâm linh, hắn mơ hồ cảm nhận được một tia ý thức mỏng
Một tia ý thức này cũng không sinh ra trí tuệ chân chính nhưng lại mang đến cho Tiếu Ân rung động cực lớn, bởi vậy trong nháy mắt hắn hiểu được, đây chính là kiếm hồn trong tiểu mộc kiếm nó đang hướng về phía mình biểu đạt lòng biết ơn của nó. Loại thân thiết và ỷ lại này khiến Tiếu Ân biết, khi hắn quyết định cùng với tiểu mộc kiếm cộng đồng nghênh đón một kích cuối cùng, hắn cũng đã đạt được tán thành của kiếm hồn trong tiểu mộc kiếm.
Đây là tán thành chân chính, cũng chứng tỏ từ nay về sau có thể đem tiểu mộc kiếm làm như một phần tử của mình
Cái miệng của hắn trên ra một ý cười vui vẻ, chỉ cần có được kết quả này, như vậy hắn đã không lo không sợ.
Tiếng nổ vô cùng vô tận kia không ngừng truyền đến, sau khi lĩnh vực lực lượng của Tiếu Ân kiên trì được nửa giờ không ngờ đã có dấu hiệu tán loạn.
Đây chính lả bán thần vực lực lượng của tám thuộc tính, nhưng ở trước mặt của tia chớp cưc lớn này, bán thần vực lực lượng của hắn mặc dù không đến mức bị đối phương nháy mắt đánh thành than, nhưng tuyệt đối không thể chông đỡ được thời gian quá dài.
Ngay khi Tiếu Ân đau khổ chống đỡ, thì một đạo tử quang (tia sáng màu tím) chợt lóe lên, tiểu mộc kíếm không ngờ bắn ra một đạo hào quang gia nhập vào trong bán thần vực lực lượng của Tiếu Ân.
Bán thần vực lực lượng lại một lần nữa xảy ra biến hóa nào đó, đem cỗ năng lượng này từng chút một luyện lên.
Tia chớp cực lớn cuồn cuộn không ngừng đả kích phía trước lĩnh vực lực lượng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ ở dưới áp lực cực lớn.
Tiểu mộc kiếm đột nhiên biến mất ở tại chỗ, ngay sau đó khi nó xuất không ngờ đã ở phía trước lĩnh vực lực lượng, một mình chống lại lôi điện lớn tới cực điểm kia.
Sau đó, dưới ánh mắt của Tiểu Ân, tiểu mộc kiếm biến thành nhiều đốm nhỏ, hoàn toàn bị lôi điện cực lớn phá hủy.
Nhưng ngay trong khoảnh khắc tiếu mộc kiếm tan vỡ, tất cả tinh quang đến giống như chim quay về tổ dung nhập vào bên trong lĩnh vực lực lượng.
Lôi điện còn sót lại vẫn như trước tích tụ lại, lại một lần nữa bảo trì áp lực cực lớn đối với bán thần vực lực lượng của Tiếu Ân.
Chỉ có điều trong lòng Tiếu Ân lúc này đã vui sướng giống như phiên giang đảo hải (sông cuộn biển gầm), hắn nhìn lôi điện phía trước trong mắt ánh lên thần sắc vô cùng kiên định.
Bán thần vực lực lượng của hắn đã bắt đầu biến hóa rất nhò, một cỗ khi tức màu tím nhàn nhạt sau khi lóe lên mấy lằn trong bán thần vực lực lượng, đã hoàn toàn dụng hợp vào trong bán thần vực lực lượng.
Lập tức ở trên người hấn nổi lên hào quang cực lớn, lĩnh vực lực lượng cửu trọng (chín thuộc tính) của hắn đã hoàn toàn ngưng luyện thành công.
Nhìn lôi điện cực lớn phía nước, trong lòng Tiếu Ân một mảnh bình tĩnh.
Bán thần vực lực lượng mặc dù vẫn đồng dạng là bán thần vực lực lượng, nhưng trong khoảnh khắc khi ngưng luyện thành cửu trọng (chín thuộc tính), Tiếu Ân 1iền hiểu được, loại bán thần vực lực lượng này đã khác hẳn với trước kia
Ðối mặt với tử điện còn sót lại vẫn như trước nhìn không thấy cuối kia, Tiếu Ân giơ một bàn tay ra, bình thường đẩy một cái ra ngoài.
Trong khoảnh khắc này bán thần vực lực lượng biểu hiện ra uy năng cực lớn chân chính của nó. Mặc dù ở trong phạm vi bao phủ của bán thần vực vẫn có tiếng sấm tia chớp như thế.
Sắp tới ngày tận thế, nhưng Tiếu Ân lại có thể cảm ứng được rõ ràng, bán thần vực của hẳn ở dưới sự áp bách của tử điện không những không co rút lại, ngược lại đang từng chút một hướng ra phía ngoài mà khuếch tán.
Trong lòng hắn đột nhiện khẽ động nhưng điện quang trên mặt ngoài này đột nhiện biến mất.
Năng lượng khổng lồ giống như dòng nước chày vào trong bán thần vực của Tiểu Ân, sau đó lại không ngừng trở thành động lực hùng mạnh duy trì vòng bảo hộ bên ngoài.
Hấp thu năng lượng, nén ép, lại lần nữa phóng thích, quá trình này không ngờ khiến Tiếu Ân làm thuận buồm xuôi giớ như thế, giông như trước đây cũng đã trải qua ngàn vạn lần thử nghiệm.
Dưới tình huống như vậy, ngay cả tia chớp màu tím kia có lớn hớn nữa cũng đừng mơ tưởng làm Tiếu Ân bị thương một chút.
Bởi vì kháng cự lực lượng của tia chớp cũng chính là lực lượng đến từ tia chớp, Tiếu Ân chắng qua chi là tá lực đả lục (mượn lực đánh lực) mà thôi.
Có thể làm được tất cả những việc này đều có quan hệ với Tị Thủy châu và tiểu mộc kiếm
Chính là bởi vì ở trong chín đại thuộc tính của Tiếu Ân có hai dạng năng lực đặc biệt này, cho nên mới có thể làm được thu phóng tự nhiên đối với năng lượng tử điện.
Nếu đổi hắn thành nhân vật khác, cho dù là Odin Lage thần vuơng tự mình tới, cũng không dám học tập Tiếu Ân làm ra hành động thô lô như vậy.
Áp lực của điện sau khi duy trì suốt một giờ, Tiếu Ân mới cảm thấy trong đó có một chút dấu hiệu yếu bớt, sau đó chậm rãi hắn nhìn thấy cái đuôi của tử điện.
Ở trong không gian này sau khi hắn chặn được một tia chớp cực lớn như vậy, đã đoạt được thu hoạch phải lớn hớn rất nhiều so với tưởng tượng
Nhẹ nhàng vỗ quần áo một cái, nghĩ tới trước khi ngưng luyện ra thuộc tính thứ chín, bị những tia chớp này biến thành thần hồn điên đảo, mấy lần đến kém một chút là không đối phó được. Nhưng sau khi hắn ngưng luyện ra thuộc tính thứ chín, những tia chớp này ở trong mắt của hắn, đã rất khó tạo thành uy hiếp gì đối với hắn nữa.
Chậm rãi đứng lên, Tiếu Ân bước ra một bước trong hư không năng lượng xung quanh, người hắn bãt đầu thay đổi, năng lượng của chín loại thuộc tính khác nhau bay múa xung quanh người hắn.
Khí tức âm trầm của Vong linh, hư vô mà mịt của ảo thuật, uy lực vô cùng lớn của nguyện tố triệu hoán, quang minh chính đại của hoàng kim hệ, còn có năng lượng sát lục ảnh hưởng đến ý chí và tâm tính, lại thêm biến hóa khôn lường của năng lượng không gian hệ.
Chính là sáu loại năng lượng này ngay từ đầu đã dung hợp thành sáu thuộc tính của lĩnh vực lực lượng, xây dựng nền móng vững chắc nhất cho Tiếu Ân.
Sau đó, một cỗ năng lượng trùng điệp như núi cao không thể phá vỡ dung nhập vào trong đó, khiến cho lĩnh vực lực lượng biến thành ngưng thực trầm trọng.
Một cỗ năng lượng thanh đạm phiêu lưu bất định hình thành một hạt chau màu trắng nhẹ nhàng lơ lửng trên đỉnh đầu Tiếu Ân
Khi tinh thần ý niệm của Tiếu Ân tiếp xúc với nó, đã cảm ứng được tin tức khổng lồ trong đó.
Trên mặt hiện lên vẻ giật mình, Tiếu Ân có nhận thức tâm đắc đổi với Tị Thủy Châu, thì ra tác dụng của nó cũng không chỉ đơn thuần là xua tan, năng lực hấp thu và phóng thích, còn có được một loại năng lực truy tung và tiêu trừ tung tích.
Loại năng lực truyền thừa thượng cổ bí pháp này, tự nhiên có chỗ hùng mạnh trong đó, Tiếu Ân thậm chí còn nắm chắc sử dụng năng lực tiêu trừ tung tích trong đó đề tránh né truy tung của một số thần linh.
Đương nhiên, loại năng lực truy tung này xem ra cũng không nhỏ, chỉ cần có một tia năng lượng manh mối lưu lại, như vậy mặc cho đối thu chạy tới chân trời góc biển, Tị Thủy Châu cũng có thể tìm thấy hắn trong bất cứ địa phương nào.
Vừa lòng gật đầu một cái, Tị Thủy Châu đã dung nhập vào trong lĩnh vực lực lượng của Tiếu Ân.
Tám loại năng lượng khác nhau cuồn cuộn không ngừng trong lĩnh vực lực lượng, hình thành một thứ cực lớn giống như phong quyền vân (lốc xoáy) nắm giữ lực lượng hùng mạnh.
Mà ngay sau đó, áp lực khổnglồ từ trong cơ thể Tiếu Ân lại một lần nữa xuất hiện, trên tiểu mộc kiếm lóe lên quang điện màu tím giống như lôi đình phích lịch (sấm chớp sét đánh) nhảy vào trong bán thần vực.
Sau khi hơi run rẩy một chút, bán thần vực cuối cũng nổ tung ra, tất cả năng lượng đều hóa thành những đốm nhỏ, giống như một vụ nổ đem tất cả mọi thử đều nổ thành nguyên tử, nổ thành hạt.
Chỉ trong nháy mắt như vậy, tất cả năng lượng vỡ vụn ra lại một lần nữa ngung tụ lại, hình thành một tổ hợp mới.
Bán thần vực chín thuộc tính của Tiếu Ân cuối cùng tại khoảnh khắc này mới chính thức đại công cáo thành.
Bán thẩn vực mới thành hình không còn có nhan sắc khác, hoàn toàn hiện thành bán thần vực không có sắc thái.
Chỉ có điều theo tâm ý của Tiểu Ân bất cứ lúc nào cũng có thể bày ra uy năng của các loại thuộc tính, mà lợi hại nhất trong đó, không thể nghi ngờ chính là tia chớp màu tím của tiểu mộc kiếm luyện hóa.
Chỉ cần tâm niệm của Tiếu Ân khẽ động bán thần vực của hắn sẽ chuyển hóa thành lôi đình thiểm điện (sấm sét tia chớp) màu tím, mặc dù phạm vi không có khả năng khoa trương giống như bán thẩn vực của ngụy thần bình thường, nhưng kéo dài trong vòng mười dặm vẫn miễn cưỡng có thể làm được.
Cũng có thể nói, Tiếu Ân chỉ còn có thể đem hoàn cảnh của địa phương trong vòng mười dặm trong thời gian nhất định biến thành loại lôi điện đan xen này, có thể làm được một bước này, cũng đã tiếp cận vô hạn thần vực chân chính rồi.
Trong lòng Tiếu Ân mơ hồ có một ý nghĩ.
Có lẽ, thời gian nhóm thần hỏa của hắn cũng sắp tới rồi.
Khinh xảo (nhẹ nhàng và khéo léo) đáp xuống phía trên tảng đã màu đen, Tiếu Ân có chút hưng phần khó có thể kiềm chế chậm rãi ngồi xuống, thuận tay để thượng cổ ma khí kia ở một bên, hắn muốn bình tâm tĩnh khí hồi tường lại một lần cảm ngộ vừa rồi.
Nhưng còn không chờ hắn bắt đầu hành động, đã cảm thấy một tia khí tức cổ quái tồn tại.
Hai cánh tay màu đen thình lình từ dưới mặt đất thò ra, đó là hai cánh tay to tối đen vô cùng, trong đó một cánh tay giống như tia chớp nắm chặt lấy thượng cổ ma khí mà Tiếu Ân vừa buông xuống, tốc độ cực nhanh, ngay cả Tiếu Ân cũng không kịp ngăn cản.
Trong lòng Tiếu Ân cười lạnh một tiếng, mặc dù hắn cũng không biết chủ nhân của hai bản tay to này là ai, nhưng phỏng chừng người này cũng không biết thuộc tính của thanh thượng cổ ma khí này, thứ này sao có thể lấy tay đụng vào.
Chỉ có điều, vượt ngoài ý liệu của Tiếu Ân chủ nhân của hai bàn tay này trong nháy mắt khi tiếp xúc với thượng cổ ma khí dường như hơi chút run rẩy, nhưng cũng chỉ là như thế, sau đó kiện thượng cổ ma khí này đã biến mất ngay trước mắt của Tiếu Ân. Với linh giác của Tiếu Ân lúc này, tư nhiên nhìn ra được kiện thượng cổ ma khí đã bị người này thu vào trong cơ thể.
Sau khi sửng sốt một lát, Tiếu Ân lập tức phản ứng lại, cũng rõ ràng chủ nhân của hai bàn tay này là ai, Nuơ Weijia, cũng chỉ có người này mới có thể làm được điểm này trong thời gian ngắn như vậy.
Đương nhiên, đây là cái giá nặng nề mà hắn phải trả, sau khi biến thành thượng cổ ma quái mới có thể làm được.
Tiếu Ân tức giận hừ một tiếng, không cần nghĩ ngợi một tay chém ram bán thần vực lực lượng chín loại thuộc tính vừa mới ngưng tụ mà thành phóng về phía đối phương giống như tia chớp.
Trong cỗ năng lượng này của hắn vừa có cương nhu, lại đồng thời có hấp lực (lực hút) của Tị Thủy Châu, năng lực phòng ngự của Tiểu Viên thuẫn và tốc độ của tia chớp màu tím, uy năng hơn xa so với ngày xưa khi vừa mới ngưng tụ.
Bán thần vực thuộc tính phải hùng mạnh hơn không biểt bao nhiêu lần.
Chẳng qua chủ nhân của hai bàn tay kia hiển nhiên là đã sớm chuẩn bị, thân thể của hắn không ngờ cứ như vậy tiến nhập vào bên trong tảng đá màu đen, chỉ dựa vào hai bàn tay to ứng phó Tiếu Ân.
Trong khi một bàn tay nắm được thượng cổ ma khí, tay kia lại chộp về phía Tiếu Ân, lực lượng của song phương ở trong nháy mắt này đã hung hăng va chạm với nhau.
Giống như trời long đất lở, năng lượng cực lớn kia trong nháy mắt khi va chạm đã đạt tới đỉnh, thân thể của Tiếu Ân khẽ run lên, bay ngược lại phía sau giống như diều đứt dây.
Trong lòng hắn rùng minh, lúc này mới nhớ tới thân phận của đối phương Nuo Weijia hắc ám chi thần bậc trung, hơn nữa còn là tên biến dị thành thượng cổ ma quái, cho dù là Dike Stan chiếm được lực lượng thần vực của Odin Lage cũng không thể giành được ưu thế trong chiến đấu.
Mặc dù bán thần vực lực lượng chín thuộc tính của Tiếu Ân đã đại thành, nhưng đối mặt với nhân vật như vậy,làm sao có thể dễ dàng nói thắng.
Nhưng ngay khi Tiếu Ân bị cỗ lực lượng hùng mạnh kia đánh bay khỏi tảng đá kỳ dị, thì chủ nhân của song thủ kia cũng đồng dạng không hơn gì.
Ðặc biệt là cánh tay va chạm với ngụy thần vực lực lượng của Tiếu Ân, sau khi ngưng rút một chút ở trên không trung liền ầm ầm nổ tung, hóa thành hắc khí đầy trời.
Một thanh âm rống giận vang vọng khắp trời đất, một bóng người bị hắc ám bao phủ xuât hiện phía trên cự thạch, hắn không chút do dự chặt đứt cánh tay đó.
Trong bóng đêm, một đôi mắt lập lòe, ánh mắt tràn ngập oán độc và sợ hãi gắt gao tập trung ở Tiêu Ân.
Hai mắt của Tiếu Ân nhướng lên, hắn đột nhiên phát hiện, mình dường như cũng không bị rơi xuống hạ phong.
Lần giao phong này, mình chẳng qua là bị đẩy lui mà thôi, mà đối phương lại phải chặt đứt một tay, hai bên ai chiếm ưu thế thì không cần nghĩ cũng biết. Hơn nữa nhìn trên cánh tay cụt tổn hại không chịu nổi kia lóe lên một tia hào quang màu tím, lập tức khiến Tiếu Ân hiểu được, loại quang điện màu tím này có tác dụng trí mạng đối với loại thượng cổ ma quái chi thể (thân thể của thượng cổ ma quái) của Nuo Weijia.
Chỉ đối mắt nhìn nhau một cái, Tiếu Ân lập tức vọt mạnh tới, vứt bỏ hoàn toàn những lo lắng lúc đầu, bán thần vực lực lượng lại che trời phủ đất điên cuồng đè ép về phía đối phương.
Nhưng ngay khoảnh khắc này, Nuo Weijia không ngờ lại làm ra một việc mà không ai nghĩ đến, hắn chẳng những không cứng rắn xông lên giống như gặp được Dike Stan, ngược lại thân mình trầm xuống cứ như vậy ẩn vào trong tảng đá lớn màu đen, biến mất vô ảnh vô tung.
Tiếu Ân thân đang ở giữa không trung, tinh thần ý niệm gắt gao tập trung Nuo Weijia tiến vào trong tảng đá, muôn thông qua mặt sau của tảng đá rời đi.
Nếu như là trước thì Tiếu Ân cắn bản là không có khả năng lấy tinh thần ý niệm tập trung một vị thần linh như vậy.
Nhưng sau khi trái qua gột rửa của lôi điện màu tím, lực lượng tinh thần của Tiếu Ân đã tiến vào một bậc thang mới.
Nuo Weijia ngay từ đầu không xuất hiện, quả thực là kết quả tính toán của đối phương những một khi để Tiếu Ân tập trung như vậy, thì cho dù là nhân vật lợi hại hơn nữa cũng đừng mơ tưởng dễ dàng thoát khỏi.
Bán thần vực lực lượng không có chút tạm dừng, lực lượng ẩn chứa bên trong ngược lại càng thêm khổng lồ, ầm một tiếng nổ vang lên, cả tảng đá đang lơ lửng trong không trung kia sau khi hơi dừng một chút liền ầm ầm vỡ vụn.
Lực lượng của Tiếu Ân ờ trong nháy mắt này đã xâm nhập vào khắp các ngõ nghách của hắc thạch cực lớn, ngay cả Nuo Weijia ở trong đó cũng không có ngoại lệ đã bị công kích mãnh liệt tới cực điểm.
Ở dưới khống chế cố ý của Tiếu Ân bán thần vực lực lượng cũng không đơn giản chỉ là công kích theo một hướng, mà là công kích từ bốn phương tám hướng muốn vây khốn chặt chẽ Nuo Weijia. Dưới tình huống như vậy, chỉ cần vị thần linh hắc ám hệ này có một chút do dự, sẽ đều rơi vào trong bán thần vực đã thoát thai hoán cốt này của Tiếu Ân.
Nhưng phản ứng của Nuo Weijia chính là nhanh không thể tin được, ở trong lòng hắn dường như cũng không gộp chung Tiếu Ân với những phàm nhân khác, đó là bởi vì hắn chính mắt nhìn thấy uy năng của Tiếu Ân bày ra khi đối phó lôi điện màu tím.
Lôi điện màu tím, uy năng ngay cả là thần linh cũng không dám chống lại, không ngờ một chút cũng không làm gì được Tiếu Ân, từ khoảnh khắc đó, tâm tư muốn tập kích giết chết Tiếu Ân của hắn đã phai nhạt rất nhiều.
Mặc dù thượng cổ ma khí bị Tiếu Ân ăn cắp, hon nữa không hiểu vì sao lại tiến vào không gian trong truyền thuyết này khiến hắn vô cũng căm tức, nhưng hắn cũng không có điên. Cho nên sau khi trộm lại được thượng cổ ma khí và tiếp xúc một chút với Tiếu Ân, xác định đối phưong có được năng lực không chế tia chớp màu tím, hắn đã quyết định vứt bỏ tự tôn của thần linh, quyết tâm nhanh chóng rời đi.
Thần linh là kiêu ngạo, nhưng thần linh càng là cao thủ xem xét thời thế. Thần linh nào không phải trải qua ngàn vạn năm khổ tu mới thành công châm thần hỏa, ở trong những việc của bọn họ đã làm tuyệt đối sẽ không xuất hiện chuyện đi làm một số việc không kết quả.
Cho nên khi cảm thụ được áp lực đến từ bốn phương tám hướng kia, Nuo Weijia căn bản là chưa từng có chút do dự, mà trực tiếp bay từ trong tảng đá ra, lấy tốc độ nhanh nhất bay vào trong hư không che kín tia chớp màu tím.
Bóng đen của hắn hóa thành một tia chớp màu đen, lấy tốc độ cũng không kém hơn lôi điện màu tím chút nào bay nhanh đi.
Sắc mặt của Tiếu Ân xanh mét, hắn trăm phưong nghìn kế trộm được thượng cổ ma khí cầm còn chưa ấm tay, cũng đã bị người tạ trộm ngược lại, cỗ tà hỏa trong lòng kia cũng không cần phải nói rồi.
Sớm biết giữa vật này và Nuo Weijia có một loại liên hệ thần bí, nhưng hắn cũng không nghĩ đến Nuo Weijia lại cùng hắn truyền tống tới không gian này, bởi vì xác suất thật sự là quá nhỏ, cho nên hắn cũng chưa từng nghĩ đến, chẳng ngờ kết quả cuối cùng lại là như vậy, hắn làm sao đồng ý bỏ qua như vậy.
Tinh thần ý niệm vô hạn chế dẫn xuất mở ra, bản thể của Tiếu Ân đồng dạng hóa thành một đạo thiểm điện, đuổi theo đối phương như bóng với hình.
Tiếu Ân cũng không phát hiện, khi hắn mở tốc độ đến nhanh nhất, cả người hắn đều có biến hóa thần kỳ.
Từ bên ngoài nhìn lại, hắn dường như đã hóa thân thành một đạo lôi điện màu tím cực lớn, tùy tâm sở dục xuyên hành (đi qua tùy theo ý mình) ở trong không gian này. Trên đường gặp phải mấy tia chớp còn lại không ngờ không có một tia nào có ý đồ công kích hắn, cho dù là ngẫu nhiên chạm phải một đạo thiểm điện trong đó, chẳng qua cũng là vang lên một tiếng roẹt liền không hề trở ngại.
Ở bên trong không gian này, Tiếu Ân không ngờ đã đề cao tốc độ lên một trình độ lớn nhất, thậm chí còn nhanh hơn một bậc so với hắc sắc điện quang (ánh chớp màu đến) Nuo Weijia.
Theo khoảng cách thu hẹp, bán thần vực lực lượng trên người Tiếu Ân càng bành trướng lợi hại hơn, đặc biệt xung quanh người không ngờ lóe lên một chút lôi điện màu tím, càng tăng khi thế của hắn lên cực mạnh.
Ðột nhiên, Nuo Weijia ở phía trước không bỏ chạy nữa, mà xoay người lại, mặt quay về phía Tiếu Ân, từ trên người hắn nổi lên thần vực màu đen dày như núi.