Nhanh chóng xoay người, Phong Tường Thuật ở một khắc này xuất hiện trên người của tên hắc quỷ pháp sư kia. Hắn muốn lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn. Về phần hai đồng bạn trên mặt đất kia, hắn đã căn bản là đành phải bỏ mặc vậy.
Tuy nhiên ngay lúc này, hắn đột nhiên phát hiện, phong hệ nguyên tố xung quanh đang được hắn sử dụng lại tiêu tán không hiểu ra sao. Giống như là có một lực lượng còn cường đại hơn khiến ma lực của hắn không thể phát huy ra tác dụng gì.
Nếu nói vừa rồi hắn còn nắm chắc chạy trốn được. Vậy giờ khắc này, sắc mặt hắn lập tức trở nên sầu thảm. Sau khi kinh hộ một câu, trong ánh mắt của hắn nhìn về phía Tiếu Ân lập tức tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng.
Ở quanh người Tiếu Ân xuất hiện một cái Tật Phong Thuật. Ma pháp đơn giản nhất trong thế giới ma pháp ở trong mắt tên hắc quỷ pháp sư kia lại giống như trở thành pháp thuật khủng bố nhất.
Bởi vì đây cũng không chỉ là một cái Tật Phong Thuật, mà là hơn ba mươi cái Tật Phong Thuật trong vòng một giây lấy phương thức chất chồng nhanh chóng ngưng hợp lại.
Chất chồng hơn ba mươi cái Tật Phong Thuật đối với ma đạo sĩ mà nói, cũng không phải là một chuyện quá mức khó khăn. Nhưng có thể trong vòng một giây làm được điều này, như vậy ở trong tất cả ma đạo sĩ cũng là phượng mao lân giác, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nếu ba người Pohl Walde trong lúc này có thể nhìn thấy biểu hiện của Tiếu Ân, như vậy bọn họ tuyệt đối sẽ không còn tâm tư khinh miệt hắn nữa. Bấm tay bắn ra, đạo Tật Phong Thuật này lập tức bay đi, nháy mắt đã đánh phá ma pháp phòng vòng phòng hộ của hắc quỷ pháp sư.
Nhưng ngay khi tên hắn quỷ pháp sư kia nhắm mắt chờ chết, đạo Tật Phong Thuật này lại đột nhiên nổ tung. Hắn chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, thân hình lung lay mấy cái, rốt cuộc không kiên trì được ngã xuống.
Tiếu Ân đưa hắn tới bên cạnh hai hắc quỷ pháp sư lúc trước. Sau khi lấy ra sợi tóc, bắt đầu sử dụng phương thức tinh thần giao lưu tiến hành hỏi cung.
Một lát sau, Tiếu Ân thất vọng thu hồi sợi tóc.
Tuy rằng người này tu vi đã đạt tới trình độ đại ma pháp sư nhưng rất hiển nhiên, chuyện hắn biết đến cũng không nhiều. Và cũng giống như hai tên hắc quỷ pháp sư kia, căn bản là không hiểu được những pháp sư cao cấp vì sao muốn thu thập cao cấp vong linh sinh vật.
Tiếu Ân bất đắc dĩ thở dài một tiếng, xem ra chỉ có trên người của hắc quỷ pháp sư càng cao cấp, mới có thể tìm được đáp án chân chính.
Chỉ có điều một khi nghĩ đến người mình sẽ đối phó có thể chính là hắc quỷ pháp sư cấp bậc ma đạo sĩ, trong lòng Tiếu Ân lại có vài phần khẩn trương.
Loại đối kháng trình độ này, vẫn còn là lần đầu tiên gặp phải đây.
Mặc dù ở trong dãy núi Ishtar, hắn dọa lui màn sương đen thần bí đến từ trong thung lũng sương mù kia, nhưng đó là công lao của Tiêu Dung Thuật, một loại pháp thuật đặc thù. Mà lúc này hắn lại muốn bắt sống một tên ma đạo sĩ hắc quỷ pháp sư, đây gần như chính là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Khẽ lắc lắc đầu, Tiếu Ân đã quyết định, giao thủ một lần với hắc quỷ pháp sư rồi nói sau. Về phần có thuận lợi bắt sống hay không, nói thật, hắn cũng không ôm nhiều hy vọng.
Không lâu sau, một đạo lực lượng tinh thần từ phía xa tìm tòi qua đây.
Khóe miệng Tiếu Ân lại lần nữa tràn ra một tia mỉm cười. Xem ra phương pháp ôm cây đợi thỏ của mình đã có hiệu quả. Đồng bạn và viện quân được hắc quỷ pháp sư triệu hoán rốt cuộc đến đây.
Tuy nhiên, vẻ tươi cười trên mặt Tiếu Ân trong nháy mắt đã đọng lại, và chuyển thành cười khổ.
Bởi vì hắn đã cảm ứng được, đối phương không chỉ có hai người. Hơn nữa càng đáng sợ chính là, hai người này không ngờ đều là tồn tại cấp bậc ma đạo sĩ.
Trong lòng thở dài một tiếng, vận khí của mình thật sự là quá kém, không ngờ ngay cả hai ma đạo sĩ đều có thể gặp phải.
Những ma đạo sĩ tồn tại đứng đầu trong thế giới ma pháp, đa số là người tâm cao khí ngạo, phần lớn là độc hành, có rất ít người lại kết thành đoàn đội.
Sau khi Tiếu Ân và Yidikalun đi tới Vong Linh đảo, chính là bởi vì ba người Pohl Walde lộ vẻ khinh thường, cho nên Tiếu Ân lập tức phẩy tay áo bỏ đi.
Đây chính là kiêu ngạo và tự tôn của ma đạo sĩ. Cho dù là khi đối mặt với ba cường giả như Pohl Walde, cũng đồng dạng là như vậy.
Cho nên trước đó Tiếu Ân căn bản là không nghĩ đến, lại có thể gặp hai ma đạo sĩ một lần.
Tuy rằng hắn rất có tự tin đối với bản thân nhưng còn không cuồng vọng đến mức một lần đối phó hai cao thủ đồng cấp. Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng hắn không khỏi có chút do dự.
Chẳng qua cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, hắn cũng đã hạ quyết tâm. Tốt xấu gì cũng phải thử một chút với những người này, xem xem thực lực của mình rốt cuộc đạt tới trình độ nào.
Một khi đã hạ quyết tâm, tâm thần lập tức ngưng tụ cao độ. Tinh thần ý thức của hắn dường như là đột nhiên tiến vào trong một thế giới huyền diệu, ném tất cả cảm xúc phức tập ra khỏi đầu.
Ở trong mắt hắn đã không còn tình cảm gì. Nhất Hào nhanh chóng cùng tinh thần của hắn hòa hợp thành một thể. Dưới áp lực của địch nhân cường đại trước mặt, dung hòa của Tiếu Ân và Nhất Hào trở nên triệt để hơn bao giờ hết.
Lúc này, Tiếu Ân dường như đã biến thành Nhất Hào, biến thành một người máy từ đầu tới chân.
Số liệu vô cùng vô tận di chuyển trong đầu Tiếu Ân, hai ma đạo sĩ kia mỗi một bước tới gần, lưu lượng của số liệu cũng tăng lên rất nhiều.
Nhưng cho dù là ở bên trong số liệu phô thiên cái địa (che trời phủ đất) này, Tiếu Ân vẫn có thể nắm hết thảy ở trong tay.
Trên người hắn không có nửa điểm năng lượng dao động. Tuy nhiên lại tự nhiên có một loại khí thế khiến người khác nhìn không thấu đang dần dần bao phủ.
Rất nhanh, hai tên hắc quỷ pháp sư cấp bậc ma đạo sĩ kia rốt cuộc xuất hiện phía sau tảng đá lớn. Bọn họ cũng thấy được ba tên pháp sư cấp thấp nằm trên mặt đất. Tuy nhiên ánh mắt của bọn họ gần như chỉ liếc một cái rồi không chú ý chút nào nữa.
Bởi vì lực chú ý của bọn họ đều bị Tiếu Ân hấp dẫn lại.
Bằng vào thực lực cường đại của ma đạo sĩ, bọn họ đều có thể cảm ứng được lực lượng cường đại ẩn chứa trong cơ thể Tiếu Ân. Nhưng càng khiến bọn họ cảm thấy khẩn trương chính là, khi đối mặt với Tiếu Ân, đặc biệt khi đối diện với cặp mắt bình tĩnh dường như không có một chút cảm tình nào của hắn, trong lòng bọn họ liền khó có thể kiềm chế được một loại hoảng sợ cực lớn đang nổi lên.
Loại hoảng sợ này đối với bọn họ mà nói, thực ra cũng không xa lạ. Bởi vì khi bọn họ đứng dưới thần tượng cực lớn kia cũng đã có cảm giác cùng loại. Đó là một loại áp lực cường đại khi đối diện thần linh, không nghĩ đến ở chỗ này lại để bọn họ cũng có cảm thụ cùng loại.
Ánh mắt của Tiếu Ân tập trung hai tên hắc quỷ ma đạo sĩ trước mắt.
Thực ra ở trong mắt những người trên đại lục của Tiếu Ân, hình dạng của những hắc quỷ pháp sư đều không khác nhau nhiều. Trừ phi ở chung trong thời gian dài, nếu không thật sự rất khó phân biệt thân phận của bọn họ.
Chẳng qua trên người của hai hắc quỷ pháp sư trước mắt này lại có thêm đặc thù bất đồng rõ rệt. Một người thân hình vô cùng cường tráng, trong dáng người còn cường tráng hơn vài phần so với Benson kia ẩn chứa khí lực cường đại. Cho dù hắn không sử dụng ma pháp phỏng chừng cũng có khả năng rất lớn trở thành một gã kỵ sĩ cường tráng.
Còn một tên hắc quỷ ma đạo sĩ khác thì gầy yếu hơn rất nhiều. Tuy nhiên đôi mắt của hắn lấp lánh tỏa sáng, ma pháp năng lượng dao động kịch liệt trên người. Nếu chỉ lấy cường độ mà nói, còn hơn đồng bạn vài phần.
Tiếu Ân vươn hai tay ra, ở trên mỗi bàn tay của hắn đều ngưng tụ một tia chớp. Hơn nữa hai tia chớp này lại chất chồng với tốc độ cực nhanh.
Sắc mặt của hai tên hắc quỷ pháp sư kia vô cùng ngưng trọng. Ma pháp phòng vòng phòng hộ trên người bọn họ đã sớm mở ra. Năng lượng dao động trên người biểu hiện bọn họ đã chuẩn bị pháp thuật sở trường.
Đột nhiên, Tiếu Ân vung tay phải lên, tia chớp trong tay chợt bắn ra.
Tốc độ cũng những tia chớp này cũng không nhanh, mà dọc theo mặt đất giống như cuộc sóng lăn về phía bọn họ. Loại tốc độ này dường như chỉ cần tránh né một chút là có thể hoàn toàn tránh được. Thế nhưng hai hắc quỷ pháp sư đối diện lại không di chuyển chút nào. Bởi vì bọn họ đã cảm ứng được, năng lượng bên trong tia chớp này đối với bọn họ mà nói, căn bản là không đủ gây sợ hãi.
Song ngay khi một tia chớp này sắp tiếp xúc với ma pháp vòng phòng hộ của bọn họ lại đột nhiên nổ tung, ánh sáng cường đại chói mắt trong nháy mắt chiếu sáng trong mười thước xung quanh giống như ban ngày.
Hai tên hắc quỷ pháp sư kia trong lòng kêu to không tốt. Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, Tiếu Ân không ngờ lại thi triển ra ma pháp nham hiểm xảo quyệt như vậy.
Con mắt bị ánh sáng mãnh liệt chiếu vào, lập tức đau đớn không chịu nổi. Ngay cả là ma đạo sĩ tôn sư cũng không kìm nổi lão lệ tung hoành, chật vật không chịu nổi.
Tiếu Ân một kích đắc thủ, ánh mắt có chút sáng ngời, tay kia cũng không chút lưu tình nâng lên.
Năng lượng điện hệ cường đại trong nháy mắt gia tăng tốc độ nhập vào. Nếu nói tốc độ chất chồng của Tiếu Ân vừa rồi giống như người đi bộ, như vậy lúc này sẽ tương đương với lái xe BMW điên cuồng chạy trên đường cao tốc. Chỉ trong thời ngắn ngủi, tia chớp nho nhỏ trong tay hắn đã ngưng tụ lên năng lượng khổng lồ.
Trong đầu các loại số liệu không ngừng thoáng hiện ra, khi tốc độ chất chồng của Tiếu Ân tăng đến cực hạn, thì lưu lượng số liệu trong đầu đã tăng lên mấy chục lần. Thậm chí còn đạt tới mức khiến Tiếu Ân có chút đau đầu.
Hắn lập tức hiểu được, với thực lực trước mắt của hắn, có thể làm được đến mức này cũng đã là cực hạn.
Nhưng hai tên hắc quỷ pháp sư đối diện với Tiếu Ân lại là kinh hồn táng đảm. Trong khi mắt của bọn họ không nhìn thấy, lại cảm ứng được năng lượng biến hóa từ trong tay Tiếu Ân truyền đến. Một khi nhận thấy Tiếu Ân có thể trong thời gian ngắn như vậy ngưng tụ lên năng lượng cường đại như thế, không cần nghĩ cũng có thể hiểu được chấn động trong lòng bọn họ lớn tới mức nào.
Đột nhiên, tên hắc quỷ pháp sư dáng người cường tráng tiến lên một bước, cứ như vậy giơ hai tay hắn lên.
Tiếu Ân nhìn lại theo bản năng, đó là một bàn tay tầng tầng lớp lớp vết chai, vết sẹo, thô ráp không chịu nổi, khiến người khác nhìn mà thấy ghê người.
Đây tuyệt đối không giống như đôi tay của một ma pháp sư. Bởi vì ma pháp sư có trên một nghìn biện pháp, có thể khiến hai tay này trở nên nhẵn nhụi bóng loáng.
Nhưng khi tên hắc quỷ pháp sư này giơ tay lên, trong mắt Tiếu Ân xuất hiện một tia thần sắc mê man. Dường như bên trong hai tay này bao hàm lực lượng thần bí khó lường nào đó, khiến tinh thần ý thức của Tiếu Ân trong lúc nhất thời trở nên mơ hồ.
Ngay sau đó, trong hai tay này nổi lên biến hóa khác, từng đạo ánh sáng từ trong những vết sẹo này nở rộ truyền đến, hình thành một vòng ánh sáng cực lớn.
Ở trong vòng ánh sáng này, có một loại dục vọng được thỏa mãn. Suy nghĩ và yêu cầu trong lòng bất cứ người nào đều có thể đạt được thỏa mãn ở trong vòng ánh sáng này.
Tiếu Ân trừng mắt cứng lưỡi đứng tại chỗ. Hắn dường như đã lâm sâu vào bên trong hư ảo do vòng ánh sáng tạo thành, không thể động đậy nữa.
Hai tên hắc quỷ pháp sư kia lúc này mới âm thầm thở dài một hơi. Chẳng qua bọn họ cũng biết, vòng ánh sáng này mặc dù lợi hại, nhưng cũng tuyệt đối không thể khống chế một ma đạo sĩ trong thời gian dài. Cho nên hai người bọn họ lấy ra một bình ngọc từ trong không gian vật phẩm, vội vã nhỏ chất lỏng ở trong bình vào mắt.
Một lát sau, hai người bọn họ dụi nhẹ mắt, miễn cưỡng mở ra một chút, rốt cuộc thấy rõ ràng tình hình trước mắt.
Thực ra tới tu vi như bọn họ, cho dù là mất đi thị lực, cũng có thể phát huy ra một nửa thực lực của bản thân. Nhưng khi đối mặt với cao thủ đồng cấp, bọn họ còn không dám khinh thường như vậy.
Lúc này, ở bên trong vòng ánh sáng, Tiếu Ân vẫn như trước đứng thẳng mặt không thay đổi. Dường như tinh thần của hắn đã hoàn toàn bị vòng ánh sáng này hấp dẫn.
Hai tên hắc quỷ pháp sư đối mặt nhìn nhau, đều nhìn ra sự sợ hãi và vui mừng trong mắt nhau. Không thể tưởng được hiệu quả của vòng ánh sáng này phải lớn hơn rất nhiều so với bọn họ dự tính.
Nhưng ngay lúc này, bất ngờ xuất hiện dị biến, Tiếu Ân trong vòng ánh sáng đột nhiên nhoẻn miệng cười, ánh mắt chẳng những lập tức khôi phục thanh minh, hơn nữa còn có vẻ mừng như điên.
Hai tên hắc quỷ pháp sư kia lòng kêu không ổn, vừa định thi triển ma pháp cường lực công kích, chỉ thấy Tiếu Ân nhẹ nhàng hé miệng, thổi ra một hơi.
Sau khi một hơi này thổi ra, vòng ánh sáng kia không ngờ cứ như vậy tiêu tan. Tuy nhiên cũng không phải tiêu tan hoàn toàn, mà biến thành trăm nghìn vòng ánh sáng nhỏ.
Sau đó, tay phải Tiếu Ân điểm một cái. Năng lượng xung quanh dao động nhanh chóng, những vòng ánh sáng này giống như là bọt khí lại một lần nữa dung hợp thành một thể. Chẳng qua mục tiêu công kích của vòng ánh sáng này đã không phải là Tiếu Ân, mà là hai tên hắc quỷ pháp sư đối diện.
Trong mắt của hai người kia lộ vẻ kinh hãi muốn chết. Trong lòng của bọn họ thật lạnh như băng, thực sự đã kiêng kị tới cực điểm đối với Tiếu Ân.
Ma pháp thiện dụng nhất của hắc quỷ pháp sư cường tráng, kỳ thực chính là huyễn thuật. Sau khi hắn trở thành ma đạo sĩ, lực lượng của huyễn thuật đã có thể đánh thẳng vào nhân tâm. Cho dù là pháp sư cùng cấp lâm vào trong huyễn thuật công kích của hắn, cũng sẽ phản chiếu ra khát cầu nhỏ nhất trong lòng.
Hai tay của hắn chính là bởi vì muốn tăng hiệu quả của huyễn thuật, cho nên mới cố ý bảo trì dưới trạng thái khủng bố như vậy.
Tuy nhiên hắn vạn lần không ngờ, Tiếu Ân lại có thể ở trong thời gian ngắn như vậy đã thoát khỏi dẫn dụ của huyễn thuật. Mà ngược lại khống chế huyễn thuật, tiến hành huyễn thuật áp chế đối với hắn.
Lập tức, hai tên hắc quỷ pháp sư không hẹn mà cùng suy nghĩ, chẳng lẽ tên pháp sư đối diện cũng là một ma pháp sư huyễn thuật hệ hiếm thấy sao?
Hắc quỷ pháp sư cường tráng một lần nữa nâng hai tay lên, trong tay luân phiên phát ra các loại hào quang đủ màu giằng co cùng một chỗ với vòng ánh sáng cực đại do Tiếu Ân ngưng hợp lại. Hai bên dường như đều muốn cắn nuốt năng lượng của đối phương, nhưng đáng tiếc chính là, không bên nào có thể làm được.
Vị hắc quỷ pháp sư gầy yếu không dám chậm trễ, lấy ra ma pháp trượng, ma pháp công kích cường đại đã chuẩn bị thỏa đáng.
Nhưng ngay khi hắn sắp sửa phát đi, trước mặt lại truyền tới một đạo hào quang thiểm điện cực đại.
Tốc độ của đạo hào quang này cực nhanh, năng lượng ẩn chứa bên trong lại không phải là nhỏ. Ngay cả là hắn cũng không dám đối kháng. Thân hình hắn lắc lư. Hắn đã mượn góc độ của vòng phòng hộ và thân thể di động để tiêu trừ ma pháp vô hình này. Nhưng ngay khi hắn vừa định chuẩn bị ma pháp công kích thì pháp thuật thứ hai của Tiếu Ân đã một lần nữa công kích tới, lúc này lại là một hỏa cầu.
Mặc dù hỏa cầu này không quá lớn, nhưng ở trong mắt hắc quỷ pháp sư này, lại không thể nghi ngờ càng đáng sợ hơn so với một con mãnh thú.
Bởi vì hỏa cầu này rõ ràng là sản phẩm đã trải qua nén ép cao độ. Với thực lực của hắn cũng không dám khinh thường sơ suất.
Ma pháp thuẫn bài, thủy cầu, vòng phòng hộ…
Thật vất vả để ngăn cản hỏa cầu được nén ép này, trước mắt lại sáng ngời, một băng tiễn phát ra tiếng rít thê lương đánh lên phòng vòng phòng hộ của hắn.
Hắc quỷ pháp sư gầy yếu này trong lòng kêu khổ thấu trời. Bọn họ gặp phải tên pháp sư này rốt cuộc là ai. Mặc dù ma pháp thi triển đều là một ít pháp thuật cơ bản nhất, nhưng tốc độ chất chồng và cường độ lại không khỏi quá dọa người.
Dưới sự công kích của pháp thuật chất chồng một cái tiếp một cái, hắc quỷ pháp sư này đã ứng phó mệt mỏi, lại càng không nói thi pháp cái gì phản kích.
Đồng thời, đồng bạn của hắn cũng càng đánh tâm càng hoảng, tình cảnh cũng không tốt hơn bao nhiêu so với hắn.
Vị ma đạo sĩ lấy huyễn thuật lập nghiệp này bình sinh thiện dụng nhất, tự nhiên cũng chính là huyễn thuật. Nhưng hắn lại bi ai phát hiện, ngoại trừ vòng ánh sáng đầu tiên, bất kể hắn thi triển huyễn thuật dạng gì dường như đều không thể ảnh hưởng đến nam tử đối diện này. Nam nhân này giống như một bức tượng đá không có sinh mạng, mặc cho hắn cố gắng như thế nào, đều là làm mà vô dụng. Mà càng khiến hắn kinh hãi muốn chết chính là, Tiếu Ân rõ ràng là đang học tập huyễn thuật của hắn. Một khi hắn thi triển huyễn thuật kỹ xảo ra, đối phương sẽ có thể trong thời gian ngắn mô phỏng ra hoàn toàn, hiệu quả lại không kém hơn hắn đã tỉ mỉ nghiên cứu mấy trăm năm.
Có thể nói, ở trên hệ thống huyễn thuật, hắn đã hoàn toàn rơi xuống hạ phong.
Hai vị ma đạo sĩ càng đánh trái tim càng băng giá, bọn họ trao đổi với nhau một ánh mắt, đột nhiên quát lớn một tiếng, liều mạng gia trì ma pháp vòng phòng hộ của mình, sau đó bỏ chạy về phương xa.
Bảy, tám vòng phòng hộ có lực lượng thủ hộ cường đại, trừ phi là gặp phải siêu cấp pháp thuật như cấm chú, nếu không đừng nghĩ đánh tan trong thời gian ngắn.
Bằng vào lực lượng thủ hộ này, hai ma đạo sĩ đã bị dọa vỡ mật bay một mạch về phương xa thoát khỏi nơi đây.
Tiếu Ân vẫn như trước mặt không chút thay đổi nhìn hai tên này chạy như chó nhà có tang, hắn cũng không ngăn cản. Mãi đến khi hai người này biến mất ở bên trong tinh thần cảm ứng của hắn, trong mắt Tiếu Ân mới xuất hiện một chút tâm tư dao động.
Nhất Hào đã rời khỏi thế giới tinh thần của hắn. Mà trong lòng Tiếu Ân lại có suy nghĩ kích động muốn ngửa mặt lên trời mà hét. Một lần giao phong này nhìn bình thản như không có gì, nhưng đối với hắn mà nói, lại có thêm ý nghĩa trọng đại khác.