Trong căn phòng tối chợt lóe lên ánh sáng, ngồi trước ngọn đèn, Tiếu Ân chống cằm suy nghẫm lại những biến hóa trong vòng hai tháng vừa qua.
Được Maren chính thức thừa nhận, địa vị của hắn tại ma pháp tháp có sự biến hóa to lớn.
Chẳng những hắn được gặp năm vị đồng môn mà hắn còn được Maren phá lệ giới thiệu với tất cả mọi người trong ma pháp tháp.
Maren tạo ra tình cảnh đó khiến tất cả mọi người đều biết địa vị của Tiếu Ân đã khác xưa, chiếm được sự yêu mến của Maren, những kẻ từng nói xấu sau lưng hắn, hiện giờ nói năng ngày càng thận trọng, không dám nói một câu bất kính nào nữa.
Thế nhưng Tiếu Ân cũng đoán ra được mục đích của Maren, mọi việc diễn ra trong ma pháp tháp này phần lớn không qua được mắt của Maren. Tất nhiên Maren cũng biết được mấy tên người hầu học đồ có biểu hiện xem thường Tiếu Ân nên hắn mới tạo ra động tĩnh lớn như thế.
Đương nhiên, Tiếu Ân rõ ràng được hưởng lợi lớn, hiện giờ tại ma pháp tháp, ngay cả mấy vị sư huynh của hắn mỗi khi nhìn thấy hắn đều tươi cười tiếp đón.
Trải qua hai tháng biến hóa, cuộc sống trong ma pháp tháp lại diễn ra bình thường. Nhưng Tiếu Ân không thể cao hứng được, bởi vì thử nghiệm qua mấy lần hắn vẫn không có cách nào đem ma pháp Tạc Đạn Thuật tồn trữ vào trong ma hạch thuần hóa.
Tiếu Ân phẩy tay, căn phòng tự động mở ra.
Mặc dù trong ma pháp tháp không có thiết bị điện tử gì cả nhưng muốn tự động đóng mở cửa phòng thì cũng rất đơn giản.
Một thanh niên trên mặt để râu quai nón, vóc người khôi ngô, hai chân gác lên nhau ngồi rung đùi trên ghế, thế nhưng trên người hắn tỏa ra năng lượng dao động mạnh mẽ.
Đây là Benson một trong năm đệ tử của Maren, cũng là kẻ hợp tính với Tiếu Ân.
Mỗi lần gặp Benson, Tiếu Ân có cảm giác muốn cười thật to. Trong tiềm thức của hắn, những kẻ học tập ma pháp đều thuộc loại gầy yếu, mặt mũi tái nhợt, giống như những ông già nhiều năm không tiếp xúc với ánh nắng mặt trời. Nhưng khi tiếp xúc với thế giới ma pháp, hắn mới biết ý nghĩ của mình hoang đường bao nhiêu.
Trong thế giới ma pháp có đủ loại người, không thể nhìn từ vẻ bề ngoài để phán đoán, cách phán đoán chuẩn xác nhất đó là dựa vào năng lượng dao động trên người đối phương.
Từ đó có thể đại khái suy đoán ra được thực lực cụ thể của đối phương.
"Benson, có việc gì thế?" Tiếu Ân mỉm cười hỏi.
"Ừ, ta có hai tin tức muốn nói cho đệ biết." Benson cười nói: "Một tốt một xấu, đệ lựa chọn tin nào."
"Nói tin xấu trước đi."
"Sư phụ nói, tháng tới sẽ khảo hạch đệ, nếu đệ không nắm giữ được nhị cấp ma pháp sư phụ giao sẽ bị phạt tu luyện một năm trong ma pháp tháp."
Tiếu Ân không nhịn được cười, nói: "Tin tức này mà tính là xấu sao, dù đệ không thông qua khảo hạch của sư phụ thì cũng chỉ phải tu luyện một năm trong ma pháp tháp thôi mà."
Benson nói: "Nếu như là hai năm trước thì tin tức này quả thực không phải là tin xấu nhưng năm nay lại không giống như vậy."
Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi: "Có gì khác chứ?"
"Đây là tin tức tốt mà ta muốn nói với đệ." Benson thấp giọng nói: "Năm nay công quốc Louis sẽ diễn ra "hội giao dịch", mà giao dịch này ba năm mới diễn ra một lần, nếu như không thể rời khỏi ma pháp tháp, chúng ta muốn tiến hành trao đổi thứ mà mình muốn, sẽ phải chờ lâu thêm ba năm."
Tiếu Ân nhương mày khó hiểu hỏi: "Hội giao dịch?"
Benson vỗ trán nói: "Trời ạ, ta quên là đệ chưa từng tham gia hội giao dịch lần nào."
Tiếu Ân suy nghĩ rất nhanh, trong chốc lát hắn đoán hội giao dịch này nhất định sẽ có tác dụng với mình, hai mắt hắn sáng ngời vội vàng hỏi: "Benson, hội giao dịch này, có phải sẽ trao đổi vật phẩm và ma hạch đúng không?"
"Không sai, đệ rất thông minh." Benson cười, đối với phản ứng mau lẹ của Tiếu Ân hết sức khen thưởng. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Sau đó Benson đem quy củ của hội giao dịch nói cho Tiếu Ân biết, kỳ thật hội giao dịch tại công quốc không có sự tham gia của ma pháp sư chính thức mà chỉ có các học đồ bày ra các gian hàng trao đổi mà thôi.
Nhưng chỉ có ma pháp sư mới được phép tham gia hội giao dịch, nếu không đạt tới tiêu chuẩn nhất cấp học đồ thì cho dù ngươi có gia tài ức vạn cũng không được tham gia.
Hiểu rõ quy củ của hội giao dịch, Tiếu Ân nhíu mày hỏi: "Chẳng lẽ tham gia hội giao dịch, không có ma pháp sư chính thức?"
Trong mắt Benson xuất hiện một tia cười nhạo, nói: "Tiếu Ân, ma pháp sư chính thức đều là những kẻ kiêu ngạo hơn nữa bọn họ còn là những lão bất tử thành tinh, sao có thể hạ mình tham gia cái loại giao dịch không cùng cấp bậc chứ?"
"Nga?" Mắt Tiếu Ân mơ hồ thấy một bóng người xuất hiện, sắc mặt hắn biến đổi, vội vàng nháy mắt ra hiệu cho Benson.
Benson không phát giác ra, tiếp tục nói: "Đối với những lão già đó mà nói, những học đồ như chúng ta đào đâu ra được thứ gì mà trao đổi với họ, nhìn thấy mấy lão già đó là chướng mắt rồi, cho nên tuyệt đối mấy lão già đó sẽ không tham gia đâu. Nếu muốn trao đổi, mấy lão gia hỏa đó sẽ tới chỗ khác trên đế quốc giao dịch chứ không bao giờ ngó tới cái địa phương giao dịch nho nhỏ như công quốc Louis này đâu."
Trên trán Tiếu Ân mơ hồ toát ra mồ hôi lạnh, cơ nhục trên khuôn mặt mơ hồ run run.
Benson phát hiện ra biểu hiện khác thường của Tiếu Ân, lên tiếng hỏi thăm: "Tiếu Ân, sao đệ lại nhăn nhó như thế?"
Tiếu Ân hung hăng trừng mắt liếc hắn, nói: "Huynh mới phải nhăn nhó ấy."
Tiếu Ân vừa nói xong, thì thân thể Benson bị đánh bay lên không trung, trên thân thể hắn xuất hiện những tia điện quang, so với ngọn đèn ma pháp còn muốn sáng hơn.
Tiếu Ân dùng ánh mắt thương xót nhìn Benson, trong lòng thầm kêu a di đà phật, ta đã ra hiệu cho ngươi mà ngươi lại không phát hiện được như vậy đừng nên trách ta.