Một luồng ánh sáng chớp động, ma pháp sư Maren rời khỏi ma pháp tháp của mình, trong nháy mắt đã xuất hiện tại ma pháp tháp của tam tinh ma pháp sư David Kirby.
Mặc dù mỗi ma pháp tháp đều cách nhau một khoảng cách, hơn nữa một ma pháp sư muốn tiến vào ma pháp tháp thì phải được đối phương đồng ý.
Nhưng nếu chủ nhân của hai ma pháp tháp có quan hệ tốt với nhau, trao đổi ma pháp ấn ký với nhau, có thể dễ dàng tiến vào ma pháp tháp của bằng hữu.
Đương nhiên, ma pháp ấn ký này có phân chia cấp bậc, có ma pháp ấn ký chỉ khi chủ nhân có nhà mới có thể tiến vào, nhưng ma pháp ấn ký trong tay Maren lại cho phép hắn có thể tùy ý tiến vào ma pháp tháp của David Kirby.
Điều này có thể thấy được, Maren và David Kirby có quan hệ vô cùng tốt giống như thân huynh đệ.
"David!" Maren gọi.
"Biết rồi, ta đang làm thí nghiện, chờ ta một lát." David Kirby đang thí nghiệm ở tầng mười thuận miệng nói.
Maren lắc đầu, trực tiếp tiến lên tầng mười. Bên trong ma pháp tháp, phần lớn ma pháp sư đều lựa chọn theo đường cầu thang lên tầng trên. Từ tầng một đến tầng thứ mười, mỗi một tầng đều có nhập môn học đồ và người hầu học đồ, bọn họ cung kính hành lễ với ma pháp sư Maren.
Những kẻ này hoặc là đệ tử của David Kirby hoặc là người hầu học đồ, tự nhiên là biết được mối quan hệ vủa hai vị ma pháp sư.
Rất nhanh, Maren tới tầng thứ mười, sau đó hắn lẳng lặng ngồi chờ trước cửa phòng thí nghiệm.
Thời gian thí nghiệm của ma pháp sư có thể dài hoặc ngắn, may mà hiện tại tốc độ thí nghiệm của David Kirby rất nhanh. Sau một lát, cửa phòng thí nghiệm chậm rãi mở ra, một trung niên hơn bốn mươi tuổi bước ra, trên mặt hắn mang theo nụ cười hài lòng, dường như thí nghiệm vừa rồi đã đạt được kết quả nhất định. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Không thể không nói, David Kirby là nam nhân rất anh tuấn, hàng lông mi dày đậm cùng với đôi mắt thâm trầm che dấu trí tuệ, rất khiến người khác có thiện cảm.
Hai ma pháp sư xuống tầng chín, đây là tầng David Kirby chuyên môn dùng để chiêu đãi hảo hữu, một người hầu học đồ mi thanh mục tú dâng lên hai chén trà sau đó cung kính lui xuống.
"Maren, trà này là do Hamon Sen vừa mang tới, ngươi nếm thử đi."
"Cám ơn, tên người hầu học đồ này của ngươi thật hào phóng, mỗi lần tới đều biếu ngươi đồ tốt." Maren hâm mộ nói.
David Kirby hơi cười, uống một hớp trà, sau đó nhìn Maren đột nhiên cười hỏi: "Maren, ngươi sao vậy? Có vấn đề khó sao?"
"Đúng vậy, ta đúng là không gạt được ngươi." Maren cười nói: "Ngươi luôn luôn nhìn thấu được lòng ta."
"Không phải ta có thể nhìn thấu lòng ngươi, mà là do ngươi tin tưởng ta, đem tâm sự biểu lộ hết ra mặt rồi còn gì."
Maren lắc đầu nói: "Hôm nay ta vừa mới thu nhận một nhập môn học đồ."
"Nga!" David Kirby nhỏ giọng hô, hắn biết Maren sẽ nói tiếp.
Quả nhiên, sau một lúc Maren dường như có chút xấu hổ nói: "Thiên phú của hắn có thể nói là kém nhất trong những kẻ có thiên phú ma pháp ta đã từng gặp."
David Kirby có chút kinh ngạc: "Thiên phú của hắn kém như vậy mà ngươi vẫn thu hắn làm nhập môn học đồ? Chẳng lẽ hắn có thân thích với ngươi? Không đúng, ngươi không có thân nhân mà."
Maren cười khổ nói: "Bản thân ta cũng có chút thấy hơi hoang đường nhưng vị đệ tử kia của ta hoàn toàn không phải là kẻ vô dụng, mặc dù thiên phú của hắn kém, ma lực cũng không cường đại nhưng hắn nắm giữ được một nhất cấp ma pháp, hơn nữa còn là một biến dị ma pháp."
David Kirby hai mắt sáng ngời, vội vàng hỏi: "Biến dị ma pháp gì?"
"Tật Phong Thuật, Tật Phong Thuật mà hắn thi triển có uy lực gấp đôi so với Tật Phong Thuật bình thường, đặc biệt khi tiếp xúc với mục tiêu còn có công năng bạo liệt, ma pháp Tật Phong Thuật như vậy, từ trước tới giờ ta chưa từng gặp qua."
"Hắn học từ đâu?"
"Từ một ma pháp lục thư, hắn hoàn toàn dựa vào lục thư tự học thành."
"Tự học? Không tồi, vậy lục thư đó đâu?"
"Không còn, hắn trước khi hiển lộ thiên phú ma pháp là một thợ rèn, tấm lục thư đó bị hắn hòa tan để sửa chữa ma pháp đạo cụ." Maren tiếc nuối nói.
David Kirby vỗ gáy trong miệng lẩm bẩm vài câu, đối với bọn hắn, điều này quả thực là tiếc nuối mà.
"Không sao cả, đợi hắn đạt tới cửu cấp học đồ, chúng ta sẽ để hắn tái tạo lại lục thư, khi đó có thể chứng kiến diện mạo thực sự của ma pháp này." Maren an ủi nói.
David Kirby suy nghĩ một chút, nói: "Tên này thiên phú không tốt, nhưng đối với giải thích về ma pháp, chắc chắn hắn có thiên phú hơn hẳn kẻ bình thường, cho nên ngươi nhận hắn làm nhập môn học đồ cũng không sai."
Maren gật đầu nói: "Đúng vậy, hắn có sáu tấm lục thư, nhưng chỉ thi triển được một ma pháp mà thôi, nhưng khi hắn thi triển ma pháp Tật Phong Thuật, hắn có thể trong nháy mắt phóng thích ra."
"Phốc…" David Kirby phun ngụm trà trong miệng ra, hắn kinh ngạc nhìn Maren, dường như hắn không tin điều Maren vừa nói.
Maren cười khổ nói: "Lão bằng hữu, không nên hoài nghi lời ta nói, ta tận mắt chứng kiến hắn thi triển cũng như ngươi không thể tin được, thế nhưng tên đó quả thực trong nháy mắt thi triển ra ma pháp Tật Phong Thuật. Điều này quả thực là ngoài suy nghĩ của ta."
David Kirby hiện tại đã hiểu tại sao Maren lại thu nhận tên có thiên phú ma pháp kém cỏi kia làm nhập môn học đồ, nếu đổi lại là hắn, hắn cũng lựa chọn như vậy.
Trầm ngâm một lát, David Kirby nói: "Ta nghĩ, ta đã hiểu được ý đồ của ngươi, nhưng ngươi để hắn học tập loại ma pháp đó, ngươi cho rằng sẽ thích hợp sao?"
"Thiên phú của hắn là thích hợp nhất."
David Kirby liếc mắt thật sâu nhìn hắn nói: "Ngươi đừng quên, nếu hắn không thể trở thành ma pháp sư chính thức, thì học tập loại ma pháp đó đối với hắn sẽ không có lợi gì."
Do dự một chút, Maren nói: "Ta sẽ thương lượng với hắn, để hắn lựa chọn."