Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 2 - Chương 46: Tật phong thuật



"Ta không nói dối!" Tiếu Ân vội vàng giải thích nhưng trong lòng lại kểu khổ chẳng lẽ việc Nhất Hào cải tiến ma pháp đã bị phát hiện, điều này sao có thể chứ.

Maren hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi không phải nói học được ma pháp Tật Phong Thuật từ lục thư hay sao? Nhưng trong lục thư không ghi chép lại ma pháp Tật Phong Thuật."

Tiếu Ân liếc mắt nhìn mấy tấm thiết phiến, hiện giờ hắn mới biết mấy tấm thiết phiến này nguyên được gọi lục thư.

Hắn thở dài một cái nói: "Maren các hạ, ngài nghi oan cho ta rồi, vốn ta còn có một lục thư ghi lại ma pháp Tật Phong Thuật nhưng lục thư đó đã bị ta hòa tan thành nước rồi."

"Hòa tan?" Maren kinh ngạc hỏi: "Điều đó là sao?"

Tiếu Ân kể lại việc sửa chữa thanh ma pháp kiếm.

Maren cười khổ nói: "Ngươi dùng lục thư làm nguyên liệu để sửa chữa ma pháp binh khí? Ai…"

Mặc dù không rõ vị ma pháp tiên sinh này cảm thán cái gì nhưng Tiếu Ân vẫn chăm chú lắng nghe.

"Ngươi…" Chỉ vào Tiếu Ân, Maren cảm khái vạn lần nói: "Ngươi sử dụng lục thư để sửa chữa ma pháp binh khí sao lại dùng lục thư đặc biệt đó?"

Tiếu Ân nghi hoặc nói: "Maren các hạ, nội dung của lục thư đó ta hoàn toàn nắm giữ cho nên đương nhiên ta sẽ sử dụng nó."

Maren nhất thời nghẹn giọng, nếu đổi lại là mình chỉ sợ cũng sẽ lựa chọn như vậy.

"Maren tiên sinh, chẳng lẽ nội dung của lục thư kia có sai lầm hay sao?" Tiếu Ân giả vờ lộ ra vẻ mặt sợ hãi nói.

Khẽ thở dài một hơi, Maren an ủi nói: "Không cần lo lắng, theo suy đoán của ta, ma pháp Tật Phong Thuật rất có thể bị vị ma pháp sư kia cải tiến cho nên mới có uy lực hơn mức bình thường."

Tiếu Ân lên tiếng nói: "Maren tiên sinh, ma pháp này ta đã nắm giữ, nếu ngài muốn biết, ta có thể phục chế lại cho ngài."

Maren khẽ gật đầu, cười nói: "Được, bất quá chờ thực lực của ngươi đạt tới cửu cấp học đồ mới được, bởi vì chỉ khi ngươi đạt đến trình độ đó, ngươi mới có khả năng sao chép lục thư."

Vừa nói, hắn liếc mắt nhìn Tiếu Ân, rồi chần chừ hỏi: "Ngươi còn có thể tiếp tục thực hiện ma pháp tiếp theo không?"

Tiếu Ân cười khổ một tiếng nói: "Không thể, lực lượng tinh thần của ta chỉ có đủ để sử dụng một ma pháp mà thôi."

Sắc mặt Maren nhất thời trở nên cực kỳ thú vị, hắn khẽ suy nghĩ, tự mình lầm bầm vài câu: "Đúng vậy, lực lượng tinh thần ít như vậy, làm sao có thể phóng thích ma pháp nữa? Hơn nữa tốc độ hắn phóng thích ma pháp nhanh như vậy giống như đã luyện tập trăm ngàn lần, điều này căn bản khó có khả năng."

Mặc dù hắn không lớn tiếng nói nhưng Tiếu Ân có thể nghe rõ.

Từ những câu nói này, Tiếu Ân đã biết được tin tức mấu chốt.

Maren sở dĩ thay đổi thái độ đối với mình nguyên nhân chính là do mình nắm giữ được ma pháp Tật Phong Thuật.

Ma pháp không phải bỗng dưng mà thực hiện được, ngay cả ma pháp sư muốn thi triển cũng phải hiểu rõ cách thức vận hành đồ án ma pháp.

Chỉ có dùng lực lượng tinh thần họa ra đồ án một cách hoàn mỹ mới có thể thuận lợi thi triển ma pháp.

Nếu trong lúc họa có chút ngoài ý muốn, hoặc bị cắt đứt thì ma pháp chắc chắn không thể thực hiện được.

Cho nên mới nói muốn thi triển ma pháp, đầu tiên cần phải siêng năng khổ luyện, chỉ có trải qua vô số lần luyện tập, mới có thể trong thực chiến phát huy ma pháp ra một cách hoàn mỹ.

Bất quá luyện tập ma pháp cũng không đơn giản, mỗi một lần luyện tập cho dù là thành công hay thất bại cũng phải hao phí một lượng tinh thần lực nhất định. Mà lực lượng tinh thần của con người là có hạn, muốn luyện tập nhiều lần, căn bản là một ý nghĩ xa xỉ phi thực tế.

Dưới trạng thái bình thường, ma pháp sư nếu muốn học tập một ma pháp, điều đầu tiên phải có lực lượng tinh thần gấp mấy lần so với yêu cầu thấp nhất để thi triển ma pháp, thậm chí có ma pháp còn phải gấp vài chục lần mới được.

Bởi vì chỉ có được lượng tiền vốn này mới có khả năng nắm giữ được ma pháp. Nếu không một lần luyện tập thì lực lượng tinh thần tiêu hao hết sạch, lấy cái gì ra mà để luyện tập tiếp nữa.

Cho nên ma pháp sư Maren sau khi biết được thực lực của Tiếu Ân, thấy hắn có thể vận dụng trôi chảy ma pháp Tật Phong Thuật thì Maren thấy khó tin là phải. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com

Tốc độ thi triển ma pháp Tật Phong Thuật rất nhanh, cơ hồ thoáng cái là đã phát ra, trình độ thuần thục như vậy cơ hồ giống như một loại bản năng.

Muốn làm được như thế, không có trăm ngàn lần luyện tập thì không thể làm được.

Cho dù là bản thân ma pháp sư Maren hiện tại cũng không thể thi triển ma pháp loại này thuần thục như bản năng.

Dựa theo phán đoán của hắn, nếu muốn đạt được như thế không có tới mười vạn lần khổ luyện nhất định sẽ không làm được.

Nhưng mười vạn lần khổ luyện…

Lấy tuổi tác của Tiếu Ân và lực lượng tinh thần của hắn, ngay lập tức Maren loại bỏ ý nghĩ phi thực tế này ra khỏi đầu.

Lực lượng tinh thần của Tiếu Ân mỗi ngày chỉ thi triển được ma pháp Tật Phong Thuật một lần, muốn luyện tập mười vạn lần, chẳng phải mất hai trăm năm sao.

Nhưng mà Tiếu Ân mới chỉ là một đứa trẻ, so với lão đầu hơn hai trăm tuổi tuyệt đối không có mối quan hệ nào.

Suy nghĩ một lúc, nhưng Maren không tìm ra nguyên nhân, hắn thở dài một tiếng nói: "Tiếu Ân, được rồi, ngươi cứ ở lại nơi này đã."

"Vâng, thưa Maren các hạ."

Do dự một chút, Maren nói: "Tiếu Ân, ngươi nguyện ý trở thành đệ tử của ta không?"

Đôi mắt Tiếu Ân nhất thời sáng ngời lên, hắn đương nhiên hiểu được phân lượng của lời nói này. Được một ma pháp sư thu làm đệ tử so với việc chỉ có quyền hạn đến ma pháp tháp, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Hít sâu một hơi, Tiếu Ân cung kính cúi người, nói: "Sư phụ Maren, con nguyện ý."

Trên mặt Maren lộ ra một tia mỉm cười, mặc dù thiên phú của Tiếu Ân không làm hắn hài lòng thế nhưng hắn tin tưởng tên đệ tử này của mình có lẽ sẽ khiến mình có những vui mừng ngạc nhiên ngoài ý muốn.

Maren ra hiệu, nam tử lạnh lùng kia lại lần nữa đẩy cửa tiến vào.

"Danny dẫn Tiếu Ân đến tầng bảy, hiện giờ hắn đã trở thành đệ tử của ta."

"Vâng!" Nam tử kinh ngạc liếc mắt nhìn Tiếu Ân, sau đó cung kính dẫn Tiếu Ân rời khỏi phòng Maren.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv