“Ngươi ?”
Duy Luân đột nhiên rất muốn hét to lên , hắn thề , nếu như Tiếu Ân không phải là nhi tử mà lão Bàng Đức thương yêu nhất , nếu như không phải Kiều Y thích lão Bàng Đức , thì hắn nhất định sẽ làm cho tiểu tử trước mặt mình này biết thế nào là trời cao đất rộng
Mấy người trong hậu viện nhìn thân hình nhỏ gầy của Tiếu Ân , ánh mắt hiện lên ý cười nồng đậm
Không có ai tin lời Tiếu Ân nói cả ngay cả ba thanh niên theo hắn cùng đến cũng không ngoại lệ
Tiếu Ân trong lòng thầm than , kỳ thật nếu có thể nói , hắn cũng không thích cái nghề thợ rèn này .Nhưng Nhất Hào ở trong không gian hư cấu lại mãnh liệt yêu cầu hắn học tập kĩ năng thợ rèn
Đương nhiên , án chiếu theo lời của Nhất Hào thì chỉ cần hắn theo học nghề thợ rèn , như thế hắn có thể rất nhanh nắm giữ được năng lực của cao cấp đốn củi
Cao cấp đốn củi a , một khi nghĩ đến phong cách và tư thế của Nhất Hào khi thực hiện , trong lòng hắn khó khống chế được ham muốn
“Được rồi , ngươi thử đi “Để ý tới sắc mặt của Kiều Y , Duy Luân không thể làm khác đành phải đồng ý
“Cám ơn Duy Luân thúc thúc “
Tiếu Ân lễ phép hơi hơi khom lưng xuống nói , rồi tiến tới giữa sân , lựa chọn lấy một chiếc búa .Mạc dù chiếc búa này nhỏ nhất ở đây , nhưng so với chiếc búa trong nhà hắn còn lớn hơn hai phần
Tùy ý chọn một khối gỗ đặt vững vàng lên đôn mộc .Tiếu Ân nắm tay nắm lấy cán búa , nhẹ nhàng dùng sức , đem chiếc búa nâng cao lên
Duy Luân kinh ngạc hô một tiếng , ánh mắt nhìn Tiếu Ân nhất thời thay đổi
Ánh mắt mọi người nhìn Tiếu Ân cũng đều thay đổi
Chiếc búa này mặc dù hơi nhỏ nhưng cân nặng tuyệt đối không nhỏ .Bọn họ đều nghĩ Tiếu Ân phải dùng tới hai tay mới nhấc nổi nó lên
Nhưng mà , thời khắc này Tiếu Ân chỉ vừa nắm tay cái đã nâng được búa lên cao , hơn nữa nhìn bộ dáng của hắn , tựa hồ vẫn còn dư thừa thực lực , có vẻ phi thường thoải mái
Tiếu Ân nắm tay vừa mới tiếp xúc với cán búa , tâm thần hắn theo thói quen thu liễm lại
Hắn quên đi Kiều Y , quên Duy Luân , quên đi việc hắn đang tiến hành khảo hạch
Hắn tựa hồ như quay trở lại hậu viện cũng không phải rộng lớn của nhà mình , nơi mà hàng ngày hắn vẫn luyện tập sơ cấp đốn củi
Chiếc búa được giơ cao lên đến đỉnh đầu hắn , một khắc này một đường vòng cung kỳ dỵ nhanh chóng chém xuống
Tiếu Ân đôi mắt chăm chú nhìn khối gỗ trước măt , tựa hồ như thấy được hư tuyến màu trắng trên khối gỗ .Không biết vì sao , giờ khắc này hắn lại vô cùng nhập tâm , phảng phất như toàn bộ tinh thần hắn đều tập trung lại trên hư tuyến này
Động tác của hắn rất hài hòa cân đối , cũng vô cùng đơn giản , một búa này chém xuống như là một bức tranh mỹ cảm khiến người khác mở mắt hân thưởng
“Ba”
Thanh âm thanh thúy truyến đến tai mọi người , khối gỗ bị một búa của Tiếu Ân chia làm hai mảnh tinh tế , hơn nữa khiến cho mọi người cảm thấy giật mình đó là , hai mảnh này lại giống nhau như đúc
Tiếu Ân thở dài một hơi , không thể tưởng tượng được bản thân mình vừa rồi tiến nhập vào trạng thái tốt như vậy .Tựa hồ từ khi hắn học bộ động tác thứ ba của quảng bá thể thao , thì hôm nay biểu hiện của hắn là xuất sắc nhất
“Duy Luân thúc thúc , ta có thể….Di , ngài làm sao vậy ?”Tiếu Ân mới nói một nửa , thấy Duy Luân trợn mắt há mồm , kỳ quái hỏi
Duy Luân như từ trong giấc mộng tỉnh lại nhìn Tiếu Ân , trong mắt hiện lên thần sắc kỳ quái :”Tiếu Ân , ngươi năm nay mấy tuổi ?”
“Chín tuổi “
“Chín tuổi a “Ái Đức vẻ mặt hâm mộ nói
“Chín tuổi a “Mấy học đồ trong mắt tràn ngập đố kỵ , thật sự là một tiểu quái vật
Duy Luân cười ha ha , hắn không có chút keo kiệt than thở nói : “Chín tuổi mà đã có khí lực lớn như vậy , thật sự là quá giỏi a”
Tiếu Ân sắc mặt ửng đỏ , tựa hồ suy nghĩ một chút nói : “Duy Luân thúc thúc , ta cũng không thể cam đoan mỗi búa ta chém xuống có thể bổ đôi khối gỗ như thế này , thực tế lúc ta ở nhà luyện tập , xác xuất thành công còn không đến quá nửa “
“Một nửa cũng là rất giỏi rồi “Duy Luân xoa đầu hắn nói : “Ngươi quả thật là một tiểu tử thành thật , ngươi sau này nhất định sẽ trở thành một thợ rèn kiệt xuất
“Cám ơn “Tiếu Ân trong lòng thầm nghĩ , thợ rèn chẳng qua chỉ là một bước ngoặt trong cuộc đời hắn , hắn chắc chắn rằng mình sẽ không theo nghề thợ rèn này cả đời
“Tốt lắm Kiều Y .Ngươi nói lại với lão Bàng Đức , nhi tử của hắn trời sinh là một thợ rèn , ta nhất định đem tất cả bản lĩnh của mình dạy cho hắn .Bất quá từ hôm nay hắn phải ở lại chỗ của ta “Duy Luân sảng khoái nói , thấy qua được tiềm lực của Tiếu Ân , hắn lập tức quyết định thu Tiếu Ân làm đồ đệ
“Được rồi , ta sẽ nói lại với Bàng Đức “Kiều Y tiến lên , kéo tay Tiếu Ân nói : “Tiếu Ân dũng cảm lên , ta biết sau này ngươi sẽ thành công , ngươi ở chỗ này phải cố gắng nhé “
“Kiều Y a di , dì làm sao biết ta sẽ thành công ?”
Kiều Y hơi hơi cười , mặc dù nàng không xinh đẹp , nhưng thời khắc này nàng khiến cho Tiếu Ân cảm thấy phi thường ấm áp
“Tiếu Ân , ta đã thấy được ngươi khổ luyện đốn củi ở nhà “Kiều Y cười ha ha nói : “Tóm lại , chúc mừng ngươi “
“Ân , cám ơn Kiều Y a di , ta phải ở lại cùng Duy Luân thúc thúc học tập , nếu như có thể , nhờ dì chiếu cố ba ba ta “
Kiều Y cười ôn hòa bất quá trên mặt nàng hiện thêm ra một tia ửng đỏ hiếm thấy
Buổi tối , cùng với Duy Luan tiễn Kiều Y cùng ba thanh niên trở về .Nhìn vẻ mặt ảm đạm của bọn họ , Tiếu Ân trong lòng bất chợt dâng lên một cảm giác kỳ dị , nếu như bản thân mình không có học tập cơ , nắm giữ được hai bộ động tác của quảng bá thể thao , thì hiện tại vẻ mặt của hắn hẳn là giống với bọn họ
“Tiếu Ân , ngươi nếu đã muốn theo ta học tập , như vậy nhất định phải tuân thủ quy định của ta “Duy Luân nghiêm mặt nói : “Ta cũng sẽ không có ưu đãi đối với ngươi , ngươi cần phải hiểu rõ ràng “
“Vâng , Duy Luân thúc thúc , bất quá ta có một yêu cầu nho nhỏ “
“Cái gì ?”
“Ta muốn buổi tối được ngủ riêng, ta không có thói quen ngủ cùng người khác “
“Ách ?”Mặc dù Duy luân không hiểu Tiếu Ân lại có sở thích cổ quái như vậy , nhưng nể mặt Kiều Y , hắn không chút do dự đáp ứng
Đưa Tiếu Ân vào một căn phòng riêng , Ái Đức hâm mộ nói :”Tiếu Ân , khí lực của ngươi thật là ghê gớm “
“Ngươi khí lực cũng rất lớn “Tiếu Ân nói
“Không , ta hiện tại đã hai mươi năm tuổi , hơn nữa ta còn luyện tập suốt mười hai năm .Ái Đức khẳng định nói :”Ngươi sau này nhât định có thể trở thành một thợ rèn ưu tú nhất định , nhất định là như vậy “
“Tiếu Ân bất đắc gĩ vỗ gáy , rên rĩ nói : “Nga , thợ rèn …”