Tiếu Ân chậm rãi ngẩng đầu lên, hắn đứng lên, thuận tay phủi bụi dính trên quần áo.
Khoảng cách dù xa nhưng hắn có thể cảm ứng được uy lực cường đại của vụ nổ mạnh. Những kẻ trong vụnổ đó có cảm giác như thế nào, không cần hỏi cũng biết.
Mười ba Bạo Tạc Thuật cùng nổ một lúc, uy lực của nó thậm chí còn vượt xa phạm trù của ma pháp tamcấp.
Tuy nói bản thân ma pháp có uy lực chất chồng nhưng Bạo Tạc Thuật có thể tạo ra uy lực lớn như thế làdo chúng thuộc cùng một loại ma pháp.
Nhìn những trận khói bay lên từ nơi xa, trong lòng Tiếu Ân tràn ngập những cảm xúc ngổn ngang. Nghĩ đếnviệc báo thù cho Benson, trong lòng hắn không hề do dự gì cả. Nhưng khi mọi việc kết thúc, vô số suynghĩ xuất hiện trong lòng hắn, đặc biệt là kí ức về Benson lại càng rõ ràng trong đầu hắn.
Bất tri bất giác, đôi mắt hắn đã ươn ướt, nhắm hai mắt lại, hắn lau đi những giọt nước mắt tràn ra.Tại sao sau khi báo thù xong, hắn lại càng buồn thêm?
Đột nhiên,Tiếu Ân ngừng mọi suy nghĩ lại, bởi hắn mơ hồ cảm ứng được, phía trước có năng lượng daođộng truyền đến.
Mau chóng lau khô nước mắt, Tiếu Ân ngẩng đầu lên, kinh dị nhìn về phía trước.
Hắn tuyệt đối tự tin, dưới uy lực của vụ nổ mạnh, đừng nói là học đồ, dù là ma pháp sư chính thứcnhư sư phụ Maren của hắn, cũng chưa chắc có thể bình yên thoát thân. Nhưng phía trước truyền đến nănglượng dao động là sao?
Một khi nghĩ đến tên đáng chết còn chưa chết, lửa giận vừa biến mất trong mắt Tiếu Ân lại xuấthiện.
Thân hình hắn như điện, bay nhanh về phía trước. Không lâu sau, hắn đã tới trung tâm của vụ nổ. Nhìn cảnhtượng ba thước quanh đó, hắn hiểu, trừ khi là kỳ tích phát sinh, nếu không tuyệt đối khó có khả năngcó ai còn sống.
Nhưng dò theo năng lượng dao động, cuối cùng Tiếu Ân tìm được mục tiêu.
Cách đó hơn mười thước, có hai người nằm trên mặt đất, xem bộ dạng bọn chúng mặc dù thê thảm nhưng trênngười chúng mơ hồ tỏa ra đạo năng lượng màu trắng, bao phủ thân thể.
Lông mày Tiếu Ân nhẹ nhàng nhướng lên, lập tức hắn hiểu ra nhờ có đạo năng lượng màu trắng này mà bọnchúng mới có thể sống sót sau vụ nổ mạnh.
Trong mắt hiện lên một đạo sát khí, Tiếu Ân biết, trên người hai tên đó khẳng định có ma pháp đạo cụphòng thủ hiếm có. Chỉ có loại ma pháp đạo cụ đó mới có thể ngăn cản được uy lực của vụ nổmạnh.
Nhưng hai tên này mặc dù may mắn sống sót nhưng cũng bị vụ nổ mạnh đánh bay đi hơn mười thước, thân thểyếu ớt của ma pháp sư khó có thể chịu đựng nổi, cho nên bọn chúng mới hôn mê bất tỉnh.
Tiếu Ân tới bên người bọn chúng. Trong lòng hắn đã có quyết định, phải giết chết hai tên này, nếu khôngmột khi bọn chúng tỉnh lại, kẻ bị đuổi giết sẽ là hắn chứ không phải bọn chúng.
Cẩn thận quan sát một chút, Tiếu Ân phát hiện ra, trong tay hai tên đó có đeo một chiếc nhẫn cổ, mà nănglượng dao động quanh người bọn chúng là do chiếc nhẫn đó tỏa ra.
Hừ lạnh một tiếng, Tiếu Ân không chút do dự tháo hai chiếc nhẫn đó xuống.
Loại ma pháp đạo cụ này mặc dù có tác dụng tạo ra vòng phòng hộ siêu cấp, nhưng dưới tình huống khôngđược phát động, rất dễ bị người khác tháo xuống.
Nhìn hai tên hôn mê, tay Tiếu Ân hơi hơi run, lấy ra một con dao không sắc bén lắm. Đây là con dao trước khirời khỏi ma pháp tháp, Benson đưa cho hắn. Mặc dù đối với ma pháp sư, thứ này chỉ là một vật phẩm đểtrang trí, nhưng giờ phút này, nó lại là một công cụ báo thù tốt nhất.
Đột nhiên, sắc mặt Tiếu Ân biến đổi, hắn cảm ứng được một luồng năng lượng dao động cường đại từphương xa truyền tới. Đôi mắt chuyển động, lập tức Tiếu Ân lấy từ trong vòng cổ ra năm khối ma hạch chứađựng Bạo Tạc Thuật, đặt dưới người hai tên nằm dưới đất, sau đó hắn xoay người nhanh như con báo nấp saumột gốc đại thụ.
Sau một lúc, một thân ảnh như cơn gió xuất hiện tại chỗ Tiếu Ân vừa bỏ đi, hắn kinh ngạc liếc nhìn bốnphía, sau đó bị hai tên nằm dưới đất hấp dẫn.
Hắn tiến lên trước vài bước, muốn nhìn rõ hai người đó thì từ phía sau truyền đến tiếng hô: "Nepal,chậm đã."
Nepal cả kinh, hai tay lập tức dừng lại. Hắn quay đầu, hô: "Tiếu Ân, sao đệ lại ở đây?"
Tiếu Ân nhanh chóng tiến tới, cẩn thẩn lấy ma hạch dưới người hai tên đó ra.
Thứ này nếu nổ mạnh, hai người không nghi ngờ gì chắc chắn sẽ chết, nhưng mình và Nepal còn muốn sốnglâu.
Thấy động tác của Tiếu Ân, sắc mặt Nepal khẽ biến, hỏi: "Tiếu Ân, ma pháp vừa rồi do đệ thitriển?"
"Đúng vậy!"
"Đó là ma pháp gì?" Nepal kinh ngạc hỏi.
"Bạo Tạc Thuật, nhất cấp ma pháp."
"Nhất cấp?" Nepal không tin hỏi.
"Đúng, mười ba cái Bạo Tạc Thuật đồng thời nổ, là do hiệu quả của ma pháp chất chồng." Tiếu Ânlạnh nhạt nói.
Khóe miệng Nepal khẽ cười, mười ba cái Bạo Tạc Thuật cùng nổ một lúc? Một mình Tiếu Ân làm sao cóthể làm được, thực sự khiến người khác khó tin.
Nhưng chứng kiến thảm cảnh chung quanh, loại uy lực cường đại này có thể so với tứ cấp ma pháp, chỉ cómười ba cái Bạo Tạc Thuật cùng nổ mới có thể tạo ra được.
Ánh mắt hắn nhìn vào hai người Ao Bate, Nepal hỏi: "Bọn họ là ai?"
"Địch nhân!" Tiếu Ân thuận tay lấy con dao ra, nói: "Võ sĩ và pháp sư của gia tộc Leyden thuộcđế quốc Nặc Khả Đa."
Sắc mặt Nepal biến đổi, hỏi: "Bọn chúng có bao nhiêu người, còn lại bao nhiêu tên?"
"Tổng cộng có mười bốn tên, chỉ còn lại hai tên này." Tiếu Ân lạnh lùng nói.
Nepal không tự chủ được ớn lạnh một cái, nhìn Tiếu Ân. Một thiếu niên mới mười lăm tuổi, thực không ngờhắn không coi mạng người ra gì, hắn hoài nghi, cuối cùng là Tiếu Ân điên hay hắn điên.