Giờ Hợi vừa qua, cửa phòng Ân Ly bị mở ra. Tuân Du cả người đều đã tắm gội sạch sẽ đi vào phòng, cởi áo ngoài và giày rồi vén rèm lên giường. Hắn ôm Ân Ly vào lòng, trong bóng đêm vuốt ve gương mặt, mơn trớn đôi môi đỏ mọng.
Ân Ly ngủ mơ cảm thấy trên môi tê ngứa liền mở miệng vươn chiếc lưỡi nhỏ ra liếm láp giống như một đứa trẻ. Sau đó tuy không còn thấy khó chịu nữa nhưng trong miệng hình như lại đang ngậm thứ gì đó hơi thô ráp, còn chơi đùa với chiếc lưỡi mềm mại của nàng .
Ngón tay của Tuân Du lần theo lưỡi nàng khuấy động, thuận lợi tiến vào cái miệng thơm tho của nàng. Tay hắn chọc ghẹo vui đùa chiếc lưỡi nhỏ mềm, khi nó sang trái, tay hắn cũng theo đó sang trái, khi nó sang bên phải, hắn cũng theo sang bên phải làm loạn. Nàng cứ như vậy bị hắn trêu trọc, có lúc cái tay lại men theo khoang miệng cọ cọ thành miệng nàng.
Tay của hắn rất lớn, chỉ một ngón tay thôi cũng khiến nàng không khép được miệng, nước miếng dọc theo khóe miệng chảy xuống chiếc cằm nhòn nhọn giống giọt pha lê trong suốt dưới ánh trăng. Tuân Du thấy vậy, hai mắt u ám, rút tay ra, nâng mặt nàng lên, liếm láp dọc theo giọt nước đó đến khóe miệng nàng, cuối cùng phủ lên đôi môi của nàng.
Đầu lưỡi hắn nhân lúc miệng nàng khẽ mở liền xâm nhập vào bên trong trêu chọc, khuấy động, tham lam hút lấy. Khi thì nhẹ nhàng liếm mút, khi thì dùng răng gặm nhấm khiến cho chiếc lưỡi nhỏ của Ân Ly tê ngứa. Toàn bộ nước bọt đều bị hắn nuốt hết vào trong bụng.
Dọc theo môi nàng ra sau, hắn ngậm lấy vành tai tinh tế cắn mút khiến nó không bao lâu liền sưng đỏ lên. Tuân Du đau lòng liếm láp lên đó, hôn dọc theo vành tai rồi đưa đầu lưỡi và lỗ tai nhỏ xinh khuấy động.
Mặc dù đang trong giấc ngủ nhưng Ân Ly vẫn không nhịn được giật mình, đây là điểm nhạy cảm của nàng. Kiếp trước trong lúc hoan ái vô tình bị Tuân Du phát hiện ra, từ đó hắn luôn thích trêu trọc nàng như vậy. Mỗi lần chạm đến lỗ tai nhỏ đó, cả người nàng đều sẽ run lên. Vì vậy, từ đó trở đi Ân Ly không muốn để hắn chạm vào, chỉ cần vừa chạm vào thì nàng sẽ vô cùng tức giận, không muốn cho hắn đắc ý. Vì lợi ích sau này, khi đó Tuân Du không dám chọc ghẹo nơi đó của nàng nữa.
Nhìn thấy hành động quen thuộc của nàng, Tuân Du mới thực sự có cảm giác chân thực kể từ khi trọng sinh đến giờ. Thiếu nữ nhỏ bé, mềm mại trong lòng hắn bây giờ đúng là tiểu A Di mà hắn đã thương nhớ suốt nửa cuộc đời.
Ngón tay thon dài linh hoạt cởi bỏ cúc áo nàng, môi lưỡi dọc theo chiếc cổ duyên dáng đi xuống, mùi vị thiếu nữ ngọt ngào càng thêm nồng đậm. Hai tiểu bồng đào thấp thoáng dưới lớp áo như ẩn như hiện. Trên đỉnh, hai nhụy hoa đang run rẩy đứng thẳng, nhô lên trên lớp áo.
Mặc dù ý thức của Ân Ly không rõ ràng nhưng thân thể đã động tình. Nàng lấy tay vuốt ve nụ hoa đã thẳng đứng cách lớp áo mỏng, cảm thấy vừa đau nhói vừa tê tái. Nhụy hoa lại nhô lên như muốn đâm xuyên qua lớp vải mỏng manh
Tuân Du cởi áo lót của nàng vứt sang một bên để lộ ra một đóa hoa nhỏ, hồng hào mềm mại, kiều diễm ướt át, phảng phất sẽ chảy ra nước. Đầu lưỡi liếm láp hương thơm ngọt ngào, Tuân Du không nhịn được nữa, một tay nắn bóp đầu vú, đưa tiểu bồng đào ngậm vào trong miệng. Đầu lưỡi nhẹ nhàng cọ sát, hàm răng khẽ gặm nhấm, dùng sức mút lấy nhụy hoa , dường như muốn hút ra thứ gì đó.
Tay hắn cũng không quên cho vào chiếc quần lót của nàng, dọc theo đó vừa ấn vừa mơn trớn, tay dưới đã ướt đẫm một mảng, thì ra nàng sớm đã ướt đẫm rồi.
Tuân Du nhẹ nhàng cởi chiếc quần lót của nàng ra, nóng lòng hôn lên mật huyệt của nàng, khẽ liếm hút mạnh, đầu lưỡi chui vào trong hang động nhỏ, khuấy động mật dịch ở mép thịt xung quanh, thỉnh thoảng còn bắt chước tư thế chọc vào rút ra trêu chọc nàng.
Nước trong hoa huyệt chảy ra càng nhiều tràn ra ngoài, đi vào tiểu cúc hoa bên dưới. Tuân Du dọc theo mật dịch liếm láp, vùi cả đầu dưới thân nàng, hai tay mạnh mẽ tách ra hai bờ mông trắng nõn, mềm mại để lộ ra tiểu cúc huyệt dính đầy dâm dịch.
Tuân Du nâng hai chân nàng lên vai, gập cả người nàng lại, toàn bộ cúc huyệt mở rộng trước mắt. Hắn vươn đầu lưỡi dọc theo kẽ mông hướng lên trên đảo qua cúc huyệt. Trên cơ thể của Ân Ly không có chỗ nào là không đẹp, ngay cả hậu huyệt cũng trắng nõn, thanh ngọt. Đầu lưỡi không ngừng mơn trớn nếp thịt uốn bên ngoài cửa huyệt, hôn dọc theo mép thịt từ ngoài vào trong, sau đó chui vào hang động nhỏ ẩn giấu bên dưới.
Cúc huyệt căng chặt, dưới sự ẩm ướt của nước bọt và mật dịch càng trơn mịn hơn, chiếc lưỡi thâm nhập vào trong, nóng bỏng như một con rắn lửa. Đầu lưỡi cọ sát vào mép thịt mềm mại của cúc huyệt, cửa động bị kích thích mở ra càng rộng, đầu lưỡi cũng theo tràng dịch chảy ra càng vào càng sâu.
Ân Ly bị kích thích đến nỗi thở liên tục nhưng không thể vùng vẫy. Tuân Du vùi toàn bộ mặt hắn vào giữa đùi nàng, chiếc mũi cao thẳng thi thoảng chạm vào hoa huyệt ướt át, đầu lưỡi không ngừng ra vào, tốc độ càng lúc càng nhanh…
“A!” Ân Ly hét lên, eo dâng lên cao, lưng uốn lên thành một đường cong duyên dáng, mật huyệt co rút kịch liệt, mật dịch từ trong phun ra, nàng đã lên đỉnh rồi!
Lúc này, dục vọng của Tuân Du đã không thể kiềm chế được nữa, côn thịt dựng đứng, gân xanh nổi lên, nháy mắt đã cởi hết y phục ra. Ngón tay vuốt nhẹ môi nữ nhi của hắn. Ân Ly trong lúc ngủ bị như vậy quả nhiên lại đưa đầu lưỡi ra liếp láp.
Tuân Du nhìn chằm chằm vào đầu lưỡi đang vươn ra của nàng, ánh mắt càng thêm tối sầm lại. Hắn nhẹ nhàng sượt qua trước ngực nàng, một tay đỡ côn thịt nhẹ đặt lên miệng nàng , lỗ quy đầu tiết ra chất lỏng khiến miệng nàng ướt át trơn bóng.
Không bao lâu, Ân Ly quả nhiên lại vươn chiếc lưỡi ngọt thơm ra liếm sạch những thứ khiến nàng ngứa ngáy trên môi. Đầu lưỡi vừa khơi gợi vừa liếm láp, vô tình chạm vào lỗ quy đầu đang mở của hắn. Ngực Tuân Du kịch liệt phập phồng, côn thịt bạo trướng, lỗ quy đầu phun ra chất lỏng càng thêm mãnh liệt, lỗ nhỏ thiếu chút nữa không nhịn được phun ra tinh dịch, may mà hắn đã có chuẩn bị trước, khống chế được chính mình.
Côn thịt vẫn còn cọ sát ở môi nàng, chiếc lưỡi nhỏ nhắn phát hiện câu liếm không có tác dụng bèn vươn ra cắn, côn thịt vừa vặn đến môi dưới, hàm răng trắng tinh đưa qua gậy thịt thô lớn khiến Tuân Du đau đến nỗi liên tục thở ra, côn thịt vốn dĩ đã rất trướng đau rồi, hiện tại lại càng thêm đau đớn khó nhịn.
Quả nhiên là nữ nhi hư hỏng, ở trong mộng đều không thể ngừng nghỉ! Tuân Du lưu loát dứt khoát, một tay nhéo mũi nàng , nhân lúc nàng há miệng hô hấp liền thẳng lưng đưa côn thịt đỏ tím đi vào!
“...Ôi…” Tuân Du hơi khép mi mắt, rên rỉ một tiếng. Tuy rằng côn thịt chỉ vào được một phần ba nhưng miệng trong ướt át của nàng làm hắn khoái ý không thôi. Chiếc lưỡi nhỏ bên trong muốn chống cự lại vật thô lớn cư nhiên xâm chiếm nên ra sức đẩy ra ngoài nhưng cự vật khổng lồ này đâu có dễ dàng để nàng được như ý. Hắn trêu đùa, lúc nàng cố gắng đẩy côn thịt ra ngoài, côn thịt liền cứ đẩy vào trong, lỗ quy đầu đang để trên lưỡi nàng cọ sát vài lần mới chịu đi ra, rất nhanh sau đó lại đi vào, không những vậy vào mỗi lúc một sâu hơn, tốc độ càng nhanh hơn.
Ân Ly không cam lòng, xoay đầu muốn dạy cho kẻ xâm nhập này một bài học. Tuân Du tay mắt lanh lẹ, liền một phen bóp chặt cằm nàng, hừ một tiếng, tiểu nha đầu hư hỏng, ngang nhiên dám cắn cả phu quân của mình! Lúc này, Tuân Du đã quên rằng hai người kiếp này vẫn chưa thành hôn, chỉ biết mặt dày tự xưng phu quân.
Hắn một tay nắm lấy cằm Ân Ly, một tay cầm lấy bàn tay thon trắng như ngọc của nàng bao phủ lấy côn thịt đang lộ ra ngoài nhanh chóng di chuyển. Hắn một bên đẩy eo và hông, côn thịt đâm xiên vào trong, lướt qua chiếc lưỡi nhỏ thơm, áp vào má trái nàng khiến nó lập tức phồng lên hình gậy thịt, dâm mỹ vô cùng.