Mà cảm giác được công nhận này sẽ được cậu ta định nghĩa là sự tin tưởng.
Quả nhiên, một lát sau, Trương Cần ngẩng đầu lên trong tiếng cười nhạo cay nghiệt của Bùi Đại phu nhân, đôi mắt đen láy bình tĩnh nhìn Bùi Đại phu nhân, chỉ là trong mắt Trương Cần lúc này không còn phản chiếu hình bóng của Bùi Đại phu nhân nữa.
"Đại phu nhân."
Chỉ ba chữ đơn giản, nhưng cũng đủ để Bùi Đại phu nhân ngậm miệng lại.
Bà ta không biết tại sao, chỉ là đơn thuần cảm thấy dường như có thể cảm nhận được một loại sức mạnh không thể khống chế từ Trương Cần, sự bùng nổ của loại sức mạnh đó khiến bà ta sợ hãi.
Bùi Đại phu nhân há miệng, nhưng lại phát hiện mình không thể phát ra thêm âm thanh nào nữa.
Giọng nói rõ ràng của Trương Cần vang lên bên tai, không ngừng quanh quẩn.
"Đại phu nhân, tôi tin rằng Cửu phu nhân sẽ làm tốt hơn bà. Cũng hy vọng bà có thể dựa vào chính mình để thoát khỏi nguy hiểm."
Nói xong câu này, Trương Cần không chút lưu luyến rời khỏi căn phòng giam giữ Bùi Đại phu nhân.
Bùi Đại phu nhân không ngờ Trương Cần lại dứt khoát rời đi như vậy, bà ta cố gắng đứng dậy từ dưới đất, vừa bò vừa chạy về phía cửa.
Cánh cửa đóng chặt lại được mở ra, Bùi Đại phu nhân lao ra khỏi cửa.
Nhưng hai vệ sĩ canh giữ gần đó lập tức bước tới ngăn Bùi Đại phu nhân lại.
Hai người vẻ mặt nghiêm túc, cảnh giác giữ chặt Bùi Đại phu nhân.
"Đại phu nhân, lão gia đã dặn dò rồi, người không được tự ý rời khỏi đây!"
Nhưng Bùi Đại phu nhân dường như không nghe thấy hai người đang nói gì, bà ta đưa tay về phía bóng lưng phía trước, khàn giọng gào thét.
"Mày quay lại đây cho tao! Quay lại! Trương Cần, tao ra lệnh cho mày quay lại đây! Mày không được bỏ rơi tao, mày không được phản bội tao! Sao mày có thể phản bội tao!"
Tiếng gào thét thê lương của bà ta như xé toạc màn đêm, để lại dấu vết trong đêm tĩnh mịch, nhưng không ai để ý.
Bùi Đại phu nhân trơ mắt nhìn bóng lưng Trương Cần ngày càng xa mình, sắp biến mất ở cuối hành lang, bà ta quay đầu ra lệnh cho hai vệ sĩ đang giữ mình.
"Các anh giữ tôi làm gì! Còn không mau đuổi theo hắn ta cho tôi! Lập tức đuổi theo hắn ta cho tôi!"
Hai vệ sĩ đang giữ bà ta cũng rất bất lực thầm oán thán trong lòng.
"Còn tưởng mình là Bùi Đại phu nhân trước kia sao? Làm loạn cái gì chứ, đúng là làm tăng thêm khối lượng công việc cho chúng tôi!"
Nhưng hai người đều thông minh nuốt lời phàn nàn vào bụng, chỉ nghiêm khắc và lạnh lùng cảnh cáo Bùi Đại phu nhân.
"Đại phu nhân, lão gia chỉ dặn dò người không được rời khỏi đây, nhưng không quy định người khác không được rời đi. Trương trợ lý đến tìm người đã là nể mặt Cửu phu nhân rồi, xin người đừng làm khó chúng tôi nữa!"
Hôm nay Diệp Ninh Uyển dẫn Trương Cần đến đây đã là vi phạm quy định rồi, ai cũng biết không thể làm lớn chuyện, nhưng không biết tại sao Bùi Đại phu nhân này lại như phát điên.
Thấy Bùi Đại phu nhân còn muốn làm loạn, hai vệ sĩ đau đầu c.h.ế.t đi được.
Lúc bọn họ đang luống cuống tay chân không biết nên làm thế nào, cánh cửa đóng chặt lại đột nhiên được mở ra.