Mẹ nó! tên khốn này sao nhìn cô hoài vậy? Không được! Phải tới hỏi cho ra lẽ!
Cá tính Vân Khê rất mạnh, chỉ qua việc muốn đi đến chỗ hắn đã cho thấy rõ được điều đó rồi! Khoan nói tới bộ âu phục nam tính mà cô diện trên người, chỉ cần nhìn bước đi mạnh mẽ, một tay bỏ vào trong túi quần một cách rất khí chất đã khiến người ta dễ dàng nhận ra điều đó!
Có điều, Vân Khê là quá đẹp! Khuôn mặt dù không động đến son phấn nhưng vẫn luôn rất sắc sảo, hàng lông mi dày và đậm, lông mày rậm chếch thành góc nhọn càng làm nổi bật thần thái của cô. Môi mỏng nhìn nghiêm nghị, mái tóc ngắn ôm sát khuôn mặt, tổng thể khuôn mặt của Vân Khê chính là khuôn mặt mà các nhà đào tạo siêu mẫu khao khát nhất! Rất sắc lạnh!
Những bộ âu phục của cô thật chất chỉ làm tăng thêm sự lạnh lùng, mạnh mẽ mà thôi! Dù âu phục đó có như thế nào, được cô diện lên người đều như một xu hướng mới của thời trang công sở, thanh lịch quý phái! Dù là ở đâu chỉ cần cô xuất hiện mọi người đều phải ngoái nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ. Cô chính là một nữ cường nhân thực sự!
Nếu Vân Khê không phải muốn mình như một đứa con trai, mà trở về với bản chất thực sự của mình, làm cho mình giống nữ nhân một chút, thì sắc đẹp của Vân Nghê chả là gì cả! Vân Khê mới đích thị là người xinh đẹp nhất thành phố này!
"Chào anh!" Vân Khê rất nhanh đã đến được chỗ của hắn ta, rất bạo gan mà đưa tay bắt chuyện, mặc dù hàn khí mà hắn phát ra cũng khiến cô nao núng một chút!
"Chào cô! Vân đại tiểu thư!" Tần Khiêm cũng nhếch miệng bắt tay với cô, chỉ là cái bắt tay này rất mạnh còn giữ rất lâu, nếu là nữ nhân bình thường có lẽ đã khóc thét!
Nhưng Vân Khê không phải nữ nhân bình thường, từ nhỏ cô đã đam mê võ đạo, đến nay cũng đã có thể gọi là cao thủ rồi, làm sao dễ dàng đầu hàng như thế!
Ban đầu cũng lấy làm bất ngờ với hành động khiếm nhã của Tần Khiêm, nhưng sau đó cô đã nhanh chóng dùng sức của mình để đáp trả hắn. Nhưng dầu sao cách biệt của nam và nữ là quá lớn, người nam này còn là ông trùm hắc đạo - Tần Khiêm, nếu cô mà chiến thắng chẳng phải là núi biết di chuyển sao?
Đương nhiên hắn ta cũng không muốn làm quá trớn, chỉ cần để cô gái này hoang mang một chút là dược, rất nhanh đã buông tay cô ra, lại nhếch miệng cười nguy hiểm.
Suy nghĩ duy nhất của Vân Khê bây giờ là muốn đánh cho hắn một trận, nhưng cô không thể để cảm xúc chi phối như thế được, lại hỏi một câu:
"Anh là ai? Sao lại nhìn tôi chằm chằm thế hả?"
Chẳng khác gì một gã đàn ông!
Tần Khiêm trong đôi mắt toàn là thích thú, không trả lời cô mà cứ tiếp tục nhìn ngắm cô!
Cô thật đẹp! Từ khuôn mặt, ngoại hình, khí chất... tất cả như là món quà ông trời tặng cho hắn!
Hắn chưa bao giờ thấy người con gái nào phù hợp với hắn đến như vậy! Cô chỉ cao đến gần vai hắn, nhưng như thế đã là rất phù hợp. Nên nhớ cô không mang giày cao gót! Đợi đến khi hắn biến cô thành người phụ nữ của mình, biến cô trở lại đúng dáng vẻ nên có, cô chính là người xứng đáng ở bên cạnh hắn nhất!
Đó là khí chất của người lãnh đạo, là dáng vẻ của một bà chủ người người cung kính nể phục! Cô nhất định phải là của Tần Khiêm hắn!
Vân Khê bắt đầu khó chịu mà nhíu mày lại, ánh mắt hắn còn nóng bỏng hơn khi nãy nữa! Cái cách mà hắn nhìn cô thật lạ, như là đang thưởng thức?
"Sẽ còn gặp lại đấy!" Tần Khiêm tiến sát đến người Vân Khê hơn, nhỏ giọng nói.
Vân Khê khó chịu muốn tránh né cũng đã muộn, hắn nhanh quá!
Nói rồi Tần Khiêm đi đến chỗ của Cố Hạo Khương và Vân Nghê, nói gì đó, rồi lại đi mất!
Vân Khê vẫn khó chịu mà nhìn hắn đến khi khuất bóng, tâm trạng như có điềm xấu sắp xảy ra vậy!
Tần Khiêm thì tâm trạng lại trái ngược hoàn toàn. Những người phụ nữ từng phục vụ hắn thật sự chỉ đơn giản là để giải tỏa dục vọng. Bản thân muốn tìm người thích hợp nhất quả là rất khó.
Hắn là ông trùm hắc đạo, tuy thuộc hạ là luôn trung thành tuyệt đối nhưng đó là với hắn! Còn vợ hắn chỉ là vợ hắn mà thôi! Nếu thật sự chả có gì khiến bọn chúng nể phục thì sau này sẽ loạn thực sự!
Nghĩ tới dáng vẻ của Vân Khê thật làm hắn vừa mắt. Mà hình như không phải do tìm được người vợ ưng ý, mà là tìm được người mình muốn gần gũi, chiếm hữu!
Vân Khê! Hãy xem tôi thu phục em thế nào!