Senren:"(Cái tên này, rốt cuộc bị sao vậy?) Anh buông tôi ra trước đi, có chuyện gì chúng ta từ từ nói.
Diệt Thiên:"A tôi thất lễ quá, xin lỗi.
Senren:"Không sao đâu, haha.
Cô cười không được tự nhiên lắm.
Senren:"Mà anh muốn tôi giúp anh chuyện gì?
Diệt Thiên:"Đưa tôi ra khỏi đây, tới chỗ có người được không?
Senren:"Cái này...
Thú thật cũng không tiện thật, vì cô đang bị truy đổi, mang theo của nợ này chỉ tổ vướng víu thôi.
Diệt Thiên:"Thật ra tôi cũng có thể giúp cô một tí đó.
Senren:"Hả? giúp tôi?
Diệt Thiên:"Ừm, tôi có một năng lực hơi đặt biệt.
Senren:"Năng lực đặt biệt? anh là siêu năng gia?
Diệt Thiên:"Ừm, chỉ là năng lực của tôi dùng nhiều không được, mỗi lần dùng tinh thần của tôi điều sẽ hao ghê lắm, không cẩn thận thành tâm thần chắc luôn.
Senren:"Là năng lực gì?
Nghe anh giới thiệu cô cũng hiếu kì.
Diệt Thiên:"Là thứ này.
Anh gọi ra thứ nguyên bích, sau đó đi vào xuất hiện sau lưng Senren.
Senren:"Năng lực của anh là không gian năng lực sao?!
Diệt Thiên:"Ừm, tùy vào khoảng cách nối liền bao xa sẽ hao tinh thần bấy nhiêu, đương nhiên chỉ những nơi tôi từng đi qua mới dùng được thôi.
Senren:"Được, nhưng anh phải giúp tôi một chuyện.
Sau khi anh đồng ý giúp cô, Senren mời anh vào một ngôi nhà hai tầng, cũng là nơi ở tạm thời của cô và chị gái, Mie cũng vừa tắm xong đi ra.
Mie:"Senren, anh ta là?
Senren:"Đây là người em mới cứu, anh ta tên Diệt Thiên, còn đây là chị gái tôi Mie.
Diệt Thiên:"Chào cô Mie.
Mie:"Vâng, chào anh.
Senren:"Anh cứ ở đây đi, tôi cần nói chuyện với chị gái tôi.
Diệt Thiên:"Hai cô cứ tự nhiên.
Senren kéo Mie vào phòng bếp thì thầm to nhỏ, chắc giải thích gì đi.
Diệt Thiên:"Bước đầu tiếp cận thành công quá nhỉ?
Một lát sau Senren Mie đem trà bánh ra đãi anh, cô cũng đổi lại quần áo thường ngày rồi.
Senren:"Đã để anh phải đợi lâu rồi, mời dùng.
Diệt Thiên:"Cảm ơn nhé, ủa cô vừa thay đồ à, trong hơi khác với vừa nãy.
Senren:"À... vừa nãy là tôi hóa trang, hóa trang thôi.
Diệt Thiên:"Ra vậy, chắc cô thích Cosphay lắm.
Mie:"Cosphay?
Diệt Thiên:"Cosphay là thuật ngữ dùng chỉ, những người có sở thích hóa trang nhân vật hư cấu nào đó trong mấy bộ phim.
Senren:"À phải, tôi rất thích Cosphay.
Diệt Thiên:"Thật sao? tôi cũng rất thích Cosphay.
Senren:"Haha, phải rồi, năng lực của anh có thể mang theo người khác không?
Diệt Thiên:"Được, cũng không ảnh hưởng mấy.
Senren:"Khoảng cách tối đa là bao nhiêu?
Diệt Thiên:"Chắc được nửa thành phố, vừa rồi tôi cũng dùng nó để tránh né con kiến, nhưng chỉ trong phạm vi nhỏ, ở đây tôi không quen lắm, sợ dùng quá sẽ xỉu lỡ có quái vật xung quanh thì toi, cũng may là cô Senren xuất hiện kịp thời nếu không chỉ sợ... cảm ơn cô Senren rất nhiều, tôi chân thành rất cảm ơn cô!
Anh cúi đầu cảm ơn, đương nhiên chỉ làm bộ.
Senren:"Haha [không tự nhiên], không có gì đâu mà.
Diệt Thiên:"Hai cô ở đây chắc đang làm nhiệm vụ của hiệp hội chứ?
Senren:"Phải.
Anh tin cô là hiệp sĩ của hiệp hội, cô đành nhận luôn, nhờ giúp xong đưa anh ta đi thành phố khác đường ai nấy đi thôi, bớt phải giải thích rườm rà.
Diệt Thiên:"Tôi không làm phiền mọi người chứ?
Senren:"Tôi không thấy phiền đâu (thật ra là có đó).
Diệt Thiên:"À phải đây là quà của tôi, tặng hai cô.
Anh gọi ra thứ nguyên bích nhỏ, thò tay vào lấy ra hộp đựng bánh, bên trong đựng đủ loại, nào là bánh dâu tây, bánh táo, đủ loại.
Senren:"Anh cũng có năng lực này.
Diệt Thiên:"Cũng? cô cũng có?
Senren:"(Chết, để lộ rồi, mình thật bất cẩn) haha, [không tự nhiên] phải, tôi cũng có.
Diệt Thiên:"Tôi gửi nó vào không gian, vì không dùng để di chuyển nên không ảnh hưởng lắm, (tối sẽ bị hút tới thế giới Dragon Ball, phải để hai cổ biết mình là quái vật mới được, vậy mới tiếp tục kế hoạch bước thứ 2 chứ, mà làm sao ta? hay là đòi cái phòng, để cửa hé, rồi biến thành Alien X tập thể hình?) à phải, mời hai cô dùng, đây là bánh tôi tự làm, không biết có vừa miệng với hai người không.
Anh lấy bánh táo ra đặt lên dĩa cắt nó ra ba miếng.
Mie:"Anh tự làm sao?
Diệt Thiên:"Phải, tôi rất thích làm bánh.
Mie lấy một miếng ăn thử:
"Wa, ngon quá, vị chua ngọt này...
Diệt Thiên:"Bạn tôi từng nói vị của nó như mối tình đầu vậy.
Mie:"Haha, bạn anh thật hài hước, xin lỗi, tôi không có ý gì đâu.
Diệt Thiên:"Tôi biết.
Nghe hai người trò chuyện, Senren cũng lấy một miếng ăn thử, đúng là rất ngon.
Senren để ý thấy anh ta nhìn cô và chị, có gì đó gọi là trìu mến, còn cảm giác từng gặp ở đâu rồi, làm cô rất không tự nhiên.
Mie:"Tôi lúc trước cũng từng làm, cũng không có ngon như vậy, trong này có bí quyết gì sao?
Diệt Thiên:"Bí quyết hả? cũng có đó.
Anh và Mie bắt đầu kéo chủ đề trò chuyện tầm phào, thật ra lâu rồi mới thấy, anh cũng không thấy phiền đâu.
Hai người trò chuyện tới chiều, từ bánh táo sau đó chuyển thành các loại bánh khác, Senren cảm thấy mình như người trong suốt vậy, ho nhẹ nói:
"E hèm, chị à chiều rồi đó, mình đi làm cơm tối thôi.
Mie:"A, đã chiều rồi sao? chị quên mất.
Đáng lẽ là trưa chiều là đi rồi, vì đang bị truy đuổi mà, ở đây lâu không tốt, nhưng thấy chị gái và anh ta nói chuyện hợp ý quá, cô không nỡ phá, vì lâu rồi mới thấy chị cởi mở thế.
Được rồi, cô biết bay mà, còn có thêm anh ta không gian năng lực có gì chạy thôi, chắc không sao đâu.
Diệt Thiên:"Để tôi giúp hai cô.
Mie:"Anh cũng biết nấu ăn nữa sao?
Mặc dù biết hơi thừa nhưng cô vẫn hỏi, vì biết làm bánh chẳng lẽ không biết nấu ăn sao? còn trình độ ra sao không biết, cô tự tin mình trình độ hơn anh.
Diệt Thiên:"Đương nhiên rồi, tôi nấu ăn hơi bị giỏi đó nha.
Mie:"Vậy tôi phải thử tay nghề của anh mới được.
Diệt Thiên:"Tôi rất sẵn lòng phục vụ quý cô xinh đẹp đây.
Mie hơi đỏ mặt.