Đế Vương Luyến

Quyển 2 - Chương 54: Gặp rồi, giờ thế nào?



Đến hôm phải bỏ tiền ra bao dưỡng Bảo Ni thì Cổ Tịch mới phát hiện ra, thì ra ví của mình đều bị Ngữ Ngưng nắm lấy. Đại phu nhân muốn quản gia, tiểu nô tài không thể không tuân mệnh, thế là Tịch vương phải nhịn ăn để bao nữ nhân, thật hổ thẹn. Cũng may ngoại trừ đi làm ra, trà lâu của nàng bán trà cũng không tệ, có thể ăn mặc, mua sắm được.

Đạo diễn bên Yên Hoa gọi điện báo Cổ Tịch đến xem phần hậu kì, còn nói trong tháng sau sẽ xong. Mặc dù theo sát việc quay phim nhưng dạo gần đây Cổ Tịch tương đối bận, nàng không có nhiều thời gian đến phim trường nữa, cho nên nghe nói phim đã đi đến hậu kỳ nàng liền bất ngờ không thôi.

Cổ Tịch đăm chiêu ngồi nhìn tờ lịch trên bàn, còn bảy ngày nữa Ngữ Ngưng mới chịu về. Mấy hôm nay nàng có hay gọi sang bên ấy, nghe đâu trời bên ấy không mưa nhiều như bên này. Cổ Tịch lặng lẽ ngồi gõ lạch cạch trên máy, hôm đó Huyền Cơ tức giận la nàng, nàng liền gọi hỏi Ngữ Ngưng cách ước chừng. Lúc đó nàng ấy vẫn còn lơ mơ ngủ nhưng vẫn trả lời nàng, Cổ Tịch thấy Ngữ Ngưng là quá cưng chiều mình rồi. . Truyện Khác

Đóa mẫu đơn Cổ Tịch chăm chút cả tháng nay ở trên bệ cửa sổ cuối cùng cũng ra hoa, bên ngoài trời lại bắt đầu mưa rả rích, tách cà phê nóng ở trên bàn khiến Cổ Tịch rơi vào trầm mặc. Nàng nghe nói sách của nàng sẽ được bộ giáo dục lược đi chi tiết tình yêu, đem vào sách lịch sử giảng dạy cho học sinh. Là điều tốt, hay xấu? Cổ Tịch còn chẳng buồn bận tâm.

Sau khi phản xuyên quay về thời hiện đại, Cổ Tịch có một lần được theo Lý Tông Nguyên lục khai quật bia mộ của nàng, nàng phát hiện ra, Thái Vũ vương đã an táng các quý phi cùng một chỗ với nàng. Rõ ràng là hắn ta nợ nàng, hắn ta đã nói sẽ cho họ bình an một kiếp, Cổ Tịch vẫn chưa thấy Phi Vũ ở thời hiện đại, nếu gặp hắn, nàng muốn đánh một phen cho thỏa lòng.

Hôm nay có hẹn với bên Khổng gia sau giờ trưa, phải biết Khổng gia nắm giữ chuỗi bệnh viện, Khổng Huyền Cơ dù có muốn tránh cũng phải ra mặt mà kí hợp đồng bảo hiểm với Khổng gia. Cả ngày hôm đó Khổng Huyền Cơ cứ thất thần, thế nên Cổ Tịch mời Huyền Cơ ăn cơm cùng mình, hai người đi ra nhà hàng đối diện công ty ăn.

Ngay cả khi ăn cơm Huyền Cơ cũng thất thần, khi đi về công ty nàng ấy cũng thất thần. Cho đến khi Cổ Tịch thấy Huyền Cơ đứng lặng yên ở thang máy nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, nàng mới thúc tay vào người Huyền Cơ hỏi:

- Gì vậy?

- Cha, người tới rồi? – Huyền Cơ tiến lên một bước định lấy lòng ông, chỉ thấy ông hừ một tiếng rồi nói: - Cha con gì với cô?

- Khổng lão gia- Huyền Cơ thu lại dáng vẻ lấy lòng, nghiêm nghiêm cẩn cẩn nói. Chỉ thấy Khổng lão gia hừ thêm một tiếng nữa, nói: - Bao giờ cô mới lại quay về làm bác sĩ, cô lông ngông bao nhiêu năm rồi cô biết không?

- Cha.. con không muốn làm nghề đó, con muốn làm kinh doanh thôi- Huyền Cơ nói, thang máy ting một tiếng rồi mở ra. Cổ Tịch lễ phép cúi đầu chào Khổng lão gia rồi mời ông bước vào trước.

Khổng lão gia ý tứ chán ghét càng sâu đậm: - Cô có lấy gương xem gương mặt mình không? Nhìn như đưa đám vậy mà làm kinh doanh cái gì.

- Cha...

- Cha cái gì? Tôi cho cô một năm nữa đấy nhé. Một năm sau mà không về thì mau đổi họ đi.

- Cha.. đừng mà.

Thang máy cũng không có nhiều người, chỉ có Khổng Huyền Cơ và cha nàng, cùng Cổ Tịch và thư kí. Thế nên hai người cứ thế trao đổi qua lại, Khổng Huyền Thịnh cứng tiếng nhưng mềm lòng, Cổ Tịch biết ông cũng không giận dỗi Huyền Cơ nhiều.

- Cô đưa hợp đồng tôi kí cho rồi, rắc rối tôi phải đến đây một chuyến.- Khổng Huyền Thịnh bực dọc đi vào bên trong phòng họp. Nhân viên ngay lập tức hỏi ông muốn dùng nước hay trà, phục vụ ông còn hơn cả thượng đế. Được biết nếu hợp đồng của Khổng gia được kí phòng kinh doanh sẽ thưởng nóng mỗi người năm nghìn, ai mà không muốn.

Mất chưa tới nửa tiếng Khổng Huyền Thịnh cũng thông qua hợp đồng, dù sao cũng do con gái ông đứng ra viết, cho nên mỗi lần kí với Nguyên Thụy rất yên tâm. Khổng Huyền Cơ trái ngược với vẻ mặt than thường ngày cứ quấn lấy ông, nói trên trời dưới bể. Mặc dù Khổng lão gia có ra vẻ chán ghét nàng ấy, Cổ Tịch thấy khóe miệng ông vẫn ẩn ý cười, ông ấy thật sự yêu thương Huyền Cơ, hệt như phụ hoàng của nàng, Lý Tông Nguyên, Cảnh Minh. Cổ Tịch có chút chua xót, nàng mỉm cười, sau đó tiễn Khổng Huyền Thịnh xuống thang máy.

Chiều hôm đó Cổ Tịch đến lớp học nhưng không thấy Bảo Ni đâu cả, có hỏi phòng hỗ trợ học sinh họ cũng nói Bảo Ni chưa đến, Cổ Tịch liền lo lắng không thôi, nàng đi vào lớp lấy điện thoại ra gọi cho Bảo Ni. Gọi hai cuộc thì Bảo Ni mới bắt máy.

- Chị nghe.

Cổ Tịch nghe trong giọng của Bảo Ni có vẻ khác lạ hơn thường ngày, thế nên nàng hỏi:

- Chị đang ở đâu, có việc gì không?

- Chị để quên đồ ở nhà, ban nãy dạy xong liền chạy về. Mà giờ xe chị bị hư rồi, đợi chị một chút chị tới ngay- Bảo Ni loay hoay khởi động xe nhưng không được, nàng cũng không biết phải làm gì lúc này.

Cổ Tịch đứng dựa vào tường, mày nhíu chặt lại, lo lắng: - Chị đang ở đâu?

Nàng nghe loáng thoáng trong điện thoại tiếng xe chạy, thế nên nàng nghĩ Bảo Ni bị tắt máy giữa đường. Bảo Ni nhìn con xe vô dụng của mình, tức tối.

- Chị đang ở trên đại lộ.

- Gửi em định vị, em tới ngay.

Chưa tới mười lăm phút, đúng thật là Cổ Tịch đến ngay. Theo sau nàng ấy còn là xe kéo đến kéo xe nàng về. Bảo Ni vui vẻ nở một nụ cười với Cổ Tịch, nói:

- Cảm ơn em.

Bảo Ni không phải vì tiếng sét ái tình mà chấp nhận chia tay với người yêu hiện tại, lý do nàng muốn đến Bắc Kinh là vì nàng luôn có một giấc mơ từ nhỏ đến lớn, giấc mơ nàng mặc đồ hán phục, yêu thương một cô gái. Người đó trong mộng nàng thường gọi là hoàng thượng, xưng thiếp, mà dáng dấp người trong mộng vừa vặn lại giống y hệt Cổ Tịch.

Nàng khi vừa nhìn Cổ Tịch liền thấy quen thuộc, về đến nhà nằm gác tay lên trán mới nhớ lại thì ra nàng ấy với mộng của mình tương đồng đến tám phần.

Thế nên nàng nghĩ, người đó chính là Cổ Tịch. Càng lúc càng tiếp xúc với Cổ Tịch nàng càng khẳng định đó là đúng, là Cổ Tịch. Chính nàng ấy.

Cổ Tịch chở Bảo Ni trên chiếc xe màu bạc của mình, hai người không về trung tâm mà về nhà của Bảo Ni. Trong lòng hai người, mỗi người một tâm sự riêng, tất cả chung quy cũng xoay quanh mỗi kiếp trước – kiếp này.

Tìm được nàng ấy rồi, bây giờ thế nào?

P.s: Bao dưỡng tiểu tam mà không có tiền thì làm sao? ?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv