Đế Tôn

Chương 1102: Mượn đao giết Cổ Vương



Viễn cổ tiên dân chỉ chính là sinh linh trước lúc Thiên Đạo nghiền nát, bao quát vạn tộc, cũng không phải là chỉ Nhân Tộc. Mà một màn trước mắt kia, để cho đám người Giang Nam thấy ở thời kỳ Cổ lão, cảnh tượng chư thiên vạn giới vô số sinh linh cúng bái Vãng Sinh Thần Đế!

Thiên Thần kia lắc đầu nói:

- Vô số sinh linh cũng tín ngưỡng cúng bái một người, không thể nghi ngờ là giam cầm suy nghĩ của tất cả sinh linh, loại Thần Đế này, quả thực chính là nghiệp chướng, bất lợi với chư thiên vạn giới phát triển. Vị Vãng Sinh Thần Đế này chết đáng đời, chết có ý nghĩa...

Răng rắc!

Trong hư không đột nhiên một đạo sấm sét tử sắc đánh xuống, Thiên Thần kia tránh né không kịp, bị một sét đánh ở trên đỉnh đầu, không nói tiếng nào thân thể liền chia năm xẻ bảy, bị Lôi Quang đốt thành tro bụi!

Những người khác không khỏi sợ hãi, vội vàng tế lên pháp bảo của mình phòng ngự, cẩn thận ngó chừng bốn phía.

Đối với lời của Thiên Thần mới vừa rồi kia, bọn họ cũng lòng có đồng cảm, chỉ là không có nói ra khỏi miệng. Nếu như sinh linh Chư thiên vạn giới cùng chung cúng bái một người, như vậy tâm linh của mọi người liền có bóng ma của người này. Cuộc đời này mơ tưởng làm được trò giỏi hơn thầy.

Tình hình Vãng Sinh Thần Đế để cho chúng sanh cúng bái mặc dù tráng quan, nhưng trên thực tế thì thành tựu hắn một người Vinh Diệu, lực lượng một mình hắn, hạn chế chư thiên vạn giới phát triển!

Chẳng qua là trong Đế lăng tràn ngập lực lượng cùng uy năng của Vãng Sinh Thần Đế khi còn sống, ở trong Đế lăng nói ra lời bất kính đối với Thần Đế này, sẽ gặp phải năng lượng trong Đế lăng Thiên Khiển!

Đế Uy là kinh khủng bực nào, cho dù là sau khi chết cũng không cho vũ nhục, Chân Pháp Phật Đà ở ngoài La Thiên tuyệt cảnh nói ra lời bất kính đối với Thần Đế, cũng gặp phải sét đánh, bị phách đến khuôn mặt nám đen, huống chi là ở trong Đế lăng, uy lực Thiên Khiển lớn vô số lần!

Hô...

Cổ Vương Thần Chủ lọt vào trong Đế lăng, Thần Chủ này thấy tràng diện cúng bái trong Đế lăng mênh mông, cũng không khỏi vẻ mặt dại ra, không có lập tức hướng đám người Giang Nam hạ sát thủ.

- Vãng Sinh Thần Đế Đế lăng?

Cổ Vương Thần Chủ thanh âm run rẩy, đột nhiên cười khanh khách không ngừng, cười đến da đầu mọi người tê dại:

- Địa phương tốt, địa phương tốt! Ta nói Thánh Thiên Đại Tôn kia bị trấn áp ở trong La Thiên tuyệt cảnh, vì sao không có chết, ngược lại thực lực đại tiến, thì ra là như vậy, thì ra là như vậy! Tiểu bối phía trước, các ngươi nghỉ ngơi đi, hết thảy là của ta!

Hắn bàn tay to thăm dò, giống như Già Thiên chi vân, một chưởng đem đám người Giang Nam và thành trì kia bao phủ, để cho tất cả mọi người chạy trời không khỏi nắng!

Chân Thần thành chủ cùng mấy Thiên Thần kia gầm lên, rối rít thi triển thủ đoạn mạnh nhất, riêng phần mình tế lên pháp bảo hướng bàn tay này oanh khứ.

Rầm rầm rầm...

Mấy Thiên Thần nhất tề hộc máu ngã xuống, chỉ có Chân Thần thành chủ như cũ đứng không ngã, chẳng qua là tai mắt mũi miệng máu tươi không ngừng chảy ra, diện mục dữ tợn kinh khủng, nhưng cũng không có sức hoàn thủ.

Mới vừa rồi một kích kia, Giang Nam không có xuất thủ, mà Chân Pháp Phật Đà thấy Giang Nam không có động thủ, lúc này cũng kiềm chế vọng động xuất thủ xuống.

- Di? Thiên Đạo nơi này có cổ quái...

Cổ Vương Thần Chủ hơi ngẩn ra, thu bàn tay về, nghi ngờ nói:

- Ta một kích toàn lực, nếu như thực lực có thể hết thảy bộc phát, mấy tiểu bối kia giờ phút này hết thảy đã chết, nhưng hiện tại chẳng qua là đả thương bọn hắn, cũng không có giết chết bọn họ, xem ra trong Đế lăng này có cổ quái...

Thần Đế đạo tắc xây dựng Tiểu Thiên, để cho nơi đây không có thiên nhân ngũ suy ảnh hưởng, có thể điều động pháp lực, nhưng uy năng Thần Thông không có hoàn toàn khôi phục.

Trừ nhân tố Đế Uy áp chế ra, còn có một nguyên nhân khác, đó chính là đạo tắc của Vãng Sinh Thần Đế cực kỳ cổ quái, bao hàm một chút gì đó mà đương kim chư thiên vạn giới không sở hữu.

- Cổ Vương, sở dĩ Thần Thông của ngươi không cách nào khôi phục tới trạng thái đỉnh, nguyên nhân là Vãng Sinh Thần Đế chính là Thần Đế 5000 vạn năm trước, thời đại kia của hắn, chư thiên vạn giới có đầy đủ Thiên Đạo.

Giang Nam đứng ở trong thành trì, nhìn lên Thần Chủ này mỉm cười nói:

- Vãng Sinh Thần Đế đã từng đối với Thiên Đạo đầy đủ, có lĩnh ngộ cùng giải thích của mình. Hắn sống ở lúc Thiên Đạo chưa nghiền nát, lấy thông minh tài trí cùng dã tâm của hắn đến xem, mục tiêu của hắn là Chứng Đạo thành tiên, muốn Chứng Đạo thành tiên, phải nhảy ra Thiên Đạo, không có ở trong Ngũ Hành, không bị thiên địa ước thúc.

Cổ Vương Thần Chủ khẽ cau mày, bước đi, tiến vào trong thành, trên cao nhìn xuống hắn:

- Nói tiếp.

Giang Nam mỉm cười nói:

- Mà muốn nhảy ra ngoài, thì trước hết ở trong đó, không ở trong đó, như thế nào nhảy ra ngoài? Vì vậy đối với người muốn thành tiên mà nói, nghiên cứu Thiên Đạo quy tắc là một chuyện phải làm.

Hắn tiếp tục phân tích nói:

- Thời đại của Vãng Sinh Thần Đế, Thiên Đạo không toái, hạo kiếp buông xuống, vì vậy đạo tắc của hắn xây dựng Tiểu Thiên Đế lăng, có giải thích của hắn đối với Thiên Đạo quy tắc đầy đủ ở thời kỳ viễn cổ. Mà chúng ta là sống ở sau khi Thiên Đạo tan biến gây dựng lại, Thiên Đạo thiếu thốn, cho nên nơi này đối với tu vi thực lực của chúng ta, có ảnh hưởng rất kỳ diệu.

Cổ Vương Thần Chủ cực kỳ hài lòng, trong mắt tràn đầy tán thưởng đối với Giang Nam, nhẹ nhàng gật đầu nói:

- Tiểu quỷ đầu, ngươi rất tốt. Lại có thể nhìn ra nhiều chuyện như vậy, xem ra ngươi là người thông minh, tương lai nhất định là có thành tựu. Bất quá ngươi cho rằng ta cứ như vậy sẽ bỏ qua ngươi sao?

Giang Nam lắc đầu, cười nói:

- Cổ Vương đố kỵ người tài, nếu như ta biểu hiện ngu xuẩn một chút, nói không chừng Cổ Vương còn sẽ bỏ qua cho ta một mạng, nhưng ta biểu hiện được so sánh với Cổ Vương còn muốn thông minh, tự nhiên là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Cổ Vương Thần Chủ vỗ tay cười to nói:

- Ngươi là người thông minh, nếu ta để cho ngươi sống, vạn nhất ngươi thành tựu tương lai vượt qua ta, ta chẳng phải là nguy hiểm sao? Cho nên ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Bất quá ngươi có một chút nói sai rồi, nếu như ngươi biểu hiện ngu xuẩn một chút, như vậy ngươi cũng chết chắc. Người ngu là không có tư cách sống, loại chuyện lặt vặt này chính là lãng phí lương thực.

Giang Nam hiếu kỳ nói:

- Như vậy người nào rơi vào trong tay của ngươi sẽ không chết?

Cổ Vương Thần Chủ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, lắc đầu cười nói:

- Không người nào có thể rơi vào trong tay của ta còn không chết! Tiểu quỷ, nể tình ngươi nói nhiều chuyện như thế, ta cuối cùng mới giết ngươi.

Ánh mắt của hắn âm trầm, từ trên người Chân Pháp Phật Đà, Chân Thần thành chủ cùng nhiều Thiên Thần ngã xuống đất không dậy nổi kia quét qua, mắt lộ ra vẻ hưng phấn. Liếm liếm đôi môi, cười nhẹ nói:

- Trước giết chết các ngươi, tới nuôi tiểu bảo bảo của ta...

Mọi người sắc mặt thảm đạm, mắt lộ ra tuyệt vọng, sắc mặt Chân Pháp Phật Đà âm tình bất định, lặng lẽ truyền âm nói:

- Giang giáo chủ, ngươi có kế sách thoát thân hay không?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv