Editor: Tiểu Linhh
Beta: Đậu Đậu.
Ngoài cửa sổ dòng xe chạy đang di chuyển, nhiệt độ cũng thay đổi.
Từ đêm vòng bán kết sau khi thất bại, Bạc Cửu chưa từng lộ mặt. Điều này làm cho bạn học Phong Thượng rất lo lắng.
Thừa dịp Phong Dật không để ý, lén đi ra ngoài.
Mục đích chính là đến biệt thự Phó gia.
Bạn học Phong Thượng muốn tự hy sinh bản thân tới an ủi thần tượng nhà mình.
Không nghĩ tới thần tượng chẳng những không bực bội, mà đang ngồi ở trên sàn nhà chơi game.
Super Mario, chắc chắn mọi người đều từng chơi qua.
Thần tượng chơi rất nghiêm túc, trong ngực còn cho túi sưởi vào, trong tay thả một cục đường đỏ vào nước.
Bạn học Phong Thượng nhìn ly nước liếc mắt: “Đây là?”
“Biết cậu muốn đến, nấu cho cậu uống. Bên ngoài khí trời lạnh, uống ấm người.” Thiếu niên để note book xuống, khóe miệng cười rất bình tĩnh.
Bạn học Phong Thượng rất cảm động, hai cái tay bưng ly nước đường đỏ: “À, thần tượng, cậu, làm sao biết tôi thích nhất uống, uống nước đường.”
Bạc Cửu ngước mắt nhìn trần nhà, thầm nghĩ trước kia cô đánh giá quá cao chỉ số thông minh Phong bảo bảo nhà cô rồi: “Uống đi, phòng bếp vẫn còn”.
“Ừ!” Phong Thượng dùng sức gật đầu, ánh mắt kia vô cùng sáng.
Bạc Cửu hình như là nghĩ đến cái gì đó, nghiêng về phía trước, tay phải đỡ sau lưng Phong Thượng, gương mặt đẹp trai càng gần hơn.
Thoáng cái, bạn học Phong Thượng mặt liền đỏ: “Thần, thần tượng, cậu, cậu …”
“Cậu không phải là CONG chứ? Không thầm mến tôi chứ?” Bạc Cửu nhăn mày.
Đôi mắt Phong Thượng trợn tròn: “Sao, làm sao có thể! Tôi, tôi thích con, con gái!”
“A.” Không biết Bạc Cửu đang suy nghĩ gì, sau khi hỏi xong, thu tay về.
Kêu a cái gì!
Phong Thượng lắp ba lắp bắp ở đó giải thích: “Tôi, tôi yêu, yêu thích thần tượng không có, không sai. Nhưng là tôi, tôi là thẳng! Vô cùng thẳng!”
Bạc Cửu nhìn Phong bảo bảo thanh tú mặt đỏ ửng, lẩm bẩm một câu: “Thụ như vậy, đại thần cũng không coi trọng.” Tại sao lại coi trọng cô?
“Ân, thần tượng cậu đang nói, nói cái gì?” Phong Thượng muốn nghe rõ một chút.
Bạc Cửu sờ đầu Phong bảo bảo, lại nghiêng người qua, giọng nói liền phả vào tai Phong Thượng: “Nếu như tôi nói như vậy, cậu muốn hôn tôi sao?”
Phong Thượng nhìn khuôn mặt kia gần trong gang tấc, gương mặt tuấn tú, đẹp trai làm tim người ta đập chậm nửa nhịp.
Nhưng mà những thứ này đều không phải là trọng điểm.
Mấu chốt là cậu bị thần tượng nhà mình coi trọng, cậu cũng không phải là CONG.
Vấn đề này làm sao giải quyết, online hẵng nói a!
“Muốn không?” Bạc Cửu lại thấp một chút.
Phong Thượng thật sự không chịu nổi, một tay người đẩy ra, kêu lên một tiếng thất kinh: “Không, không muốn!”
Đẩy xong, Phong Thượng liền hối hận, cậu không làm thần tượng bị thương chứ?
Phong Thượng nhìn người ngồi trên mặt đất.
Thần tượng hình như lại đang lẩm bẩm.
Trong lúc mơ hồ có thể nghe thấy giọng không cao không thấp nói: “Phong bảo bảo người dễ bị bẻ CONG như vậy, đều không có phản ứng. Vậy thì không phải là vấn đề ở mình, có lẽ là ngay từ đầu đã là CONG…”
Ngay từ đầu đã là CONG?
Ai?
Bạn học Phong Thượng một bụng nghi ngờ.
Còn có cái gì là Phong bảo bảo rất dễ bị bẻ CONG!?
Cậu rất thẳng được không!
May mắn là, sau một lát, thần tượng cuối cùng cũng trở lại bình thường, cứ lười biếng như vậy ngồi ở trên bàn gỗ, cả người lộ ra quý khí.
Bạn học Phong Thượng thở dài một hơi, cuối cùng cậu cũng có thể yên tâm uống nước đường đỏ.
Nhưng mà, thần tượng hôm nay thật là, rốt cuộc là làm sao vậy?
Chẳng lẽ là thua một trận đấu liền bị kích động?