Editor: Người qua đường Mặc Quân Nhiên.
Trong nháy mắt, Lý mẫu đau lòng: “Mộng Nhiên của chúng ta cũng tốt a.”
“Con chỉ là không nghĩ Cửu điện thích mình.” Lý Mộng Nhiên cười nhạt: “Con sẽ như bây giờ thích cậu ấy, yên lặng, không gia tăng gánh nặng cho cậu ấy. Rồi, khi đủ ưu tú, con sẽ thổ lộ, cậu ấy đồng ý cũng tốt, cự tuyệt cũng được, con đều vui vẻ. Mẹ, người biết không, có một loại người, chỉ cần là bản thân thích người ta liền tự mình cao hứng.”
Lý mẫu sao có thể không biết, con gái thay đổi đều nằm trong tầm mắt. Con gái lớn dần, thực làm cho bà mẹ này kiêu ngạo.
Đồng thời, bà cũng nhìn lại chính mình. Trạng thái cha mẹ khi tốt nhất hẳn là cùng con cái chậm rãi trưởng thành.
Cho nên, thấy một màn tốt đẹp như vậy, Vu Chân thân mặc cảnh phục nhiều ít có chút kinh ngạc.
Vu Chân trên mặt còn mang theo nụ cười, nói chuyện cũng khéo léo: “Dì, cô yên tâm. Đây chỉ là tùy tiện hỏi Mộng Nhiên ít việc làm báo cáo, sẽ không để lộ cái gì.”
Thực tế, hiện tại Lý mẫu đã khác. Con của bà tốt là được, càng không để bụng việc kia để người ta biết.
Nếu là cảnh sát, đương nhiên tuyệt đối không cự tuyệt.
Vu Chân rất thông minh, không vừa tới liền việc công xử phép công mà hàn huyên này nọ một chút tựa lời đè. Tỷ như Mộng Nhiên bây giờ thế nào, học hành rồi sức khỏe thế nào.
Cho nên, ai cũng sẽ tùy ý nghe cô nói.
Thời điểm thích hợp, Vu Chân mới bắt đầu nói rõ ràng mục đích cô đến đây: “Mộng Nhiên, về bạn trai của em có thể tán gẫu 1 chút?”
“Cửu điện?” Lý Mộng Nhiên không nghĩ tới đối phương sẽ hỏi han thiếu niên. Tâm tình rối bời, phản ứng nhanh: “Chuyện kia không quan hệ đến cậu ấy.”
Vu Chân nhướng mày: “Chuyện kia? Sự kiện gì?”
Lý Mộng Nhiên lắc đầu: “Không có gì.”
Cô ta dù sao cũng là cảnh sát, lập tức nhìn ra Lý Mộng Nhiên đang che dấu, cầm bút trong tay viết viết: “Mộng Nhiên, em hẳn là hiểu có chuyện gì, nên cùng tôi trình bày rõ ràng, như vậy cục trưởng mới giải quyết tốt. Kỳ thật tôi luôn thắc mắc, người đó nếu là bạn trai em, tại sao vẫn gọi Cửu điện? Cách xưng hô này có điểm không bình thường đi?”
Lý Mộng Nhiên không nói gì.
Vu Chân lại tiếp tục: “Còn có, vấn đề của em tựa như lão sư kia rất hiểu biết? Chẳng nhẽ thi thố gì đó áp dụng việc mập mờ? Thời điểm tra hỏi lão sư kia, hắn liên tục lẩm bẩm do thằng nhãi ranh hại hắn. Mà hắn lúc ấy còn để ý linh tinh, vậy thằng nhãi kia là ai? Bạn trai em sao?”
“Đã nói không có quan hệ với Cửu điện.” Lý Mộng Nhiên sốt ruột: “Cô đừng gây khó dễ với Cửu điện. Lúc cậu ấy làm bạn trai tôi hoàn toàn bởi vì cảm thấy như vậy sẽ khiến lão cầm thú cố kỵ.”
Vu Chân nhìn Lý Mộng Nhiên, híp mắt: “Thật là thế?”
”Thật.” Tầm mắt Lý Mộng Nhiên rời sang chỗ khác.
Vì theo đuổi người kia, Vu Chân còn cố ý học cách tra khảo phạm nhân dựa vào biểu cảm, cô ta biết vẫn có điểu dấu diếm.
Bởi, ánh mắt em ấy đã bán đứng chính mình.
Bất quá, Vu Chân cũng biết nên hỏi cái gì, cái gì nên dừng.
Thực hiển nhiên, Lý Mộng Nhiên rất che chở cho tên cong kia.
Chi bằng phải làm cho người này phát giác cô ta có dụng ý.
Nhưng mà, Vu Chân khẳng định tên cong nam kia có điều gì đó không ai biết được.