Tu Nhị nhìn ngã xuống, trên mặt xuất hiện trắng đỏ.
Hắn không rõ vì cái sao đối phương phải giết hắn như vậy.
Người đại diện Phong Đại nhưng thật ra có rõ ràng, dù sao hắn cũng hiểu rõ đại thần nhà bọn họ, dựa theo tác phong đại thần sẽ không chậm rãi chém người như vậy, trừ khi……
“Trước kia Tu Nhị đã gặp Tần tổng?” Phong Dật hỏi em trai hắn.
Phong Thượng đem đem chuyện ngày đó ở chỗ tập huấn lắp bắt nói, vẻ mặt tức giận!
Người đại diện Phong Đại nghe xong, nháy mắt đã hiểu: “Tần tổng đang báo bù bang người ta. “
“Báo thù? “Phong Thượng không hiểu: “Kia, ngày đó thắng, người thắng chính là thần tượng ta. “
Phong Dật vỗ vỗ vai em trai hắn: “Thiếu niên em còn quá trẻ.” Tần tổng hoàn toàn là loại người sẽ đổ nguyên nhân khiến mắt của HĐ bị nhiễm trùng lên đầu của người trong trận đấu đó, cho nên, hắn đánh trận thứ hai mới nhấp nhứ như thế, hắn nói rõ ràng là phải hành hạ đối phương mà.
Sơn Khẩu Bản Nhất biết trận thi đấu này chắc chắn bọn họ phải thua.
Muốn trở về phòng thủ, nhưng chỉ một mình hắn sống lại thì chẳng qua cũng chỉ là cái bia cho năm người đối phương đánh mà thôi.
Từng người của Anh Chi Lưu năng lực đấu đơn có lẽ rất tốt, cái nào đều so với Tiết Dao Dao lợi hại hơn nhiều, nhưng chính là không tập trung.
Năm người cùng nhau công thành, Sơn Khẩu Bản Nhất nơi nào ngăn cản được.
Đặc biệt là Tần Mạc sửa phong cách tấn công, sau khi nhìn Sơn Khẩu Bản Nhất, do dự đều không có, đầu tiên là choáng váng, lại tặng thêm một đại chiêu.
Tiếp đó lại lui lại, sau đó lại một đòn bạo kích tầm xa nữa!
Tốc độ tay cơ hồ có chút xinh đẹp.
Trừ ánh sáng màu bạc lóe lên ở ngoài, cũng chỉ thấy hắn tạm dừng một lát, lại một rút kiếm thẳng tiến!
Tần Mạc trực tiếp ra lệnh cho Vân Hổ đứng ở bên cạnh hắn: “Ngăn chặn. “
“Vâng! “Vân Hổ cũng không dong dài, mạo hiểm nguy cơ rớt máu, lao đến xuất một đòn bạo kích!
“A! “Theo Sơn Khẩu Bản Nhất ngã xuống, Tiết Dao Dao phát ra một kỹ năng hồi phục, mọi người ở Đế Minh chiến đội nháy mắt đầy máu.
Năm người liền ra đại chiêu, trực tiếp tấn công huỷ hoại thành trì đối phương!
K, O!
Chữ cái tượng trưng cho thắng lợi mang theo ánh sáng bạc hoành bá toàn bộ màn hình.
Tu Nhị thậm chí không có cơ hội sống lại lần hai, chỉ có thể trơ mắt nhìn như vậy.
Cánh tay phải của Sơn Khẩu Bản Nhất bị chấn cho run lên.
Hắn vốn cho rằng hắn ít nhất có thể chống đỡ được đến khi đồng đội sống lại.
Nhưng mà, làm hắn không nghĩ tới chính là.
So với một Tần ạcM mới bước ra khỏi nhà tranh lúc trước, Tần Mạc của hiện giờ mạnh đến mức khiến người ta phải kinh hãi. Rốt cuộc hắn làm sao làm được thế chứ, sao có thể tính toán một cách chuẩn xác đến thế được chứ?
Trên thính phòng Anh Chi Lưu, lúc này hoàn toàn rơi vào im lặng.
Bọn họ như thế nào đều không có nghĩ đến sẽ là kết cục kiểu này.
Phải biết rằng Anh Chi Lưu chính là vào chiến đội tứ cường của cả nước trước.
Sao có thể sẽ bị một cái tiểu đội của Trung Quốc đánh đến nỗi không có lực phản kích.
Nhưng hiện thực bày ở trước mắt.
Không phải do bọn họ không tin.
Đồng thời với lúc này, trên màn hình còn xuất hiện hình ảnh của đội viên đáng giá nhất trận này —— Tần Mạc!
Lúc này có người không phục.
“Cho dù đội người Trung Quốc thắng, Đội viên đáng giá nhất phải là cấp Tu Nhị mới đúng chứ?”
“Nhưng hắn là người đã có hai cái double kill đó.”
“Chính là cái kia đội trưởng Đế Minh chiến đội, tổng cộng cũng không có giết vài người, có tư cách gì làm đội viên có giá trị nhất?”
Nhưng mà, giây tiếp theo, những người này tự động im lặng!
Bởi vì trên màn hình xuất hiện chiến tích đối phương.
Giết 3, chết 0, hỗ trợ 10!