Mỹ nhân Lưu Ly là người đứng ra hòa giải, cô không muốn lãng phí cô hội một năm được it ỏi vài lần tiếp cận nam nhân này bởi vì những chuyện khác mà xảy ra biến cố, nghiêng mình hướng sang bên trái một chút: " Đều vào xem đi, năm nay quy mô lớn hơn so với trước kia, Anh Chi Lưu bên kia cũng đã tập huấn, chúng ta ba ngày cùng bọn họ đánh một trận. Thành thật mà nói, bị đánh thật thảm, Anh Chi Lưu sức chiến đấu cao không chỉ gấp đôi,so với bọn họ của năm trước thật sự là hai người khác nhau. Hiện tại mỗi một giây một phút với các người đều rất quan trọng, có gì thì từ từ nói, Hiện tại vẫn là đi tập huấn đi."
Lời này nói ra thật dễ dàng dẫn đến sự quan tâm của các đội viên Chiến minh chú ý đến Anh Chi Lưu rốt cuộc mạnh như thế nào.
Nguyên bản làm phân tán tâm tư, bầu không khí cũng ngưng đọng theo, liền không có ai nghĩ đến chuyện tranh cãi lúc nãy.
Tập huấn cũng không phải quá cứng ngắc, liền một lúc mấy chiếc máy tính để cho các đội viên không ngừng luyện tập kỹ năng.
Nếu chỉ có như vậy, còn không bằng ở lại Giang Thành luyện tập, cũng không cần cố ý bay tới Đông Kinh.
Nơi tập huấn này thật càng nhìn càng giống địa hình " Võng già".
Không, không đúng, nói Võng già vẫn là không hẳn vậy.
Nơi đó một bãi đầy máy tính, người ngồi vô số kể.
Chỉ là những người này cùng Võng già người chơi game bình thường có bản chất khác nhau.Bọn họ đến Đông Kinh đều là nhưng nơi chức nghiệp tuyển thủ, muốn đánh một trận liền tới nơi này dễ dàng.Nói cách khác, người ở chỗ này một người một người đều là tuyển thủ chuyên nghiệp.
Mỗi cái chức nghiệp tuyển thủ ở chỗ này đều không giống nhau, tập huấn ở chỗ này có thể hữu hiệu làm cho Đế Minh ở trước mặt cả nước đại tái khí, phán đoán nên dùng loại đấu pháp nào ra khiêu chiến.
" Thế nào?" Lưu Li mỹ nhân nói xong những lời này, nghiêng đầu hướng tới Tần Mạc, khóe miệng còn mang theo chút ôn nhu:" Thấy màn này, có phải hay không rất muốn xuống đánh một trận?"
Tần Mặc một tay cắm túi quần, cũng không nói lời nào, mà đem ánh mắt nhìn về phía thiếu niên ở xa.
Phó Cửu đứng bên cạnh Tiết Dao Dao, miệng ngậm kẹo que, biểu tình lãnh đạm, nhưng chính như vậy làm cho thiếu niên giống như đang bảo hộ người bên cạnh.
Tần Mạc nhìn ánh mắt dừng một chút, ngón cũng di di có chút cứng ngắc.
Lưu Li luôn nhìn Tần Mặc nên đương nhiên cũng chú ý tầm mắt của nam thần, đảo mắt qua liền thấy hắn đang nhìn Phó Cửu, hàng mi không khỏi nheo lại, sau đó liền cười: " Nghe nói Hắc Đào Z rất lợi hại, tôi cũng nhận ra hắn là người Phó gia nhưng không ngờ hắn là Hắc Đào Z. Mặc kệ thế nào, có thể có Hắc Đào Z tham gia thì lực công kích của Đế Minh hẳn là sẽ rất lớn. Chỉ là nghe qua hắn chưa không có đào tạo chuyên nghiệp, không biết đến lúc đấu chiến cả nước có thể hay không có sơ xuất gì?"
" Sẽ không". Tần Mặc mở miệng, tiếng nói bất bình không đạm, sườn mặt vẫn tuấn mỹ tự phụ như cũ.
Lưu Li cười nhạt:" Có thể được Tần thần khẳng định, ta thực muốn giao thủ, xem ra người giảng giải nghĩa khí như ngài cũng rất bênh vực người mình.Cô bé đi theo bên cạnh hắn (PC) hẳn là rất hạnh phúc."
Nghe vậy, Tần Mặc ánh mắt thu về đặt ở trên người Lưu Li. Lưu Li cười càng ngọt ngào, nơi nào giống băng sơn mỹ nhân. Vô luận là Đế minh chiến đội hay Tạp Lị chiến đội nhìn một màn này vẫn có suy nghĩ khác.
" Đội trưởng cùng Tần thần thật sự rất xứng đôi."
" Nếu là thật sự bại bở một nữ nhân như vậy, tôi cũng chấp nhận."