Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 200: Rình coi vô tội (2)



Hứa Đan Đồng cũng không so đo gì, cô liền đánh một khuôn mặt tươi cười gửi đi, sau đó thêm luôn một câu hỏi:

- Anh rể, anh có trò chuyện video sao, chúng ta nói chuyện video được rồi. Haiz, ở trường đại học nhưng buồn muốn chết, cả ngày đều là mấy con số với mô hình…

- Video?

Trương Dương nhìn nhìn, hắn đương nhiên là có video, nhưng mà nói chuyện phiếm mà dùng video cùng cô em vợ xinh đẹp thì hắn có chút ít cảm giác thế nào ấy.

Thế nhưng hắn cũng không từ chối cô, chỉ có thể nói là hắn có video. Sau đó Hứa Đan Đồng liền gửi cho Trương Dương cái yêu cầu trò chuyện bằng video.

Trương Dương cũng không có cách nào mà từ chối, chỉ có thể đồng ý mở ra. Sau khi mở camera để trò chuyện video thì khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Đan Đồng lập tức đạp vào mắt hắn. Giờ phút này cô bé đang ngồi trong ký túc xá, nhìn tư thế chắc là đang ôm laptop vào trong chăn để tán gẫu cùng hắn.

Không biết nguyên nhân có phải là do hôm nay là cuối tuần hay không, cô bé lúc này còn đang mặc áo ngủ.

Đương nhiên, cái loại áo ngủ của cô bé là loại kín không có kẽ hở nào, không có nửa điểm phong cảnh để mà ngắm. Nhưng mà nhìn cô bé nhanh nhẹn thích thú, núi non to lớn no đủ thì dù có được bọc bởi lớp áo ngủ dày miên man thì vẻ bề ngoài của cô bé vẫn vô cùng tinh tế.

Cùng Hứa Đan Đồng hàn huyên một lát thì một bên hắn cũng nhận được thông báo chấp nhận lời mời kết bạn của hắn đã gửi cho Hứa Đan Oánh. Quả nhiên là nick name của cô rồi, thế nhưng tiểu nha đầu này điềm đạm nho nhã lại chọn tên là "Cô nàng mặt lạnh" điều này làm cho Trương Dương cảm thấy khá bất ngờ. Khuôn mặt mỹ nữ xinh đẹp nhất trương cổ điển, có chỗ nào lại nhìn thành cô nàng mặt lạnh đây?

Lúc này, sau khi Hứa Đan Đồng cùng hắn hàn huyên bằng video một lát thì cô bé đột nhiên nở một nụ cười thần bí, nhìn Trương Dương rồi vươn tay che khuất màn hình video:

- Anh rể, đợi em chút nhé. Em muốn rời giường thay quần áo, cho nên trước tiên đóng video lại đã, lúc khác nói chuyện anh nhé.

Mồ hôi Trương Dương lại được dịp túa ra thêm một phen, không biết như thế nào hắn đột nhiên nhớ lại cái buổi sáng hôm trước đã gặp cô bé đang đứng trên tầng thượng mà ngắm cảnh mà không mặc áo lót nâng ngực. Giờ cô bé lại đi thay quần áo như thế này, cái cảnh tượng trần truồng của cô nghĩ đến mê người ghê.

Nói tạm biệt Hứa Đan Đồng xong, Trương Dương kéo tư tưởng về tới chính sự ngay tức khắc.

- Đan Oánh, sao em lại để cái tên "Cô nàng mặt lạnh" vậy?

Hắn nghĩ nghĩ như thế nào cũng không ra, tiểu nha đầu này thế nào lại chọn cái tên ấy, chỗ nào mà mặt lạnh?

- Hì hì, anh rể à, trời ạ, đúng là anh thật !

Tiểu nha đầu xem ra rất phiêu, có lẽ sẽ không chú ý tới Trương Dương muốn hỏi điều gì.

- Em tưởng anh đem số QQ của em vứt đi đâu rồi chứ.

- Ồ, làm thế nào lại có chuyện đó được, không phải là anh đã gửi yêu cầu kết bạn cho em sao?

Lại thêm lần nữa, mồ hôi Trương Dương được dịp thoát xác, rõ ràng là hắn đã quên béng đi thật mà, nếu không phải vì hôm nay tìm cô bé có việc thì chỉ sợ hắn cũng quên luôn việc kết bạn với cô em vợ này.

- Hì hì, anh rể gạt em. Em không tin đâu, khẳng định là anh tìm em có chuyện gì đúng không, nói đi, chuyện gì mà cô em vợ này có thể giúp được anh, anh cứ việc tự nhiên mà giao phó!

Trương Dương rốt cuộc vẫn thẳng thắn mà nói thật luôn với cô bé là muốn nhờ cô giúp đỡ.

Nha đầu này cũng thẳng thắn mà đáp lại câu hỏi ngay tức khắc:

- Trước tiên anh cứ nêu ý tưởng cho em biết, rồi em sẽ xem xét lập trình thế nào được không.

Trương Dương nghĩ nghĩ một hồi rồi đem ý nghĩ về bộ phận phần mềm của hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye trong não mình viết ra mà gửi đến cho cô.

Sau khi gửi tin nhắn về ý tưởng hoạt động của hệ thống cho cô, Hứa Đan Oánh bên kia yên lặng một hồi, hắn cũng đoán ngay được bây giờ chắc cô bé này cũng đang bị ý tưởng về cái hệ thống này của Trương Dương làm cho choáng váng, hồi lâu vẫn chưa đáp trả lời lại cho Trương Dương. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Một lúc lâu sau hắn mới thấy cô gửi trở về một đoạn chữ.

- Anh rể, cái ý tưởng này của anh rể thực sự là quá lợi hại. Thứ này nếu có thể biên soạn lập trình được, nhất định có thể bán được lấy bộn tiền, hì hì. Cái ý tưởng này thật quá là xuất sắc đi, nhưng mà có điều anh rể phải cho em «tiêu hóa » cho hết cái ý tưởng này đã. Hiện tại, anh rể chỉ cần đánh máy ra ý tưởng trên file mềm rồi gửi qua cho em nghiên cứu lại cho kỹ càng, cái này trong chốc lát thì không có dễ dàng mà làm được đâu.

Có thể thấy được cái ý tưởng mà Trương Dương gửi cho cô rất thu hút sự tập trung của cô cho nên bây giờ cô nàng đã hoàn toàn nhập tâm vào cái ý tưởng này.

Trương Dương nghe được giọng điệu của cô bé, hắn chắc là tuy rằng thứ này có chút khó khăn nhưng chắc chắn cô bé có giải pháp thực hiện được.

Hắn nhanh chóng đánh máy thật nhanh những ý tưởng về cái hệ thống giám sát đang ở trong đầu hắn, gõ gõ mấy thứ này cũng nhanh, nhưng Hứa Đan Oánh bên kia không lập tức đưa ra biện pháp để mà trả lời cho nên Trương Dương chỉ có thể ngồi soạn tin nhắn một mình mà thôi. Sau khi đánh hết cả một đoạn dài thì cuối cùng hắn nhìn cũng thấy nhàm chán bởi chỉ có mình hắn solo nhắn cho cô nguyên một trang dài, còn cô thì không gửi lại cho hắn lấy một chữ.

Có điều là hắn cũng lơ đãng mà nhìn đến QQ của Hạ Vi Vi, tuy rằng cô đã bỏ trò chuyện với hắn nhưng chính hắn thì còn chưa có xóa cửa sổ trò chuyện với cô cho nên hắn còn có thể nhìn thấy hình cái đầu của cô giống như là vẫn đang tại tuyến (online), vừa rồi hắn không chú ý nhìn nên cũng không biết là cái cô này còn có cả video trò chuyện.

Đột nhiên hắn nhớ ra câu nói mà cô em bé nhỏ Hứa Đan Đồng nhắc nhở hắn, hắn nhanh chóng thay đổi suy nghĩ, Hạ Vi Vi này không phải muốn cho mình nhìn thấy hay sao? Bản thân mình cũng chẳng ngại mà thừa dịp nhìn xem cô nàng đang làm gì đâu.

Đừng quên, chính mình cũng là một tay hacker, có địa chỉ QQ cũng có cả IP của cô nàng thì đối phó với cô này dễ dàng quá đi ấy chứ. Nếu cô này dám ngang nhiên đăng tải, phát tán tin tức của mình và Dương Phi cùng các nàng thì trực tiếp theo dõi máy tính cô nàng xem xem cô này có dám làm hay không.

Nghĩ, rồi hắn nhanh chóng hành động ngay lập tức. Lợi dụng lúc cô đang tại tuyến trên QQ hắn tiến thẳng vào đến máy tính cá nhân của cô, thoáng chốc cái máy tính của cô nàng biến thành một món gà quay ngon lành tùy ý hắn thưởng thức, thao túng.

Sau đó hắn không chú ý mà nhìn thấy camera QQ của cô mở ra, trong lòng không khỏi thắc mắc không biết cô này hiện tại đang làm chuyện gì?

Trương Dương trong lòng mang theo một chút hiếu kỳ cùng tò mò rình coi, trộm mở camera của cô ra.

Hình ảnh thực rõ ràng, hôm nay là cuối tuần Hạ Vi Vi giống như là đang ở nhà, đối diện camera chính là một cái giường trải ra màu hồng nhạt cỡ lớn, cái chăn kia vẫn còn rất hỗn độn, xem chừng là chủ nhân vừa mới từ trên giường đứng lên chưa được bao lâu.

Có điều là Trương Dương không thấy được Hạ Vi Vi ngồi trước máy vi tính, cái này là có chút kỳ quái nha.

Đang lúc hắn còn thấy kỳ kỳ thì lúc này, cửa buồng vệ sinh phía bên phải giường trong gian phòng đột nhiên mở ra, thì ra lý do Hạ Vi Vi không có trước màn hình là vì vừa mới đi toilet. Bây giờ cô mặc một bộ đồ ngủ và đi dép lê, trên dưới đều cùng một màu hồng nhạt như nhau, từ trong phòng vệ sinh bước ra.

Cô hình như vừa mới đi rửa mặt, lúc này mới đi tới phía trước màn hình, lướt qua rồi ngồi xuống bên cạnh mép giường.

Vạt áo ngủ của cô chợt rộng mở bởi lúc này cô đang tùy tiện mà ngồi trên giường cho nên nhất thời lộ ra hơn nửa cặp đùi thon dài trắng mịn như tuyết, cân xứng với bàn chân nhỏ nhắn. Lại nhìn hướng lên trên một chút, như ẩn như hiện chính là một mảnh tuyết trắng đập vào mắt hắn.

Trương Dương không khỏi không thừa nhận rằng nha đầu kia dù là rất chanh chua, điêu ngoa nhưng bộ dạng cô nàng cũng thực sự rất xinh đẹp, bộ ngực no đủ, làn da trắng như tuyết, hơn nữa cặp mắt to, sáng, long lanh mang theo một ít cảm giác nhìn vào là thấy nhu mì dễ mến.

Lúc này, cô vươn vai duỗi lưng làm biếng một cái, sau đó đứng lên xoay người chậm rãi đi tới tủ quần áo bên trái, mở cánh cửa tủ, cô nàng phân vân chốc lát rồi chọn lấy ra một bộ váy liền ô vuông màu đen cùng một bộ đồ lót hồng hồng rồi cứ thế ném hết lên trên giường.

Sau đó, cô vươn tay xoa xoa cái cổ thon dài một chút rồi chậm rãi chuyển hai tay xuống bên hông áo ngủ kéo lên...

Trương Dương ngẩn ngơ, không phải cô này định thay quần áo chứ?


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv