Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 108: Tối nay không ai quấy rầy (1)



- Không có!

Một bên Hứa Đan Oanh vội vàng phủ nhận, nàng đem dãy số của mình ghi cho Trương Dương, lại giải thích:

- Những dãy số đều em tự đăng ký, em còn có vài cái đây, anh rể, hay là em cũng cho anh một cái?

Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn cô em vợ nhỏ nhất này, em đăng ký? Khi đó em mấy tuổi hả, trời ạ! Trách không được có thể trở thành thiên tài máy tính.

Cùng người nhà Hứa Đan Lộ hàn huyên trong chốc lát, Trương Dương liền cáo từ đi ra, chuẩn bị đi thăm cha Cao Kỳ, nhưng mới vừa ra cửa liền cùng đụng phải một người quen.

Nhìn nhìn đối phương, Trương Dương liền vui vẻ, hóa ra là người chị chính mình vẫn luôn nhờ cậy – Dương Tĩnh. Trên cái thế giới này, nếu như nói bây giờ còn để hắn còn có một loại cảm giác thân nhân, ngoài Kiều Hi Nhi và Hứa Đan Lộ, cũng chỉ có Dương Tĩnh.

Trong thời gian ông nội sinh bệnh nằm viện, nàng luôn luôn an ủi mình, ông nội đi rồi, cũng là nàng hỗ trợ làm thiệt nhiều sự tình, giải quyết tốt hậu quả. Thậm chí nàng còn vội vàng giúp mình thu xếp thân cận. Cha của Lộ Lộ và cha Cao Kỳ cũng được không ít hỗ trợ.

So sánh với bà chị của đại mỹ nhân Dương Phi xinh đẹp thành thục, Trương Dương vẫn luôn coi nàng là người chị ruột.

Dương Tĩnh nhìn thấy Trương Dương, cắn môi anh đào hồng nhuận, như là một lần nữa nhận ra Trương Dương, trong chốc lát, nhíu mày, kéo Trương Dương tới một bên.

Mở miệng hỏi:

- Trương Dương, xảy ra chuyện gì?

- Dạ?

- Chị vừa mới thấy em trên TV, hóa ra em còn là thành viên công trình Long Duệ à?

Dương Tĩnh bĩu môi, có chút bất mãn nói:

- Sao lại không nói cùng chị Tĩnh một tiếng?

Trên TV? Trương Dương toát mồ hôi lạnh, vội biện giải nói:

- Chị Tĩnh, em chỉ là ăn theo thôi.

- Ăn theo cũng rất giỏi đấy, nếu không có cậu, vậy thì nhạc. . . Nhạc phụ của cậu chỉ sợ lần này khó qua khỏi.

Dương Tĩnh nhìn nhìn Trương Dương, trên mặt đột nhiên một hiện lên một tia ảm đạm.

- Đáng tiếc, nếu ông nội của em có thể trụ được đến thời gian này thì tốt quá.

Nghe nàng nhắc tới ông nội, Trương Dương có chút xót xa trong lòng, cuối cùng cười khổ một tiếng nói:

- Vận mệnh như thế, cũng không có biện pháp, chị Tĩnh, cám ơn chị đã luôn quan tâm em cho tới nay. nguồn TruyenFull.vn

- Tiểu tử ngốc!

Dương Tĩnh vươn ra bàn tay trắng nõn mềm mại, nhẹ nhàng gõ đầu Trương Dương một cái.

- Chị đã hứa với ông nội của em sẽ bảo vệ em mà!

- Ha ha, chị Tĩnh, đây chính là chính chị nói nha, vậy về sau em liền coi chị như chị ruột nha!

Trương Dương càng nhìnnàng càng cảm thấy thân thiết, lập tức đánh rắn tùy côn.

- Chị sớm coi cậu làm em trai ruột, bây giờ cậu mới coi chị là vậy à, chị chịu thiệt quá.

Dương Tĩnh ôm bản kiểm tra trong ngực, bất mãn mà bĩu môi, liếc mắt với Trương Dương một cái nói rằng:

- Chị nói nghe Trương Dương, Nam Tinh số 1 mà các cậu bây giờ đang làm ra, về sau khoa xạ trị bệnh viện chúng ta có thể không cần sử dụng nữa, đến lúc đó chị thất nghiệp, cũng chỉ có thể tìm cậu.

Nghe vậy, trong lòng Trương Dương không khỏi động đậy, Dương Tĩnh chính là chuyên gia khoa phóng xạ mà, Nam Tinh số 1 thật sự được sản xuất với quy mô lớn, phỏng chừng không biết có bao nhiêu khoa phóng xạ và bác sĩ khoa xạ trị mất việc, thảm nhất chỉ sợ là những nhà máy hiệu buôn sản xuất dụng cụ loại này. May mắn là, Hoa Hạ có thể sản xuất ra những dụng cụ tinh vi như vậy cũng không nhiều.

Nhưng đương nhiên, thứ này sản xuất ra, khẳng định có một số lớn bệnh viện phải chỉnh hợp, có thể tưởng tượng được, có thể coi bệnh ung thư trở thành cảm mạo mà điều trị, điều này để bao nhiêu bác sĩ cùng chuyên gia u nói gì đây!

- Chị Tĩnh, chị yên tâm, nếu chị thất nghiệp, để em trai chị nuôi chị cả đời cũng được.

Trương Dương ngẩng đầu, hắc hắc cười nói.

- Ba hoa!

Dương Tĩnh vươn tay nhẹ nhàng đánh Trương Dương một cái, vừa ngắm qua trong phòng, nói rằng:

- Chị đi thăm nhạc. . . Nhạc phụ của cậu, ha ha.

- Chị Dương Tĩnh, em nói với chị là thật mà.

Trương Dương ở sau lưng nàng dùng thanh âm nhẹ nhàng, lẩm bẩm chỉ có mình mới có thể nghe được, Dương Tĩnh chính là một người chuyên gia u, nếu Nam Tinh số 1 thật sự được sản xuất, nàng cũng chỉ có thể thôi việc, tuy rằng nhà của nàng không thiếu tiền, nhưng Trương Dương biết nàng thực sự rất nhiệt huyết, yêu thương sự nghiệp của mình, nếu thực nghỉ việc, trong lòng hẳn là sẽ rất khó chịu nhỉ?

Trương Dương đột nhiên nghĩ đến, chính mình tại sao không thương lượng một chút với Thượng Quan giáo sư, xây dựng một cái trung tâm phục vụ điều trị ung thư chứ? Dù sao dược vật hiện nay cũng chỉ có thể sản xuất ở trong phòng thí nghiệm, muốn quy mô hoá sản xuất còn phải không thời gian ngắn ngủi là làm được.

Trong chỗ trống thời gian này, chính mình hoàn toàn có thể thành lập một trung tâm điều trị cho những người bệnh ung thư giai đoạn cuối, coi nó làm một phần phía dưới Nữ Oa dược nghiệp của công ty Nữ Oa. Thử tưởng tượng một chút, trung tâm hàng đầu trên thế giới cam đoan chữa khỏi chứng bệnh ung thư cho người bệnh giai đoạn cuối, về vấn đề khách hàng, hẳn là sẽ không có bất cứ vấn đề gì đâu.

Hơn nữa cứ như vậy, vừa có thể cứu vớt những người bệnh giai đoạn cuối nhu cầu cấp bách trị liệu, chính mình đến lúc đó cũng đi hỗ trợ, nói không chừng hẳn là cũng có thể kiếm được điểm từ hệ thống tích phân?

Mà không thể nghi ngờ, Dương Tĩnh tuyệt đối là người tuyệt hảo được chọn phụ trách đầu tiên.

Nhìn nàng chậm rãi lướt đi dáng người cao gầy xinh đẹp, trên mặt Trương Dương không khỏi lộ ra một tia tươi cười thản nhiên, chị Dương Tĩnh, em chọn chị. . . Khụ, đương nhiên đây không có nghĩa khác.

Cha của Cao Kỳ đã không còn ở ICU, mà là ở một gian VIP đơn, khi Trương Dương chuẩn bị đi vào, phát hiện cửa chỉ khép, Cao Kỳ còn chưa trở lại, nhưng phòng đã có người, từ khe hở nhìn vào, không phải một mình người bệnh, mà là cả em gái Cao Kỳ – Hà San, còn có một người khách không mời mà đến, Trương Dương cảm thấy rất là bất ngờ, Lý Kính Đông.

Nhìn hai người thân thiện như vậy, hơn phân nửa là rau khô gặp nước, trách không được Cao Kỳ không muốn ở trong này làm bóng đèn.

Lý Kính Đông … người này, rất cừ đây. Học đại học ba năm, ngoài luyện một thân cơ bắp ra, có vẻ hắn cùng nữ nhân hoàn toàn cách biệt, ý tưởng của hắn là, thà rằng tự tìm cảm hứng một mình như Lỗ Thần, chứ không sống bị áp bức, đại khái chuẩn bị tìm đàn ông mà kết hôn cho xong, lại không nghĩ rằng hàng này cũng đã nghĩ thông suốt.

Xem ra đêm hôm đó chính mình để hắn đến bệnh viện hỗ trợ, kết quả lại giúp tìm ra một nhân duyên. Làm tốt lắm, tiểu tử này! Bởi vậy Lý thúc thúc không cần sợ tuyệt hậu, hôm nào phải hỏi ba Lý Kính Đông xin chút tiền lì xì.

Trương Dương đang suy ngẫm, phía sau bả vai lại bị người nào đó vỗ nhẹ nhẹ một cái, Trương Dương còn chưa có quay đầu lại, cái mũi liền ngửi được một mùi nước hoa quen thuộc, như là mùi hương Cao Kỳ hay dùng.

- Đang làm chi đây?

Cao Kỳ thân mình đi lại đây, đại mimi cơ hồ liền dính vào phía sau lưng của hắn, một cảm giác áp bách dày đặc nhanh chóng rơi vào các tế bào thần kinh, làm cho lòng người trong nhộn nhạo, không hổ là size 38.

Trương Dương vừa muốn mở miệng, Cao Kỳ nguýt hắn một cái, đem ngón trỏ dựng thẳng bên môi, muốn hắn chớ có lên tiếng, sau đó kéo Trương Dương đến một bên nhỏ giọng nói rằng:

- Mới vừa quên nói với cậu, hiện tại hai người đang thân thiết lắm, cậu đừng đi vào, nếu làm cái tuyến tiền liệt của Lý Kính Đông bị viêm, hạnh phúc của em tôi ngày sau liền chôn vùi trên tay cậu.

- Quần áo cũng chưa cởi, tuyến tiền liệt cái rắm.

Trương Dương Trương sờ sờ cái mũi, nhịn không được lòng hiếu kỳ lại muốn đi rình coi một chút,

- Bọn họ phát triển tới mức độ nào?

- Cái gì mà mức độ? Người ta thuần khiết lắm, có vẻ không giống như cậu, không được mấy ngày liền phá trinh tôi.

Cao Kỳ u oán mà nhéo Trương Dương một phen.

Ngu ngốc! Lý Kính Đông, nhìn không ra ngươi dữ tợn như vậy, ngay cả một cô em còn không thu phục được, Trương Dương cảm thán, sau đó làm bộ như không có nghe hiểu lời của Cao Kỳ, nhẹ giọng hỏi:

- Tối hôm nay đến phiên ai chăm nom ba của cô?

- Mấy ngày nay mới vừa bận bịu xong chuyện tài vụ công ty cậu, đều là em tôi chăm sóc.

Cao Kỳ chu miệng, nói rằng:

- Cho nên buổi tối hôm nay nên đến phiên tôi, nhưng đêm nay ở lại suốt đêm, tôi không quay về được.

- Không quay về được? Y tá đâu?

Trương Dương nhớ rõ có giúp nàng thuê một y tá, về lý luận buổi tối sau chín giờ, đều là y tá đến hỗ trợ chăm sóc.

- Chị Cát trong nhà có việc gấp, xin nghỉ một ngày, dù sao phòng bệnh lớn như vậy, còn có một cái giường cho người chăm sóc nghỉ, tôi ngủ ngay đây một buổi tối.

Trương Dương nghĩ nghĩ, nói rằng:

- Vậy buổi tối tôi ở cùng chị nha.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv