Sa Nặc Nhân đang tựa lưng vào ghế ngồi nhàm chán sửa móng tay, liền nghe thấy hội trường vừa nãy vẫn còn đang tranh cãi ngất trời chậm rãi yên tĩnh lại, giương mắt liếc nhìn. Không thể không nói, Công Ngọc gia quả nhiên là thương nhân, gốc Thâm Hải U Lam kia nếu như đặt trong bể cá, giá trị khẳng định không bằng một chậu trước mắt này, chỉ nhìn lọ chứa trong suốt kia, liền biết có giá trị không nhỏ.
Mấy người Sa gia, thời điểm nhìn thấy "Phượng Ảnh" ngồi trên đài cao, đều mạnh mẽ hoảng sợ, dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Sa Nặc Nhân.
Sa Nặc Nhân một mặt mờ mịt, Solan cùng lão gia tử chỉ có thể thở dài coi như thôi.
Huynh muội Sa Tỉnh Vinh lại không có bình thản như vậy, thấp thỏm trong lòng, "Phượng Ảnh" là đi ra cùng Diễm Vương và Diễm Vương phi, thân phận của anh đã rõ ràng.
Sa Tỉnh Yên nhìn người trên đài cao, si ngốc, ngây ngốc, nhất thời không có cách nào hoàn hồn.
Nàng thế nào cũng khong nghĩ tới, "Phượng đại ca" của nàng lại là Xích Linh vương tử...
Chú ý của những người khác trong Sa gia đã chuyển hướng về sàn đấu, chuyện Xích Linh chính là "Phượng Ảnh", đối với bọn họ không có bao nhiêu đả kích, chỉ là lúc đầu có chút bất ngờ.
Solan nói: "Nguyên bản truyền ra hai cây thực tài trân quý của Công Ngọc gia bị hủy, Bố Duy Nông tìm được Khánh Bồ, bọn họ còn cho là lần này Công Ngọc gia phải nhường ghế, không nghĩ tới còn có thể lấy ra một chậu, nhìn màu sắc cùng mức sinh trưởng kia, gốc thực tài này cũng không đơn giản."
Sa Phí Đề nói: "Tất nhiên là không đơn giản, ngươi xem mấy người Vân gia kia."
Sa Nặc Nhân thuận theo lời của phụ thân nhìn sang, Vân gia chỉ có ba người ngồi ở phía trước, lão niên, trung niên cùng thanh niên theo thứ tụ nhìn qua, không khó để nhìn ra tổ tôn ba đời. Bọn họ mỗi người đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm thực tài của Công Ngọc gia, muốn nhìn ra được một cái nguyên cớ.
Sa Nặc Nhân thấy mọi người đều đang thảo luận, cũng chen lời, "Có phải là rất đẹp hay không?"
Solan gật đầu, "Là rất đẹp, chính là không biết có ích lợi gì không, đẳng cấp ra sao?"
Sa Tỉnh Yên quả thực hận không thể nghiến răng nghiến lợi, Sa Nặc Nhân đã sớm biết anh là Vương tử, cho nên mới ân cần như thế, đem tất cả bọn họ đùa giỡn xoay quanh!
Sa Tỉnh Yên khinh thường hừ lạnh, "Nhìn đẹp đẽ có tác dụng gì, gốc cây Khánh Bồ kia của Bố Duy Nông gia là thực tài năm sao, còn có tác dụng kéo dài tuổi thọ của Resse, Công Ngọc gia muốn lấy dạng thực tài trân quý như thế nào mới có thể so sánh được? Nhanh chóng thoái vị để cho người khác nếm thử mới mẻ đi."
(ed: đến bao giờ thì cái con này *sr m.n* mới có thể ngậm miệng lại nhỉ??? Có nên thay xưng hô từ nàng sang ả ta hoặc cái gì đó khác không??)
Sa Nặc Nhân liếc mắt nhìn nàng một cái, cảm thấy được thú vị, "Công Ngọc gia đây là đắc tội ngươi?"
Sa Tỉnh Yên cười lạnh một tiếng, nghiêng người che ở bên tai Sa Nặc Nhân nói: "Chỉ cần ngươi yêu thích ta đều chán ghét, bệnh háo sắc của ngươi một chút cũng không thay đổi, quấn lấy Phượng... Xích Linh điện hạ không đủ, còn câu được Công Ngọc tam thiếu sao?"
(ed: *lại nói* cô thì không có bệnh háo sắc chắc??)
Sa Nặc Nhân cũng cười lạnh một tiếng, "Nếu ta yêu thích ngươi đều chán ghét, vậy tại sao ngươi còn muốn quấn lấy Xích Linh?"
Sa Tỉnh Yên nói: "Muốn xem mặt được không? Thấy ai cũng nói là ngươi yêu thích, ngươi còn không thấy ngại nói yêu thích Xích Linh điện hạ? Bị ngươi gọi một tiếng đều cảm thấy ô uế tên."
Sa Nặc Nhân cười lạnh nói: "Hận ta đến như vậy?"
Sa Tỉnh Yên nói: "Không sai, ngươi thật sự là rất chướng mắt!"
Sa Nặc Nhân: "Không bằng như vậy, ta chọn Công Ngọc gia thắng, ngươi chọn Bố Duy Nông gia thắng, người nào thua, sau đó liền không thể xuất hiện trước mặt Xích Linh nữa, thế nào?"
Sa Tỉnh Yên mắt sáng lên, lập tức nói: "Có thể, ngươi chớ nuốt lời!"
Sa Nặc Nhân: "Luôn luôn giữ lời."
Bọn họ ở một bên lẩm nhẩm nói chuyện, các trưởng bối không chú ý, ngược lại là một câu cũng không thoát khỏi tai Sa Tỉnh Vinh, ngờ vực liếc mắt nhìn cậu.
Lúc này, người chủ trì sàn đấu đã mời hai bên bắt đầu giới thiệu cây của chính mình.
Bố Duy Nông gia bắt đầu trước.
Người phát ngôn là một tên tiểu bối, hắn lớn tiếng nói: "Gốc cây này là thực tài trân quý có tên Khánh Bồ, đẳng cấp giám định năm sao, trước mắt là thực tài trân quý có đẳng cấp cao nhất Đế Quốc. Khánh Bồ có thể thay thế được vị thuốc chính của mệnh căn nguyên, có thể khiến dược tính của mệnh căn nguyên mới tăng thêm 10%, nói cách khác, có thêm 10% bảo đảm này, nhất định có thể kéo dài tuổi thọ của Resse. Tỉ lệ tổng hợp cụ thể vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu."
Toàn trường lần thứ hai hoan hô, Sa Nặc Nhân suýt chút nữa ù tai, không còn cách nào khác đành lấy tay che lỗ tai.
Người chủ trì giải thi đấu ra hiệu mọi người im lặng, nghe một chút Công Ngọc gia nói thế nào.
Người phát ngôn của Công Ngọc gia, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết tất nhiên sẽ rơi xuống trên người Công Ngọc Hàn, hắn lễ phép đứng lên, bắt đầu giới thiệu.
"Gốc thực tài trân quý này có tên là ―― Thâm Hải U Lam, đẳng cấp giám định ―― chín sao..."
"Ngươi nói hưu nói vượn!" Lời Công Ngọc Hàn nói bị tiểu bối Bố Duy Nông gia đánh gãy, một đám người vô cùng phẫn nộ trừng Công Ngọc gia, lần này thi đấu thực tài, nhất định bọn họ phải thắng!
Không chỉ có đài thi đấu như vậy, dưới đài khán giả cũng bắt đầ nghị luận sôi nổi, dồn dập chỉ trích Công Ngọc gia muốn thắng Bố Duy Nông gia đến điên rồi, lại nói đến thực tài chín sao, coi như nói dối cũng nên tìm cái có thể tin được, thực tài đẳng cấp cao nhất toàn bộ Bạch Ngân tinh hệ cũng mới chỉ có bảy sao, mà vẫn là ở một cái tinh vực khác, tin tức này được coi như một truyền thuyết truyền tới Đại Uyển Toàn Tí, cơ hồ không ai nghĩ tới, sẽ xuất hiện một cây thực tài chín sao.
Trên đài cao, Xích Kính đầu tiên là kinh ngạc, sau đó cũng xì cười một tiếng.
Cơ Thinh cả kinh nói: "Thực tài chín sao?! Thật giả?"
Xích Linh biểu tình lạnh lùng, không có phát biểu cái nhìn.
Ba vị Vương ngược lại rất bình tĩnh, ra hiệu người chủ trì tiếp tục, người chủ trì bị dọa ngốc hoàn hồn, lớn tiếng ổn định hội trường, để Công Ngọc Hàn nói tiếp.
Công Ngọc Diễm một mặt đắc ý đang ngồi dưới đài chờ đợi, tình cảnh này vừa lúc bị Bluff nhìn thấy, hắn khẽ cau mày, trong lòng đã có dự cảm không tốt.
Công Ngọc Hàn tiếp tục nói: "Có phải là... Thực tài chín sao hay không, sau đó sẽ có người chuyên môn giám định, mọi người trước tiên đừng vội bàn tán, xin nghe ta nói hết. Công dụng của gốc Thâm Hải U Lam này, có thể giúp thân thể bài trừ vật chất có hại, chống đỡ tác hại của phóng xạ hạt nhân bên ngoài, nhân loại uống lâu dài, có thể tăng cường thể chất, kéo dài tuổi thọ, còn có thể tăng cao thể năng, đồng thời có thể căn cứ vào thể chất của mỗi người tiến hành cải biến thành lợi ích đối với mỗi người, đồng thời có thể chữa trị mức độ tổn thương khác nhau trên thân thể. Quan trọng nhất là, Thâm Hải U Lam không cần kết hợp với những loại thực tài khác để phối chế thành dược tề, như vậy ngược lại sẽ hủy hoại dược tính của nó, biện pháp tốt nhất để sử dụng Thâm Hải U Lam, chính là trực tiếp uống chất lỏng của nó."
Những lời này vừa ra, liền chấn động toàn trường!
Cơ hồ không có ai tin tưởng lời giải thích của Công Ngọc Hàn, khán giả lẫn thành một đoàn, lớn tiếng chỉ trích lời nói Công Ngọc gia dối lừa, cùng sự thực không phù hợp.
Mấy người Sa gia, cũng bị chấn kinh rồi. Chỉ có Sa Nặc Nhân vẫn cứ không nhanh không chậm sửa móng tay, những câu nói này của Công Ngọc Hàn, đều là cậu nói với Công Ngọc Diễm nói, không nghĩ tới Công Ngọc gia lại tín nhiệm cậu như vậy, cứ thế nói lại những điều này. Cũng có thể là Công Ngọc gia đã tìm người thí nghiệm qua.
Người chủ trì đầu đầy mồ hôi, nhìn về phía đài cao, muốn Vương thượng đưa ra chỉ thị.
Nhận được sự cho phép, người chủ trì lớn tiếng nói: "Mời chuyên gia giám định lên đài!"
Vài tên chuyên gia giám định lục tục lên đài, bắt đầu giám định đẳng cấp hai cây thực tài.
Xích Kính cúi đầu ho nhẹ một tiếng, Xích Linh liếc mắt nhìn hắn một cái, thời điểm xoay mặt đi, đúng lúc thấy một vị chuyên gia giám định liếc mắt nhìn về hướng này.
Xích Linh híp híp đôi mắt, dám giở trò ngay tại giải đấu như vậy, hắn là không muốn sống chăng!
Chuyên gia giám định Thâm Hải U Lam thứ nhất, đến khi nhìn thấy kết quả, khiếp sợ sững sờ tại chỗ, hai vị phía sau hắn cũng sợ hết hồn. Chuyên gia giám định thứ ba đẩy mắt kính không tin, đẩy ra hai người đứng đầu, tự mình động thủ, kết quả vẫn giống nhau ―― chín sao!
Người thứ ba kinh ngạc nhìn về phía đài cao, trong lúc vô tình nhìn sang Xích Kính khẽ lắc đầu.
Không phải nói máy móc giám định giải thi đấu bị giở trò sao? Tại sao lại kiểm tra ra đẳng cấp cao như vậy?!
Mặc bọn họ suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, đắng cấp của Thâm Hải U Lam căn bản không dừng ở chín sao, giống như Sa Nặc Nhân nói, ít nhất cũng phải mười mấy sao, trước mức độ động tay động chân, đè thấp cấp bậc, cũng sẽ không ảnh hưởng đến địa vị "thực tài chín sao" của nó.
Một nhóm ba người, hai nhóm bắt đầu trao đổi, một đội khác đến khi kiểm tra dữ liệu Thâm Hải U Lam, cũng từng người khiếp sợ không gì sánh nổi, sau khi giám định, kết quả vẫn giống nhau, bọn họ từng người từng người kích động đến cả người run rẩy, từng cái từng cái mặt đỏ lừ lừ, một mình cười ngây ngô, Sa Nặc Nhân đều sợ mấy lão gia hỏa này kích động quá độ, nổ chết tại chỗ thì phiền toái.
Một chuyên gia giám định tuổi già nhất, đột nhiên mê muội ngửa mặt lên không lớn tiếng la lên, "Bệ hạ! Đế Quốc xuất hiện thực tài chín sao ――!!"
Toàn hội trường nổi lên sôi trào, quả thực có thể lật tung một cái tinh cầu!
Ngay cả ba vị Vương bình tĩnh ngồi trên đài cao, đều bỗng nhiên đứng lên.
Sa Nặc Nhân đúng lúc đem lỗ tai che lại, lúc này mới miễn cưỡng không ù tai.
Xích Kính khó có thể tin nhảy lên một cái, chỉ kém không đem gốc thực vật kia lấy tới mang đi giải phẫu nhìn một chút.
Người Công Ngọc gia và Thâm Hải U Lam được đèn flash nghênh đón giống như mưa bão, vốn tưởng rằng chỉ cần một chút là hết, không nghĩ tới mấy phút sau, đèn flash vẫn còn tiếp tục chớp nháy, Công Ngọc Diễm đã chịu không nổi, che mặt xoay người, đèn flash lại lóe sáng, mắt muốn mù luôn.
Bluff chiến lực thẳng tắp, cả người căng thẳng, mãi đến tận khi xác nhận đây chính là sự thực, mới chậm rãi nhắm mắt lại.
Lần này bỏ lỡ, lại phải chờ thêm 30 năm.
Giám định cụ thể công dụng, còn phải chờ thêm hai ngày mới có thể cho ra kết quả, giải thi đấu ngày hôm nay không sai biệt lắm có thể kết thúc.
Sau đó Công Ngọc gia có bao nhiêu thảm, Sa Nặc Nhân đã có thể tưởng tượng được, trước khi vô tội bị lan đến, Sa Nặc Nhân quyết định đi trước tránh đi.
Công Ngọc gia bị các phóng viên thuận lợi chặn lại trên sàn thi đấu, vây quanh một vòng lại một vòng, ai cũng không đi được. Công Ngọc Diễm quả thật muốn phát điên, nhìn thấy Sa Nặc Nhân ở trong đám người cười trên sự đau khổ của người khác làm cho hắn một cái thủ thế, càng tức giận đến ngứa răng.
Đêm đó Công Ngọc gia bị chặn lại bao lâu Sa Nặc Nhân không biết, cậu sau khi trở về, ở phía sau cánh cửa đóng kín liền bắt đầu nghiên cứu thực tài mới của cậu, bắt đầu luyện tập chế tác dược tề.
Hợp Nguyên Tề cùng Tụ Khí Tề đều chỉ cần vài loại thực tài, vừa vặn thích hợp luyện tập.
Đóng kín cửa, lấy ra một bộ dược thực cùng đồ chứa chế dược cần thiết, chuẩn bị khai luyện.
Sa Nặc Nhân dụng ý thức lực, tỉ mỉ xử lý tốt dược thực, đem chúng nó từng cây bày tốt, lại dùng một bộ dụng cụ chế dược bằng tay nghiên cứu chế tạo trước đó, nước thuốc của mỗi loại dược thực đều cẩn thận để riêng, giữ lại một chút để lúc sau cho vào dung hợp. Quá trình này rất nhanh, Sa Nặc Nhân không nghĩ tới cư nhiên thuận lợi như vậy, công việc chuẩn bị đều đã làm tốt, còn lại bước đi chính mấu chốt nhất là dung hợp nước thuốc.
Chỉ là, còn không đợi cậu bắt đầu, liền nghe thấy một tiếng gõ cửa cấp thiết.
Sa Nặc Nhân vội vàng đem đồ vật đều thu vào trong không gian giới chỉ, đi qua mở cửa.
"Nặc Nặc, mau xem gia gia con một chút, ông bị tinh thần lực phản phệ!" Solan cấp thiết nói xong, mang theo nhi tử bước nhanh đi tới gian phòng của lão gia tử.
"Làm sao sẽ phản phệ?" Sa Nặc Nhân vội la lên.
"Mấy ngày trước trong lúc vô tình có được một lá Kim Trúc, gia gia con muốn trước giải thi đấu sử dụng nó, không nghĩ tới liền bị tinh thần lực phản phệ." Solan nói.
"Chất lỏng Kim Trúc là cái gì?" Sa Nặc Nhân hỏi.
Solan liếc mắt nhìn nhi tử, giải thích: "Chất lỏng Kim Trúc phi thường hi hữu, nó có thể tăng cao tỷ lệ thuộc tính nhất định của cơ giáp."