"Trời ơi, chiếc đồng hồ đầu tiên, sợ rằng vô giá phải không!”
"Tôi hình như nghe nói, năm mươi năm trước chiếc đồng hồ này giá hai mươi triệu bảng Anh, giá trị bây giờ không thể ước tính được."
"Vậy thì giá bây giờ chắc chắc sẽ cao hơn hồi đó nhiều lắm!”
Các khách khứa tại hiện trường xôn xao bàn tán. Biểu cảm của Trương Ngọc Phân cuối cùng cũng hết cứng ngắc, nghe xong thì cười tươi như hoa, tiến lên nhận lấy chiếc đồng hồ, mở hộp quà mà Triệu Thu
Sơn tặng, lấy chiếc vòng ngọc ra, đặt lên bàn.
Sau đó nhẹ nhàng đặt chiếc đồng hồ vào hộp quà: "Quý giá quá, nhất định phải cất giữ cẩn thận!"
Triệu Minh Đào cũng rất phấn khích, chiếc đồng hồ này còn đắt hơn cả toàn bộ gia sản của ông ta.
Trương Ngọc Phân cất đồng hồ xong, đích thân rót một tách trà, đặt trước mặt Diệp Trường Thanh: "Con rể.”
“Uống chút trà, hôm nay ăn nhiều một chút, đừng khách sáo, cứ coi như nhà mình."
Sự nhiệt tình bây giờ trái ngược hoàn toàn với lúc nãy.
Triệu Thu Yên thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không mất mặt, lúc này cô ấy càng tò mò về Diệp Trường Thanh hơn.
Đôi mắt đẹp của cô ấy nhìn người đàn ông bên cạnh, ngẩn người ra. 'Trên người anh rốt cuộc có bao nhiêu bí mật?
Mặt Triệu Thu Sơn lúc xanh lúc đỏ, muốn khiến Diệp Trường Thanh mất mặt, không ngờ lại để anh chiếm hết hào quang.
Nhìn chiếc vòng mình tặng được đặt trên bàn. Cảm thấy mặt nóng bừng.
Trong lòng muốn phát điên lên: "Được, đã như vậy thì tôi phải tung ra tin tức chấn động hơn nữa!”
Anh ta hẳng giọng, lớn tiếng nói: "Thu Yên, chiếc đồng hồ này của bạn trai em... anh không biết cậu ta lấy từ đâu ra.”
“Nhưng anh nghe nói thân phận của bạn trai em không được tốt lắm!” “Đừng trách anh nhiều chuyện, thực ra anh cũng vì hạnh phúc của em.” “Mới đi điều tra."
Sắc mặt Triệu Thu Yên lập tức thay đổi, giận dữ nhìn Triệu Thu Sơn: "Anh muốn làm gì?”
“Đây là sinh nhật của mẹ em, anh đừng quá đáng!”
Những người xung quanh nghe ra có ẩn tình bên trong, đều tò mò về thân phận của Diệp Trường Thanh.
Có thể lấy ra đồng hồ cổ, không biết người này rốt cuộc là ai. 'Tại sao nghe có vẻ không được tốt?
Hôm nay Trương Ngọc Phân là chủ tiệc, con rể tương lai tặng món quà quý giá như vậy, bà ta vô cùng rạng rỡ.
Thấy Triệu Thu Sơn nói bóng nói gió, bà ta thật sự nổi giận: "Thu Sơn, đây là sinh nhật của bác, không cho phép cháu nói bậy bạ nữa.”
“Mẹ cháu mất sớm.” “Không có ai quản được cháu.” “Hôm nay bác thay mẹ cháu quản cháu!"
Sắc mặt Triệu Thu Sơn lộ vẻ điên cuồng: "Bác ba, thực ra cháu cũng vì em họ Thu Yên.”
“Em ấy ít hiểu biết, thiển cận, cháu sợ em ấy bị lừa.” “Bác không biết thân phận thực sự của Diệp Trường Thanh.”
“Cháu đã điều tra rồi, cậu ta là một tên phạm nhân cải tạo, hơn nữa còn vừa. mới ly hôn!"
Giọng nói của Triệu Thu Sơn vừa dứt, toàn bộ hiện trường im lặng như tờ. Tất cả mọi người đều không thể tin được nhìn Diệp Trường Thanh.
Phạm nhân cải tạo~
Đàn ông đã ly hôn~
Triệu Thu Yên chính là mỹ nhân băng sơn của thủ đô, có bao nhiêu công tử nhà giàu theo đuổi mà không được.
Thật không ngờ lại chọn một người đàn ông như vậy. Rắc~
Tách trà trong tay Trương Ngọc Phân rơi xuống đất, lá trà, nước trà và mảnh vỡ của cốc sứ rơi đầy đất.
Nụ cười trên khuôn mặt bà ta cứng đờ, trong mắt chỉ toàn là thất vọng.
Triệu Minh Đào tức giận đập bàn đứng dậy: "Thu Sơn, cháu... cháu có phải uống say rồi không!”
“Cháu ở đây nói bậy bạ gì thế?”
Ông ta không dám tin đó là sự thật, một cô con gái như tiên nữ, sao có thể gả cho một tên phạm nhân cải tạo đã ly hôn?
Không chỉ có ông ta, ngay cả những vị khách có mặt tại đây cũng không thể tin được.
Triệu Thu Yên ởt thủ đô, đàn ông nào mà không tuỳ cô ấy chọn lựa, sao lại nhìn trúng người đàn ông tệ hại như vậy.
Triệu Thu Sơn giơ điện thoại lên: "Cháu có thông tin chỉ tiết về Diệp Trường Thanh ở đây.”
“Từ khi cậu ta sinh ra cho đến khi ngồi tù, rất chỉ tiết. “Hơn nữa đều có thể điều tra được, câu nào cũng đúng sự thật.”
“Cháu thấy Thu Yên vẫn chưa trải đời, không có kinh nghiệm, ánh mắt cũng không tốt!”
“Ngay cả khả năng chọn đàn ông cũng không có, càng không có khả năng làm tốt chức vụ chủ tịch của tập đoàn Phong Niên!”
“Đã đến lúc nhà họ Triệu phải đổi chủ tịch rồi!"
Anh ta không muốn dây dưa nhiều với Diệp Trường Thanh, trực tiếp hướng mũi nhọn về phía Triệu Thu Yên.
Nói ra mục đích thực sự của anh ta! Tất cả mọi người có mặt cũng đều hiểu rõ, ai nấy đều buông đũa xuống. Ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Triệu Thu Yên và Diệp Trường Thanh.
Triệu Minh Đào lập tức ngã ngồi xuống ghế, ông ta ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Đây không chỉ là vấn đề về thân phận của Diệp Trường Thanh. Vị trí chủ tịch của con gái cũng không giữ được.