Tên võ sĩ đó ngã xuống đất, đau đớn ôm lấy đầu gối của mình.
Một tên võ sĩ giơ thanh kiếm Katana lên, trực tiếp chém thẳng vào đầu Vu Kiệt.
Vu Kiệt thấy vậy, lập tức đấm một đấm khiến cánh tay của tên đó gãy nát.
Trong nháy mắt thanh Katana nhanh chóng rơi xuống đất, tên này đã không còn khả năng chiến đấu, chỉ với cơn đau do gãy xương từ cánh tay truyền đến cũng đủ khiến hắn ta không thể chống đỡ.
Advertisement
Một người từ phía sau lao tới, chuẩn bị chém vào lưng Vu Kiệt.
Tuy nhiên, Vu Kiệt đã khéo léo né sang một bên, thuận thế túm chặt tên võ sĩ này, nâng hắn ta lên đỉnh đầu sau đó ném về phía đám võ sĩ.
"Độp độp độp..."
Đột nhiên va vào một đám người.
Vu Kiệt không hề dừng lại, vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Một đấm vung ra, tiếp theo đó là tiếng xương cánh tay bị gãy vang lên.
Một cước tung ra thì sẽ là tiếng xương gãy nát.
Anh đã cố gắng nghĩ mọi cách, chỉ cần dọn được con đường phía trước một cách nhanh nhất.
Bây giờ anh cần phải tìm thấy Dương Cẩm Tú càng sớm càng tốt.
Trong căn phòng đó rất nguy hiểm!
Cẩm Tú!
…
Trận chiến ở lầu hai khiến những người ở lầu một đang ngửa đầu hóng chuyện đều đứng ngây ra tại chỗ.
Người của tổ chức Yamaguchi lần lượt bị đánh ngã, phát ra từng tiếng hét thảm, cảnh tượng hệt như địa ngục trần gian.
Đám nhân viên phục vụ cũng nhận ra điều gì đó, tất cả đều lộ vẻ lo âu.
“Mau, mau gọi điện thoại thông báo cho tổ trị an, để đơn vị có liên quan xử lý, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn đấy!”
Một người lớn tiếng quát.
“Vâng!”
Một nhân viên phục vụ vội lấy điện thoại ra.
“Alo, tổ trị an đúng không, đây là nhà hàng món Tịch, ở đây đang xảy ra ẩu đả”.
“Đại khái có ba mươi người, không không không, không phải hai phe, mà là… một người… một người đang hành hạ một đám!”
“Tôi không đùa đâu, là thật đấy, những người kia, đúng, đúng rồi, bọn họ là người của tổ chức Yamaguchi”.
“Thật sự là tổ chức Yamaguchi đấy, các người mau đến đây đi, nếu không đợi đến khi người của tổng bộ Yamaguchi đến giải quyết e là tiệm của chúng tôi bị phá hủy mất!”
Sau khi cúp điện thoại, anh ta hoảng hốt nhìn lên lầu hai.
Quả thực, dù đã gọi điện nhưng cũng sẽ không có bao nhiêu người tin tưởng.
Ngay cả bọn họ, mặc dù sự việc diễn ra trước mắt mà còn chưa dám tin nữa là! Đây thật sự là chuyện một người có thể làm được ư?