“Bịch bịch!”
Ông ta lập tức lớn tiếng nói: “Ra mắt tân chưởng môn!”
Một chưởng lão khác cũng nhanh chóng quỳ xuống.
Tu vi của bọn họ rất cao nên làm sao lại không nhận ra được, pháp tắc thiên địa của hắn ta chính là thứ lão tổ giao cho.
Chẳng cần phải nghĩ, sự tồn tại của người ở sau núi đó, e là đã thật sự chuyển vị trí chưởng môn cho cái tên từng là rác rưởi vô dụng này.
Những người còn lại thấy thế thì cũng quỳ xuống theo, ra mắt tân chưởng môn của bọn họ.
Trần Mạc Như khá là thích vị trí ở tít trên cao này, vẻ mặt vô cùng kích động.
Đúng vậy!
Đây chính là những thứ hắn ta muốn!
Sức mạnh! Địa vị!
“Vu Kiệt, mày cứ chờ tao đến giết mày rồi nổi tiếng trên toàn thế giới đi!”
“Ha ha ha ha ha…"
Ngoài ra còn có rất nhiều thế lực khác cũng đang diễn ra tình huống tương tự.
Tân chưởng môn đều lên kế vị, trong đó nhất định sẽ có người không phục.
Thế nhưng trước sức mạnh tuyệt đối thì không phục cũng không được.
Khi cả võ giới đang thay da đổi thịt.
Bên kia.
Bấy giờ ở mấy chục ngàn mét trên không, có một chiếc máy bay chậm rãi lướt qua.
Lão Ưng đi tới trước mặt Vu Kiệt.