Viên Tiểu Đao liếc qua tòa điện U Minh, khẽ nói: “Ta sẽ không đối địch với hắn ta nữa, cũng sẽ không tiếp tục gây phiền phức cho hắn, thế nhưng ta không dám hứa chắc là Thần Điện sẽ buông tha cho hắn đâu”.
A Liền cười bảo: “Không có gì, nếu như Thần Điện cử cường giả khác tới thì hắn sẽ tự biết ứng đối”.
Viên Tiểu Đao khẽ gật đầu: “Bất kể thế nào, ta cũng cần phải cảm ơn những lời cô nói lúc trước”.
Dứt lời, ả ta liếc mắt về phía tòa cung điện, đang muốn rời khỏi thì…
Advertisement
Bỗng nhiên, một luồng kiếm ý cường đại đột nhiên được phát ra từ bên trong điện U Minh.
Kiếm ý!
Hai loại kiếm ý!
A Liên nhìn về phía tòa cung điện, trong mắt lóe lên ánh nhìn kinh ngạc.
…
Kiếm ý!
Hai loại kiếm ý với thuộc tính khác nhau hoàn toàn!
A Liên nhìn vào bên trong điện U Minh, lúc này Diệp Huyên vẫn còn đang lĩnh ngộ.
Viên Tiểu Đao trầm mặc.
Ả ta biết, Diệp Huyên này sắp thăng cấp rồi.
Đúng là người xảo trá!
Đời người chính là xảo trá như vậy!
Viên Tiểu Đao lắc đầu, ả ta bây giờ, sau khi buông bỏ suy nghĩ tiếp tục công kích Diệp Huyên, đột nhiên lại cảm thấy cả người nhẹ nhõm.
Bởi vì cho dù Diệp Huyên có yêu nghiệt hơn nữa thì cũng chẳng còn quan hệ gì với ả ta nữa rồi.
Buông bỏ!
Thời khắc này ả ta mới hiểu, rất nhiều lúc, buông bỏ một việc có lẽ sẽ có một cuộc đời khác.
Đời người, nhiều lúc thật sự không thể quá cố chấp!
Viên Tiểu Đao trầm mặc một lúc, sau đó quay người rời đi, nhưng dường như lại nghĩ đến gì đó, ả ta dừng lại, muốn nhìn Diệp Huyên thay đổi thử xem.
Trong điện U Minh.
Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, xung quanh người hắn là hai loại kiếm ý không ngừng vây quanh.
Kiếm ý!
Kiếm ý Thiện Ác!
Tại sao lại là Thiện Ác?