Chợt, kiếm Thiên Tru rung mạnh, một tiếng kiếm chấn động cả bầu trời.
Kích động!
Diệp Huyên trầm mặc,
Hắn cảm nhận được kiếm Thiên Tru đang rất kích động!
Advertisement
Người phụ nữ áo trắng khẽ chạm tay vào kiếm Thiên Tru, sau đó nhẹ giọng nói: “Ngươi làm rất tốt!”
Đột nhiên kiếm Thiên Tru hoá thành luồng kiếm quang xoay lượn quanh người phụ nữ áo trắng.
Người phụ nữ áo trắng nhìn Diệp Huyên, đang định nói thì Trần Biệt Giang ở gần đó đột nhiên lên tiếng: “Sư tổ…”
Người phụ nữ áo trắng nhìn Trần Biệt Giang: “Chuyện gì?”
Trần Biệt Giang trầm giọng nói: “Sư tổ, Diệp Huyên này và Kiếm Võ Môn ta là kẻ thù sống chết”.
“Kẻ thù sống chết?”
Người phụ nữ áo trắng khẽ nheo mắt, nàng ta chỉ vào Diệp Huyên: “Ngươi nói hắn ta?”
Trần Biệt Giang gật đầu: “Đúng vậy!”
Người phụ nữ áo trắng nhìn Trần Biệt Giang: “Ngươi để ta hiện thân là để giết hắn?”
Trần Biệt Giang cảm thất có phần không ổn, nhưng ông ta vẫn bất chấp gật đầu: “Vâng!”
Đột nhiên người phụ nữ áo trắng quát lớn: “Ngươi thật càn rỡ!”
Vừa dứt lời đột nhiên nàng ta đã đánh ra một quyền!
Ầm!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Trần Biệt Giang kia đã lập tức bay ra ngoài cả nghìn trượng, cùng lúc đó, thân thể ông ta cũng bị vỡ nát chỉ còn lại linh hồn, không chỉ vậy, linh hồn này còn đang biến mất với tốc độ vô cùng nhanh.
Thấy thế tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Diệp Huyên vẻ mặt cũng sững sờ.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Rốt cuộc hôm nay có chuyện gì vậy?
Tại sao lại như vậy…
Ông lão áo trắng trong không trung cũng ngây người… Người do phe mình gọi ra mà tại sao lại giúp đỡ Diệp Huyên?
Tại sao?
Người ngơ ngác nhất vẫn là Trần Biệt Giang!
Ông ta không ngờ được, mình lại trực tiếp bị tổ sư của mình giết chết!