Lão Nhạc do dự chốc lát, rồi nói: “Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì không có lợi cho chúng ta!”
Đại tiểu thư Đường tộc nhìn người mặc giáp bên cạnh: “Chặn kiếm trận đó lại!”
Người mặc giáp gật đầu, ngay sau đó hắn ta lập tức xuất hiện trước mặt Việt Vô Trần.
Ầm!
Một tiếng nổ đột ngột vang lên.
Đại tiểu thư Đường tộc lại ra lệnh: “Ra tay!”
Đám người lão Nhạc cũng lập tức xông qua.
“Kiếm lên!”
Lúc này, một âm thanh bỗng vang lên từ bên dưới Kiếm Tông, để rồi sau đó, hàng loạt kiếm trong tay đệ tử Kiếm Tông đồng loạt phóng thẳng lên trời.
Trong không trung, mười mấy kỵ sĩ Đường tộc xếp thành một hàng, tay nâng trường đao chém xuống.
Vù vù…
Một luồng đao quang hung tàn chém từ trên xuống, trong chớp mắt, từng âm thanh xé toạc liên tục vang lên từ trên bầu trời Kiếm Tông…
Tuy nhiên bên trong Kiếm Tông từng thời từng khắc đều có người chết!
Cung tiễn!
Mũi tên của chín cung thủ gần như trượt phát nào, ngoại trừ cao thủ Đạo Cảnh có thể chống đỡ được một chút thì những cao thủ khác của Kiếm Tông hoàn toàn không thể cản nổi cung tên bọn họ.
Thế nhưng, cao thủ bên Đường tộc cũng có người ngã xuống, đã có đến năm kỵ sĩ Đường tộc ngã xuống rồi.
Sức chiến đấu của những kiếm tu Kiếm Tông này cũng không hề yếu, nhất là lại có thêm những kiếm trận kia, ngay cả những kỹ sĩ Đường tộc cũng khó ngăn cản được.
Mà nhìn tổng thể thì Đường tộc đang chiếm ưu thế!
Trong Võ Viện.
Ở bên cạnh Võ Vấn, Hách Liên Thiên trầm giọng nói: “E là Kiếm Tông không chống đỡ nổi rồi!”
Võ Vấn trầm giọng nói: “Nếu như Kiếm Tông bị diệt…”