Có lẽ khi mang thai thân nhiệt hơi cao nên hiện giờ Mạc Lâm hệt như một lò lửa nóng bỏng làm dương cụ Trương Văn Dã ngo ngoe muốn động. Thấy vẻ mặt kỳ quái của hắn, Mạc Lâm trừng mắt, hiển nhiên vẫn chưa tin hắn. Thế là quay đầu tìm sợi dây lưng cột hai tay hắn vào đầu giường.
"Bảo bối...... Em muốn làm gì thế......" Trong lòng Trương Văn Dã nhộn nhạo, hưng phấn đến nỗi phát run, hai mắt nhìn chằm chằm người ngồi trên bụng mình, chỉ hận không thể nuốt chửng y vào bụng không chừa lại miếng nào.
Mạc Lâm nóng mặt, không đối diện với ánh mắt hắn nữa mà dứt khoát cởi áo ra vắt trên tay.
Bụng y chưa lớn lắm, hệt như một cái bánh bao nhỏ đáng yêu. Cái rốn xinh đẹp vốn là một đường thẳng bị căng ra làm miệng nhỏ ngượng ngùng hé mở.
Bụng bầu tròn vo, phía trên là cặp vú nhỏ mềm mại trơn láng. Đầu vú hồng hào run rẩy bị ánh trăng chiếu vào tựa như hiện ra ánh nước, nhưng đây vẫn chưa tính là ướt át.
Trương Văn Dã muốn tự mình làm ướt nó.
Mạc Lâm không biết hắn đang nghĩ gì nhưng với tính nết của sắc quỷ này e là chẳng có gì hay ho. Y dữ dằn mở miệng: "Nhắm mắt lại."
Mặc kệ người dưới thân có nghe lời hay không, y ném áo vào đầu Trương Văn Dã. Lát sau lại sợ hắn ngạt thở nên chu đáo sửa lại, chỉ che đi đôi mắt hồ ly ma mị kia.
"Bảo bối muốn làm gì...... Để anh giúp em, em đừng làm mình mệt mỏi......" Thanh âm Trương Văn Dã run rẩy, côn thịt của hắn đã cứng đến nỗi sắp bùng nổ, nếu không phải sợ tiểu phu nhân tức giận thì hắn đã nhào tới đè người xuống hung hăng thao một trận.
Dù sao mắt đã bị che lại nên Mạc Lâm chẳng còn kiêng dè gì nữa, động tác cũng càn rỡ hơn. Y hôn cổ Trương Văn Dã, môi mút lưỡi liếm. Bờ môi trượt tới trượt lui, cứ nhè vào hầu kết mà liếm mút.
"Trời ạ......" Trương Văn Dã thở dốc một tiếng, hắn muốn giật đứt sợi dây nhưng Mạc Lâm cúi xuống quá gần, thân thể hai người như dính sát vào nhau, chỉ sợ hơi động đậy sẽ làm y bị thương.
Môi mềm đã dời đến trên ngực hắn, đôi mắt dưới áo trừng to chỉ hận không thể nhìn xuyên qua để xem bộ dạng hiện giờ của tiểu phu nhân thế nào.
Lông mày Mạc Lâm hơi nhạt, chắc giờ đang nhíu lại vì tư thế mệt mỏi này, lại sợ bị ép bụng nên nhất định sẽ ưỡn lưng như mèo con được vuốt lông. Đôi mắt kia trong veo như nước hồ thu, bình thường tròn xoe lanh lợi, khi khóc càng đáng yêu hơn khiến người ta chỉ muốn dâng hiến tim mình cho y.
Mạc Lâm đã hôn đến vú hắn, miệng nhỏ mở ra nhẹ nhàng xay nghiền giữa hàm răng. Núm vú vừa nhói vừa ngứa, chóp mũi triền miên cọ xát lồng ngực. Trương Văn Dã kìm nén không dám thở, chỉ sợ dọa tiểu yêu tinh nghịch ngợm trên người mình chạy mất.
Tất nhiên sẽ không bắt đền được.
Sau khi hôn thân thể nam nhân mấy lần, cuối cùng Mạc Lâm hôn nhẹ một cái lên bụng hắn rồi ngồi thẳng dậy run giọng nói: "Ca ca vất vả quá, em xoa bóp cho ca ca nhé......"
Mạc Lâm điều chỉnh lực tay chậm chạp xoa bóp những chỗ nhức mỏi trên người hắn, kéo giãn cơ bắp căng cứng, nhéo nhẹ một cái rồi đổi sang chỗ khác lặp lại.
Ngay khi Trương Văn Dã sắp mất khống chế, hắn phát hiện vị trí xoa bóp của đôi tay kia càng lúc càng không đúng. Ngón tay từ cánh tay chuyển đến ngực rồi từ từ trượt xuống bụng dưới, cuối cùng rơi vào âm hành đã sớm cương cứng, lòng bàn tay xoa xoa lỗ đỉnh. Mạc Lâm cúi đầu thè lưỡi liếm sạch chất lỏng rỉ ra từ chỗ kia.
Y nhổm dậy cởi quần rồi nửa quỳ trên háng Trương Văn Dã, cầm côn thịt kia xoa nhẹ một lát, sau đó nhắm ngay cửa huyệt ướt sũng của mình chậm rãi ngồi xuống.