Linh tộc, Thánh Đường.
Sau khi Ngọc Lăng Hàn trở về, Đường Long cùng Hoàng Minh, Bạch Đế Kiếm theo Linh Lung Tuyết Như trở về ra mắt Linh Chủ cùng nhóm cao tầng trưởng lão.
Lúc này trong đại sảnh tập trung mười mấy người, mỗi người đều nắm giữ chức vị quan trọng. Đường Long cùng Hoàng Minh cư nhiên ổn định yên toạ ngang hàng với Linh Chủ.
Không khí trong điện lúc này cảm giác ngột ngạt cùng áp lực. Bất quá đối tượng cảm thấy áp lực là phía Linh Tộc, phải biết Đường Long cùng Hoàng Minh chính là dính dáng đến cự vô phách kinh khủng cái vị kia.
Cho dù nếu nói về tu vi cùng địa vị bất luận niên kỷ đều thua xa nhóm người ở đây, nhưng địa vị của Đường Long nhóm người cực kỳ cao.
" Ha ha, hai vị hiền chất quang lâm Linh Tộc chính là bản tộc sinh huy, vô cùng vinh hạnh. Lần này chẳng biết hai vị hiền chất đến đây có dự định ở lại chơi vài thiên " Linh Chủ ổn định toạ tại trung vị, hào sảng cười to đạo.
Linh Chủ chính là một cái Vũ Thánh Đại Thành, chiến lực siêu việt cùng giai, hắn nhìn bất quá như bốn mươi niên kỷ nhưng đã có mấy nghìn niên. Hắn nghe tin Đường Long cùng Hoàng Minh, Bạch Đế Kiếm đến chơi lập tức thân chinh nghênh đón.
Bất luận nói gia thế Bạch Đế Kiếm, chính là thiếu chủ Bạch Đế Gia đều đã đủ cho hắn cung cấp mình chiêu đãi. Còn chưa nói hai cái tiểu tổ tông kia nhưng là càng khủng bố, nhớ ngày đầu tiên khi Đường Long cùng Hoàng Minh tới chơi, hắn còn tưởng là Linh Tộc có ai gây chuyện với hai cái tiểu tổ tông, suýt nữa thì ngất.
" Đúng vậy, ba vị thiếu gia, không bằng là ở Linh Tộc chơi vài hôm chúng ta sẽ tận tình chiêu đãi. Nói đến nhưng là Tuyết nhi của tộc ta cũng ngưỡng mộ hai vị thiếu gia thiên tài " Mấy cái trưởng lão cũng a dua nhao nhao gật đầu cười đạo, đâu còn là dáng vẻ cao cao tại thượng.
Nếu quả thật là người khác đừng nói là bọn hắn mở miệng cười cầu xin ở lại chơi, chỉ sợ ngay rằng gặp mặt cũng không cho ngươi cơ hội. Nhưng đó cũng phải coi là đối tượng nào.
" Linh Chủ khách sáo rồi, lần này hai chúng ta chỉ đến đây theo Kiếm huynh dạo chơi một chút thôi " Đường Long mỉm cười gật đầu nhìn Linh Chủ cùng mấy người xung quanh nói ra, nếu đối phương lấy lễ kính hắn thì hắn cũng không ngại đáp lại.
" Đúng vậy, ta đến đây là thăm vị hôn thê của ta, Linh Chủ, cái kia Long Môn người là chuyện gì xảy ra... " Bạch Đế Kiếm sắc mặt âm lãnh nói ra, hôn thê của mình bị người khác nhòm ngó, gặp ai cũng không có sắc mặt tốt.
" Chuyện giữa ta và Linh nhi các ngươi không phải không biết, cũng đã chấp thuận. Làm như vậy...Có phải hay không không khi Bạch Đế Gia ta dễ bắt nạt " Nói tới đây, một cổ thượng vị giả khí tức trên người hắn như có như không, phải biết Bạch Đế Gia hắn là huyết mạch không hề tầm thường, bản thân hắn chính là vương huyết vòng chính trong tộc, một cổ không giận tự uy khí tức cũng tự nhiên sinh ra.
Đường Long cùng Hoàng Minh cũng biết chuyện này, thấy tình cảnh này cũng hơi khó chịu nhìn về phía Linh Chủ một lát nghi vấn đòi hỏi câu trả lời.
Linh Chủ trong lòng cười khổ, bị ba cái tiểu bối dùng ánh mắt chất vấn nếu là trước đây hắn đã một tát đập chết, có điều trước mắt ba vị này cho hắn trăm cái lá gan cũng phải cân nhắc một hai.
" Ai, mấy các ngươi có điều không biết. Long Đế Thành Long Môn thế nhưng là cường đại hơn Bắc Đế Thành chúng ta không ít. Đặc biệt là Long Môn là không cần phải nói, Ngọc Lăng Hàn chính là nhị thiếu gia của Long Môn..."
" Chẳng biết tại sao hắn lại đến Bắc Đế Thành chúng ta rồi nghe ngóng tin tức Tuyết Nhi ở đâu sau đó đến Linh Tộc. Bạch Đế Thiếu ngươi cũng biết, bọn ta cũng thể cự tuyệt hắn đến chơi đi " Linh Chủ nói đến đây thở dài, trông bộ dáng như lão đi vài tuổi.
Tuy hắn cũng là cấp bậc bá chủ ở Bắc Đế Thành, nhưng nếu đụng phải chân chính cường đại thế lực ở ngoài cũng vô pháp chống lại, chỉ có thể mặc cho người ve vuốt, chỉ cần không quá đáng hắn vẫn có thể vì Linh Tộc làm ra nhượng bộ được.
" Sự việc vừa rồi, quả thật là tai hoạ sắp ập đến Linh Tộc chúng ta, lão già này cũng hạ mình xin Bạch Đế Thiếu đến thời điểm kia là có thể một hai nhờ cao tầng Bạch Đế Gia trợ giúp Linh Tộc một chút sức lực " Linh Chủ ánh mắt trang trọng nói, Long Môn nhưng là sắp ập đến đây, cho dù Bạch Đế Gia nội tình thâm hậu, nhưng muốn nói hơn Long Môn đó là không thể nào, trừ khi cá chết lưới rách.
" Linh Chủ yên tâm, Bạch Gia cùng Linh Tộc chính là trên cùng một chiến tuyến " Bạch Đế Kiếm cũng gật đầu ngưng trọng nói, tuy là hắn ngoài miệng khinh thường Long Môn, nhưng trong lòng hắn biết nặng nhẹ.
Linh Chủ nghe thế cũng vui vẻ thư giản được một chút, chỉ cần Linh Tộc cùng Bạch Đế Gia liên thủ một hai, chính là Long Môn trong thời gian ngắn cũng không thể làm gì được Linh Tộc.
Trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nhìn về Đường Long cùng Hoàng Minh, bỗng dưng ấp a ấp úng nói ra.
" Hai vị, tôn...tôn giá thế...thế nhưng là " Linh Chủ hơi khó khăn hô hấp đạo, nhắc đến vị kia, nhưng là trong sảnh đường trái tim ai cũng treo lên cao, kể cả Bạch Đế Kiếm.
" Đế thượng hẵn là đang bế quan đi. " Đường Long nhàn nhàn mỉm cười đạo.
" Đế Thượng ??? " Trong đầu mọi người suy nghĩ một cái kỳ quái xưng hô. Chẳng lẽ là nhất quốc chi quân của siêu cấp thế lực nào sao ?.
Thật ra, Cổ Huyền Thiên có rất nhiều xưng hô năm xưa qua từng cái thời đại truyền lại.
Đế Chủ, Đế Thượng, Đế Tổ đều là xưng hô đối với hắn. Bất quá Đế Thượng là đương thời thân tín của hắn, Đế Chủ cũng giống như phong hào. Đế Tổ là dùng để chỉ hắn trong truyền thuyết thần thoại được lưu lại.
Sự tích sử thượng của hắn nhiều vô số kể, cũng vô số xưng hô khác nhau. Nhưng tuyệt nhiên những sự tích này cũng chỉ có Cự Phách Cổ Đại cấp độ kia mới biết một chút da lông.
" Cho ta gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến tôn giá " Linh Chủ khom mình thật sâu cung kính nói ra. Bất kể là thù hay địch, nhưng tu vi đạt đến một bước kia, chỉ cần là cường giả thì đều được mọi người tôn kính.
" Nhất định " Đường Long gật đầu.
———
]
Không biết trong thứ nguyên toạ độ nào, vô tận tinh không chính giữa, Cổ Huyền Thiên trôi nổi ngồi xếp bằng, vô số tinh thần vờn quanh.
" Xem ra Đại Nhật Chí Tôn Luân đã luyện hoá chính thức thành công, tuyệt đại bộ phận lực lượng cũng đã phong ấn vào uẩn nhưỡng, khi nào cần chỉ nhất niệm là có thể tự do toàn lực phóng xuất " Cổ Huyền Thiên vui vẻ mỉm cười đạo.
" Lực lượng thân thể lại kinh khủng tăng lên một cái tầng thứ. Hỗn Độn Thiên Thể vốn đã là kinh khủng lực lượng thân thể, thêm Đại Nhật Chí Tôn Luân gia trì lại càng vô song. Không biết giữa thiên hạ có mấy cái có thể chịu được ta một quyền phổ thông toàn lực " Hắn thầm suy nghĩ.
Cổ Huyền Thiên Hỗn Độn Thiên Thể vốn là lực lượng vô song, một quyền có thể khai mở sơn hà, toái liệt tinh ngân. Giờ càng tăng lên có thể nghĩ khủng bố.
Hắn ngọc thủ đưa lên nhấn về không gian một kích.
" Ầmm !!! — " Kinh thiên bạo âm vang lên, tinh không mấy chục dặm bị đánh cho nứt ra từng mảnh nhỏ, tạo ra không gian phong bạo cuống ra xa.
" Tiện tay một kích không tồi " Cổ Huyền Thiên nhìn mình tiện tay một chưởng phổ thông quyền mỉm cười.
Đây chỉ là thân thể bình thường của hắn man lực, lại còn đã phong ấn tuyệt đại bộ phận lực lượng. Nếu toàn lực giải khai, cộng thêm gia trì bởi Đại Nhật Đạo Luân cùng đế thuật, có thể nghĩ hậu quả.
" Lực lượng, tốc độ, đạo pháp Hỗn Độn Thiên Thể đều vượt trội không biết bao nhiêu lần mấy cái bảo thể còn lại, quả thật không tưởng tượng nổi a " hắn thầm nghĩ.
Bỗng dưng hai mắt Cổ Huyền Thiên lạnh xuống, nhìn về một hướng chăm chú.
" Ngươi đây là nằm trong quan tài không yên, lại muốn bò ra kéo theo một đám tiểu quỷ ! Hừ... " Cổ Huyền Thiên lạnh lẽo đạo.
" Tốt nhất không nên đụng chạm hay cản đường ta, nếu không, một thế này ngay cả Huyết Địa Tộc cùng Sát Lục Thánh Địa, Thiên Hồn Địa đều cùng một nơi hủy diệt " Nói đến đây hai mắt hắn càng phát lạnh, không gian dòng chảy cũng bạo loạn lên.
Hắn bây giờ, đạo đã đến một cái cấp bậc kinh khủng, cho dù không dùng tu vi cũng có thể pháp xuất tuỳ ngôn. Hắn nói mưa chính là mưa, nắng chính là nắng.
Đừng nghĩ, mấy chuyện mưa nắng này, chính là lên cấp độ Vũ Đế cũng có thể làm, thực chất khái niệm khác nhau rất xa.
Vũ Đế cũng có thể làm mưa, nhưng chỉ là lợi dụng thần thông, chính xác hơn cũng chỉ là mưa nhân tạo, còn hắn chính là pháp ảnh hưởng đến thiên địa vận chuyển.
Tất nhiên, không chỉ có mưa nắng. Nhất niệm trọng lực điệp gia vạn lần, có không hay chơi chết ngươi ?
" Hồng trần đại thế đã hiện, mấy cái tiểu quai cũng đã bò ra khỏi quan tài, lần này Thiên Nguyên, Nhật Nguyệt, Lam Hải Đại Lục cũng là cần xác nhập, mở ra thông đạo, bất quá...cũng không nhanh như vậy. " Cổ Huyền Thiên trong lòng tính toán.
" Một thế này, các ngươi cũng phải hiệu lực đi " Cổ Huyền Thiên nói ra, một chỉ đưa lên không trung vẽ, từng cái cổ lão phù văn kim sắc ngàn vạn biến hoá lạc ấn sâu vào không gian. Sau đó thẳng xếp thành hàng như một bức thư.
Cổ Huyền Thiên bàn tay nắm vào không gian rút ra, mấy cái cổ tự khó hiểu lập tức " Keng ! Keng ! " vài tiếng vị bóc ra sau đó xoáy nhanh thành một đạo xoáy màu vàng.
Khi đạo kim sắc cuộn lại như một cái tiểu cơn lốc dần thu hẹp " Đinh " một tiếng. Chỉ thấy kim quang biến mất, trên tay Cổ Huyền Thiên là một cái bạch sắc kim vân có lạc ấn Cửu Trảo Kim Long quyển trục.
" Đế Dụ —... Lập tức thi hành " Âm thanh Cổ Huyền Thiên vang dội khắp tinh không, quyển trục trên tay cũng bạo tạc phá toái không gian bay về nơi nào không biết.
...
Vô tận cổ xưa thế giới, cái thế giới này, mọi thứ chính là vàng bạc lưu ly, vô số trân tài địa bảo lót đường mà thành. Một thế giới không tưởng tượng nổi, bất khả tư nghị.
Cái thế giới này chính là vô cùng rộng lớn vô biên, vô cùng hùng vĩ. Từng đầu lưu ly dòng sông to lớn chậm rãi chảy dài trên không.
Ở thế giới này không có quy luật tự nhiên, chính là dòng sông cũng lượng lờ trên không, từng toà tiểu đảo cũng là trôi nổi trên đó.
Nơi này vô cùng vô tận đế uy, cực kỳ tinh khiết đế giả chi uy. Nếu để ý kỹ, mỗi một toà không đảo kia nằm trên đó chính là mỗi một cái đế mộ khổng lồ. Mỗi toà đế mộ đều là cổ xưa khí tức, kinh khủng đế uy bàng bạc. Trên đó không có từng tấm bia, chỉ có từng cái phù văn trôi nổi kỳ lạ ký hiệu khác nhau.
Ở thế giới này, cho dù là Cổ Đế đi vào mà không có chuẩn bị, tuyệt đối là bị đế uy đè chết. Phải biết mỗi một cái đế mộ, hoàng lăng chính là vô cùng khủng bố tồn tại ngủ say trong đó. Mà cứ như mấy cái không đảo như vậy ở đây, quả thật là nhiều, nhiều lắm.
Nhiều như thế Đế Uy, Hoàng Uy tụ tập thành một thể mà lại, tập trung vào Cổ Đế cũng phải phủ phục, tu vi cùng tâm chí không kiên định thì sẽ nguy hiểm đến tánh mạng, lý trí.
Đại địa ở đây mỗi một loại tiện tay nắm vứt ra cho dù là Thiên Giới hay Phật Quốc đi chăng nữa cũng là vô số cường giả tranh bể đầu, thế mà ở đây chúng chẳng khác gì cỏ dại, nằm mọc ngang nhiên trên đại địa rộng lớn.
" Ummm— " Một tiếng ngâm cổ lão tựa như từ hoang cổ vang dội vượt qua thời không trường hà bất hủ lạc ấn lại thời đại này mãi không tiêu thất.
Tiếng ngâm này vang lên, dội khắp đại thế giới, không gian gợn sóng chầm chậm khuếch tán ra.
Mà tiếng ngâm này, cứ mỗi một chu kỳ lập lại là từ toà không đảo đế mộ hoàng lăng lại phát sáng lên, từng cái phù văn nhanh chóng diễn biến.
Vô tận thế giới mênh mông như vậy, chỉ có vô số táng mộ, tuyệt nhiên không có sinh hoạt thường nhân.
Ở trung tâm thế giới này, có một toà cổ lão thần sơn. Toà Cổ Sơn này dựng hình bậc thang hướng dần lên trên cao.
Không biết bao nhiêu bậc thang, cũng không biết cao dẫn đến đâu. Mỗi một đạo bậc thang đều là rộng lớn có thừa, trên đó mỗi khoảng đều có một trương Đế Toạ.
Cứ mỗi bậc là một trương Đế Toạ, Đế Toạ dường như đã lâu không có ai ngồi lên, một mảnh ảm đạm đế uy, cổ lão khí tức.
Một tràng cảnh vô cùng hùng vĩ, thử nghĩ, đế toạ đó chính là tượng trưng cho chí cao vô thượng, vậy mà ở nơi này xếp không biết bao nhiêu trương Đế Toạ. Có thể thấy, càng đi lên cao, Đế Toạ chính là càng khác nhau, nói chính xác là càng cấp bậc cao hơn.
Lúc này, ở gần trung tâm, một cái không đảo khổng lồ, trùng khiên đế uy lộ ra rõ nồng đậm hơn đại đa số các đế mộ hoàng lăng xung quanh.
Ở thời điểm này, một cái nam tử mặc hắc sắc long bào khoảng chừng hai mươi tuổi, khuôn mặt như khắc, mày như kiếm, đôi môi mỏng, nhìn tổng thể chính là diện đế vương. Hắn ở thời điểm này đang nằm như chìm vào giấc ngủ sâu trong quan tài.
Nam tử này nhìn như một bộ thi thể được bảo toàn hoàn mỹ đi qua dai dẵng tuế nguyệt nhưng vẫn không bị hao tổn. Lúc này bỗng dưng hắn ngồi bật dậy.
Khi hắn ngồi bật dậy, thiên địa vạn giới cũng vì đó mà run rẫy, ầm ầm tiếng bạo tạc không gian, tinh thần như muốn sụp đổ vì không chịu nổi áp lực. Hắn chỉ ngồi yên ở đó nhắm mắt, giống như là một toà thái cổ thần sơn trấn thủ một cái thời đại, không cách nào dịch chuyển.
Thời điểm hắn mở mắt ra, thái dương như thể muốn bùng nổ, ngũ hành muốn tịch diệt, nếu có vị đại năng nào dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn lúc này tuyệt đối tinh thần sẽ băng diệt.
Khi nam tử này thức tỉnh thời điểm, thế giới cũng trở nên yên tĩnh một chút, phù văn diễn biến cùng đế uy ở các nơi khác cũng lắng đọng xuống.
Vô số đế mộ hoàng lăng nhân vật thấy nam tử này thức tỉnh, cũng bị kinh động, ánh mắt nhìn về nam tử này chỉ có tôn kính cùng kính sợ. Có thể thấy trong vô số đế mộ hoàng lăng ở đây, nam tử địa vị cực kỳ siêu nhiên.
Lúc này ánh mắt của hắn mơ hồ nghi ngờ nhìn về bầu trời một chỗ địa phương, hắn liên tục dò xét toạ độ không gian không để xót bất cứ thứ gì.
" Oanh — " Bỗng dưng không gian như bị xoắn nát, một tia sáng kim sắc dùng tốc độ tuyệt luân vô bỉ xuyên thấu mà bay qua.
Nam tử hắc y long bào ánh mắt co rụt, không thể tin vào mắt mình, một trương thất thố khuôn mặt không chút nào thể hiện ra nhìn tia kim sắc kia bay đi.
Tia kim sắc kia nếu nhìn rõ, có thể thấy là một quyển trục bạch sắc có từng khoả kim vân cùng đầu cửu trảo kim long lạc ấn hoa văn trên đó. Lúc này nó bay thẳng về vị trí trung tâm toà cổ sơn kia trên đỉnh cao nhất một trương Đế Toạ, Đế Toạ này chính là vô thượng đế quyền, ngự trị trên thiên địa vạn giới, thiên địa vạn giới trong cũng không có gì cao quý hơn nó.
Trương Đế Toạ ngự trị ở đỉnh toà Cổ Sơn này cực kỳ rộng lớn, để cho mấy mươi người ngồi cũng chứa được, vô số cổ lão pháp tắc, đế uy đan dệt thành kim quang bảo hộ toà Đế Toạ này. Toà Đế Toạ này kim quang ảm đạm, thể như nó đã lâu lắm rồi không có người tọa trấn.
" Đinh — " Thời điểm kim sắc quyển trục chạm vào Kim Toạ này, nó bỗng dưng kim quang bạo phát, như thái dương bạo tạc, đế uy đãng quét khắp vô tận thế giới, một cái kim sắc đế trụ " Ầm " một tiếng lấy trung tâm Đế Toạ hoành kích thẳng lên cửu tiêu xuyên thấu vào trong tầng mây.
" Cái gì ?! " Có một người thức tỉnh lại nhìn tình cảnh này cũng không thể tin vào mắt mình.
" Đây...đây...đây là... " Một cái đế giả kim sắc long bào không thể tin vào những gì mình thấy, run rẫy bẫy liên tục nói không ra lời kích động.
Thời điểm kim sắc đế trụ tản mát đi, đế uy thu hồi. Một cái thân hình mờ ảo khổng lồ, một thân bạch y trơn rộng đơn giản để lộ phần rộng ngực trần. Một trương hoàn mỹ vô song tuấn mỹ khuôn mặt, mái tóc dài đến thắt lưng, gió thổi bay phấp phới.
Không phải Cổ Huyền Thiên thì là ai ?
Đây chính là pháp thân ảo ảnh của Cổ Huyền Thiên, nói cách khác, hắn gửi ý chí của mình vào Đế Dụ rồi truyền đến nơi này. Nơi này chính là một nơi còn kinh khủng hơn Sát Lục Thánh Địa. Muốn so với nó, ít nhất phải Thiên Giới cùng Ma Giới liên thủ mới có thể tranh phong.
Đế Giới, hay còn gọi Đế Hoàng Táng Địa. Chính là một trong những thế lực mạnh mẽ nhất của Cổ Huyền Thiên, năm xưa hắn chính là từ bỏ Đế Hoàng Táng Địa độc hành tiêu dao vạn giới.
Thân ảnh to lớn vô tận của Cổ Huyền Thiên xung quanh tinh hà từng đạo vờn quanh, vô tận uy nghiêm của một Đế Chủ lúc này hiển uy.
Lúc này hai đồng tử của Cổ Huyền Thiên hoá thành Vô Thượng Đế Đồng, quét đãng khắp chư thiên vạn giới. Hắn cảm thán một tiếng trong lòng.